Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 419

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

kịp đắm chìm trong cảm giác tái ngộ đầy duyên phận , cô Khương Trừng lạnh giọng: " đến tìm cô ."

Anh , giơ tay chỉ về phía cô gái cô mắng là " xí", đó cô gái , sắc mặt trầm xuống: "Vừa nãy cô đều thấy, bây giờ ơn nghiêm túc xin bạn ."

Giọng Khương Trừng to, nhưng ngữ khí đầy uy nghiêm, cho phép nghi ngờ.

Hà Tâm Nhụy hiểu đang gì, vẻ mặt lập tức đỏ bừng.

Chu Á Á khi thấy Khương Trừng chỉ thì ngẩng đầu , đôi mắt thoáng vẻ u ám một lúc nhanh chóng cúi xuống, biểu lộ cảm xúc gì rõ ràng.

Hà Tâm Nhụy ban đầu còn kinh ngạc vì bạn mà Khương Trừng đến là cô gái xí, khi phản ứng kịp thì giọng run rẩy: "Em... xin , em là bạn của , nhưng em... em thực sự ý ."

"Có do cô ."

Khương Trừng mất kiên nhẫn cô gái xinh , cảm thấy cái kiểu giả bộ trong sáng thật khó chịu. Hiện tại ưa kiểu con gái như .

Biểu cảm của Khương Trừng ngày càng lạnh lùng: "Mọi ở đây điếc mù, thật sự nghĩ mấy suy nghĩ nhỏ mọn của cô ai ? Xin !"

Hai chữ "xin " cuối cùng nhấn mạnh khiến Hà Tâm Nhụy giật run rẩy, dám gì nữa, vội vàng sang Chu Á Á, mắt đỏ hoe xin : "Xin , lời lúc nãy của chắc cô tổn thương, nhưng thực sự cố ý."

Chu Á Á cô gái đáng thương mặt, trong lòng lạnh nhưng mặt lộ quá nhiều cảm xúc, chỉ cúi đầu, khẽ lắc đầu, giọng khàn khàn như sợ hãi : "Không ."

Chỉ giọng thôi, Khương Trừng lập tức nhớ đến đêm hôm đó khi cô chuyện với .

Khi còn nghĩ phụ nữ giọng khó như , nhưng khi xem hồ sơ, trong lòng chỉ còn thương cảm.

Năm mười ba tuổi gặp hỏa hoạn, khói hỏng dây thanh quản, khuôn mặt cũng hủy.

Gia đình còn, chỉ còn một , lăn lộn học đến cấp ba nghỉ học.

Trước Khương Trừng thể tưởng tượng nổi thể sống khổ đến thế.

Vậy mà cô gái trong cảnh như vẫn giữ lòng , khi phát hiện tấn công ở bên cạnh chăm sóc, đưa đến bệnh viện lặng lẽ rời .

Khương Trừng nghĩ, thật sự quá nông cạn.

Ngoại hình thể lên một con .

Càng thì càng hiểm độc.

 

Hà Tâm Nhụy thấy Khương Trừng đến bên cạnh Chu Á Á, còn gì đó thì quản lý trung tâm thương mại giơ tay hiệu: "Cô là phụ trách thương hiệu nào? nghĩ công ty cô nên cử khác đến việc với chúng ."

Nghe , Hà Tâm Nhụy còn tâm trí mà quan tâm đến Khương Trừng nữa.

Cô ả vội vàng chạy qua giải thích với quản lý trung tâm thương mại.

Hôm nay là đầu tiên từ khi chính thức nhận việc cô tự phụ trách kế hoạch và tổ chức sự kiện. Nếu thế ngay tại chỗ, về công ty cô sẽ c.h.ế.t mất.

nghĩ sẽ tìm cơ hội giải thích rõ với chủ Trừng, hấp tấp đuổi theo quản lý trung tâm thương mại.

Người , Khương Trừng và Chu Á Á chuyện cũng thoải mái hơn nhiều.

Khương Trừng hỏi cô: "Cô còn nhớ ? Hôm cứu ."

Chu Á Á gật đầu: "Anh khỏe chứ?"

"Nhờ cô."

Khương Trừng : "Hôm nay đến là để cảm ơn cô. Yên tâm, việc ở đây sẽ ai gây khó dễ cho cô nữa. Nếu cô đổi vị trí yêu cầu gì, cứ với ."

Lời Khương Trừng đầy tự tin, dù trung tâm thương mại liên quan gì đến nhà , nhưng vẫn đủ khí phách để đưa lời hứa như .

Chu Á Á , vẻ mặt cũng hề lộ chút mừng rỡ nào, vẫn bình tĩnh như cũ.

"Không cần ."

: " quen ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-419.html.]

Rõ ràng chỉ là một câu đơn giản, nhưng như đ.á.n.h trúng trái tim Khương Trừng.

Cảm giác đó là rung động, nhưng đúng là khiến giúp đỡ gái nhiều hơn.

Xem như là đền đáp việc cô gọi xe cấp cứu cho hôm đó. ...

Bên , ba ngày khi Khương Dư Dư trở học viện, trong học viện cũng xảy một chuyện lớn...

Viện trưởng của Học viện Đạo giáo Hải Thị, mà tân sinh viên từ khi nhập học tới giờ vẫn gặp mặt, cuối cùng cũng xuất hiện.

Ông cụ râu dài mặc đạo bào màu tím, chậm rãi tượng Bí Hí, khí chất toát quanh như dòng suối lắng đọng qua năm tháng, róc rách chảy, trầm mà sâu lắng.

Khi ông đó chuyện, bên lập tức trở nên yên tĩnh nghiêm trang.

Tất nhiên, ngoại trừ Thồ Tinh Trúc.

Thồ Tinh Trúc lúc Khương Dư Dư, miệng mấp máy nhỏ, gần như thể thấy , nhưng vẫn khiến Khương Dư Dư tiếng nhỏ giọng hỏi: "Một trăm đồng, tám chuyện viện trưởng ?"

Khương Dư Dư mặt đổi sắc về phía , tay từ từ vươn giơ năm ngón tay.

Năm mươi, thể hơn.

Thồ Tinh Trúc nhỏ giọng than phiền "năm mươi ít quá, thêm chút ."

Khương Dư Dư từ năm ngón đổi thành ba ngón.

Ba mươi đồng.

Còn lắm lời thì trả giá nữa đấy.

Thồ Tinh Trúc nhỏ giọng mắng cô giàu mà keo, nhưng vẫn bắt đầu kể chuyện viện trưởng: "Đừng thấy viện trưởng trông già, thật là ông già thật đấy, năm nay một trăm năm mươi tuổi."

"Ông với viện trưởng Học viện Kinh Thành là sư , cô gái mà ông thích thì ở Kinh Thành với sư , ông giận quá nên tự xin về Hải Thị viện trưởng."

"Mấy ngày nay viện trưởng xuất hiện là vì Kinh Thành đ.á.n.h với sư đó, vì thua nên dưỡng thương một tháng, giờ khỏi mới về."

Mỗi khi Thồ Tinh Trúc một câu, các bạn học xung quanh đều vô thức ghé tai về phía , đến cuối cùng, các bạn học xung quanh lấy Thồ Tinh Trúc trung tâm, giống như một đóa hoa khép .

Mấy bên đang chăm chú, bỗng nhiên, họ cảm thấy giọng của viện trưởng bục đột ngột dừng , giây tiếp theo, viện trưởng vốn đang phía như thể dịch chuyển tức thời, đột ngột xuất hiện bên cạnh Thồ Tinh Trúc.

Ông thong thả tiếp lời: " đúng là đ.á.n.h , nhưng trong giới huyền môn chúng gọi là đ.á.n.h , chỉ gọi là luận bàn."

 

Nói , ông tủm tỉm Thồ Tinh Trúc: "Bạn học Thồ Tinh Trúc, dùng từ vẫn nên cẩn thận một chút, nếu nước ngoài, dùng từ chính xác sẽ khiến bạn bè quốc tế nghĩ rằng sinh viên của học viện chúng học hành đến nơi đến chốn."

Thồ Tinh Trúc, mới thầy cô cứu về từ phía bắc nước M hai tháng : ...

Ai cũng đừng vạch trần điểm yếu của khác, viện trưởng đạo đức võ lâm thế chứ?

Viện trưởng sang các bạn học hai bên Thồ Tinh Trúc, : "Năm nay một trăm năm mươi tuổi, mà là một trăm bốn mươi chín tuổi, trong hồ sơ nhà trường chắc chắn ghi."

Soạt soạt soạt, đám sinh viên bên cạnh lập tức nghiêm chỉnh trở .

Cuối cùng, viện trưởng về phía Khương Dư Dư đang phía Thồ Tinh Trúc.

Cô vẫn luôn nghiêm túc, hề dáng vẻ nãy cũng đang hóng chuyện.

Ông chăm chú cô một lúc lâu, đột nhiên ánh mắt rơi lên giấy nhỏ vàng kim đang len lén ló đầu khỏi vai cô về phía ông.

Mắt viện trưởng nheo , bỗng nhiên hiểu cơn mưa bão dẫn động sức mạnh Thần Long trong trận pháp đấu pháp giữa cô và Tạ Vân Lý ngày là từ .

Khương Dư Dư cảm nhận ánh mắt viện trưởng cứ mãi, tuy nghiêm chỉnh, bình tĩnh, nhưng trong lòng vẫn kìm chút căng thẳng.

Một lúc lâu , ngay khi cô nghĩ viện trưởng đại nhân sẽ gì nữa, bỗng nhiên thấy ông mở miệng, giọng như ẩn ý: "... Con giấy nhỏ của em tệ."

Khương Dư Dư: ???

 

 

Loading...