Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 416

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dư Dư mặt biểu cảm hai tiếng, đó thẳng thắn đ.â.m chỗ đau của : "Anh đúng là gà."

Rõ ràng mới nhốt trong búp bê, cũng Lộ Tuyết Khê bỏ trốn, mà vẫn dám ban đêm một khu phố vắng .

Bị tập kích, mà đến cả tay là ai cũng thấy.

Cũng chẳng trách Lộ Tuyết Khê trốn thoát tìm đầu tiên.

 

Miệng thì thì cứ , nhưng khi thật sự cô chế nhạo, Khương Trừng vẫn nhịn đỏ mặt vì tức.

Chuyện là do ?

Rõ ràng là đối phương quá xảo quyệt!

Anh đ.á.n.h lén đấy!

Khương Trừng há miệng, định biện hộ cho , nhưng ngay giây tiếp theo thấy Khương Dư Dư đưa cho một lá bùa hộ : "Tám nghìn tệ một lá, lấy ?"

Những lời lên tới cổ họng của Khương Trừng lập tức nghẹn bởi câu , gần như do dự mà mở miệng: "Lấy!"

Vừa vội vàng vươn tay chộp lấy bùa hộ như sợ cô đổi ý.

là ngọc, nhưng dù cũng là bùa hộ đúng ?

Nếu tối qua cái thì cũng đến mức dễ dàng đ.á.n.h lén như , còn để Lộ Tuyết Khê thừa cơ chạy thoát.

mà...

"Sao tự nhiên em lòng ... chủ động đưa bùa hộ ?"

Anh "tự nhiên lòng ", Khương Trừng cố ý nghĩ về Khương Dư Dư, mà là do thái độ của cô với ... nếu cùng là nhà họ Khương, tin là cô sẽ mặc kệ sống c.h.ế.t của .

"Anh còn nợ nhiều." Khương Dư Dư xong dừng một chút bổ sung: "Với thể sẽ cần dùng tới."

Vừa nãy cô bước thấy giữa lông mày một vệt hoa đào màu hồng nhạt, còn xen lẫn một tầng màu xám, qua giống như sắp gặp kẻ tiểu nhân.

Tuy lười quan tâm, nhưng dường như khá Lộ Tuyết Khê thích.

Lỡ về tìm thì ?

Xét đến thể diện của chú ba và thím ba, cũng nên chừa cho một đường sống.

Khương Trừng cũng cho rằng lời Khương Dư Dư " thể sẽ dùng tới" là vì Lộ Tuyết Khê thể tìm , trong lòng lo lắng, nhưng bùa hộ thì cảm thấy an tâm hơn.

Hơn nữa, đây đầu cô chủ động đưa thiện ý với .

Khương Trừng tự động bỏ qua chuyện cô đòi tám nghìn tệ, so với tám triệu đây thì tám nghìn gần như đáng kể, tròn xuống coi như miễn phí.

Đồ miễn phí từ Khương Dư Dư, chẳng là biểu hiện thiện ý ?

Khương Trừng ngay lập tức cũng hòa hoãn hơn một chút, đó đưa lựa chọn giống Khương Tố lúc ...

Được một tấc tiến một thước.

"Lá bùa hình như dùng một thôi? Anh mua cái bằng ngọc."

Khương Dư Dư liếc một cái, đáp dứt khoát: "Không , miễn bàn."

Rời khỏi chỗ Khương Trừng chút lưu luyến, Khương Dư Dư nghĩ ngợi một chút rẽ sang nhà họ Chử.

Quản gia thấy cô thì sững , theo phản xạ mở miệng: "Cậu chủ hôm qua Kinh Thành , còn về."

Khương Dư Dư sững sờ, phản ứng đầu tiên là với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-416.html.]

nhanh thấy điều đó cũng hợp lý, cũng nghĩa vụ báo cho cô lịch trình, hơn nữa, cô đến đây cũng để tìm .

"Cháu lên thư phòng một lát."

Chử Bắc Hạc từ lâu dặn dò rằng cô thể tùy tiện thư phòng của ở nhà.

Quản gia tuy quen, nhưng mỗi thấy Khương Dư Dư tự nhiên như vẫn khỏi mỉm : "Vậy lát nữa mang vài món ăn vặt cô thích lên nhé, dạo đầu bếp trong nhà còn thử mấy món mới, tiện cho cô nếm thử luôn."

Khương Dư Dư gật đầu cảm ơn quen đường tự lên lầu hai.

Trong thư phòng tràn ngập linh khí tinh khiết, như là dấu ấn độc quyền thuộc về khí tức của Chử Bắc Hạc để .

Khương Dư Dư bước thẳng , bố cục trong phòng chút đổi.

Trong đó thêm một chiếc bàn dài, đặt xa bàn việc của Chử Bắc Hạc, bàn bày một lá bùa trống và chu sa cô để ở đây.

Bên cạnh còn đặc biệt chuẩn cho cô một cái tủ, bên trong cũng là đồ của cô.

Ngoài dụng cụ điêu khắc và vài miếng ngọc nhỏ ban đầu còn thêm vài loại đá cô từng thấy, cùng một ít chu sa thượng hạng nhất.

Rõ ràng đây là "hàng" Chử Bắc Hạc bổ sung cho cô.

 

Khương Dư Dư lúc mới phát hiện, chẳng từ lúc nào, gần như cô chuyển nửa đồ của thư phòng của Chử Bắc Hạc.

Lúc đầu chỉ là để vẽ bùa, đó ngay cả nguyên liệu chạm ngọc, dụng cụ huyền môn cũng dọn đến.

Cũng chẳng trách Chử Bắc Hạc chuẩn riêng cho cô một cái bàn mới...

Từ bữa tối , hai gặp , cô cũng chuẩn những thứ .

lúc đó quản gia mang đồ lên, còn cẩn thận giải thích kỹ lưỡng về những món Chử Bắc Hạc chuẩn : "Chất gỗ của bàn giống hệt bàn chủ đang dùng, đặc biệt cho vận chuyển từ xa về, mời cùng một thợ thủ công thiết kế và đ.á.n.h bóng, cả hai cái đều cùng một phong cách."

"Thật chủ dặn từ sớm , chỉ là mới xong mấy hôm . mới đầu thấy chủ để tâm đến một đến đấy."

" còn từng khuyên rằng thư phòng chuẩn xong thì nên mời cô qua xem thử, coi chỗ nào hài lòng, nhưng chủ bảo cần, cô đến thì sẽ tự thấy thôi."

"Cậu chủ nhà đấy, luôn âm thầm nhiều việc mà chịu thể hiện, thật trong lòng nghĩ hết cả ."

Quản gia đó cũng , chủ nhà và cô chủ nhà họ Khương tuy tiếng là đang yêu , nhưng thời gian bên thật sự ít đến đáng thương.

Không thời gian dành cho bạn gái thì thôi , hiếm hoi mới việc gì đó tranh công.

Ông sợ cô chủ nhà họ Khương thấy chủ đủ ân cần, còn thích chủ nữa.

Thế thì chủ cô đơn một ?

Quản gia nhà họ Chử cảm thấy nỗi lo của lý, dù cô chủ nhà họ Khương mới chỉ mười tám tuổi.

Con gái mười tám tuổi, chắc chắn sẽ quan tâm từng chút một.

Là quản gia của nhà họ Chử, ông chỉ thể giúp chủ thể hiện nhiều hơn trong những chuyện thế thôi.

Khương Dư Dư trong lòng quản gia xoắn xuýt thế nào, nhưng những gì ông .

Đợi ông rời , cô gửi tin nhắn cho Chử Bắc Hạc.

Khương Dư Dư: [Không Kinh Thành, thấy cái bàn mới, thích, cảm ơn . ]

 

 

 

Loading...