Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh sáng vàng đó giống như một ngọn lửa, thể ngay lập tức tiêu tán tà khí đến gần .

Khương Dư Dư khá nó.

Nghĩ đến đây, cô khách sáo nữa mà hỏi thẳng: "Vậy , nếu chuyện, thể nhờ giúp ?"

"Không."

Khương Dư Dư: ???

Không chịu trách nhiệm ?

Dường như sự nghi hoặc trong mắt cô, Chử Bắc Hạc hiếm hoi giải thích: "Cô chuyển về nhà họ Khương, nên trách nhiệm của nãy thành."

Khương Dư Dư: ...

Hóa chịu trách nhiệm của boss là chỉ một duy nhất.

Thất sách !

Chử Bắc Hạc quả nhiên thích những buổi tiệc thế . Sau khi chuyện với Khương Dư Dư, nhanh chóng tìm cớ rời .

Khương Dư Dư thầm nghĩ, nếu tiếp cận vị boss , e là cô còn tốn thêm chút công sức.

may mắn là, cô vội.

Vừa định rời , phía bỗng vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng: "Cậu chủ Chử nổi tiếng là khó tiếp cận trong giới, nếu cô đặt tâm tư lên , sẽ hối hận đấy."

Khương Dư Dư đầu, liền thấy lên tiếng chính là cô gái từng chế giễu Quan Nhị Nhị khi nãy.

Cô gái trạc tuổi cô, ngũ quan sắc sảo, xinh rạng rỡ, mái tóc đen bóng búi lên, để lộ chiếc cổ thiên nga duyên dáng.

Khương Dư Dư với vẻ nửa nửa , nhưng lời hề mang ý ác ý.

Khương Dư Dư hỏi: "Cô thích Chử Bắc Hạc?"

Thông thường, những chủ động "cảnh cáo" phụ nữ khác nên tiếp cận một đàn ông phần lớn đều là thầm thích đối phương.

Không ngờ, thấy câu , cô gái như thể một câu chuyện kinh dị, nét mặt hiện rõ vẻ hoảng hốt: " chán sống đến mức thích tên đại ma vương đó."

Khương Dư Dư nhướn mày.

Đây là thứ hai cô gọi Chử Bắc Hạc như .

Xem , biệt danh chỉ riêng Khương Hoài đặt cho .

Mà là cả giới đều công nhận.

"Cảm ơn cô nhắc nhở, sẽ tiếp cận tùy theo tình hình."

Ý tứ rõ ràng, cảm ơn lời khuyên của cô, nhưng .

Lê Thanh Tư Khương Dư Dư với vẻ kỳ lạ, đó nhún vai, khoát tay: "Thôi , tùy cô. thấy cô dứt khoát cắt đứt quan hệ với bố nuôi như thế, nghĩ cô cũng là đầu óc tỉnh táo nên mới lòng khuyên nhủ."

Nói , cô vươn tay , cong môi : "Lê Thanh Tư, nhà họ Lê bất động sản."

Với những ác ý với , Khương Dư Dư bao giờ cố tình tỏ lạnh lùng xa cách, huống hồ cô gái mặt thái độ thẳng thắn, chuyện hào sảng, cô khá thích.

Khương Dư Dư vươn tay nắm lấy bàn tay đang chìa của đối phương, ánh mắt lướt qua giữa chân mày cô gái, nơi một vệt hồng đậm, khẽ : "Gần đây cô vận đào hoa , hãy cẩn thận với những khiến cô tự nguyện cảm thấy áy náy."

Đối với những thiện cảm, Khương Dư Dư bao giờ tiếc một lời nhắc nhở.

Lê Thanh Tư: ???

ngờ chủ đề chuyển hướng đột ngột như : "Cô... thực sự tin mấy thứ ?"

vẫn nghĩ Khương Dư Dư chỉ vạch trần bộ mặt xa của nhà họ Quan mà thôi.

Khương Dư Dư đáp: "Không chỉ tin, còn học về nó. Nếu cô phòng tránh những kẻ tiểu nhân cũng thể tìm ."

Lê Thanh Tư: ...

Vị cô chủ nhà họ Khương , hình như kỳ lạ. ...

Ở một nơi khác, nhà họ Quan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-42.html.]

Ba nhà họ Quan gần như im lặng trở về.

Trên đường , dù xung quanh còn ai, Bạch Thục Cầm vẫn bịt chặt miệng , cứ như sợ rằng sẽ kiểm soát mà buột miệng suy nghĩ trong lòng.

Quan Khải Thâm vì tối nay tiệc xã giao nên cùng đến nhà họ Khương. Anh vốn nghĩ gia đình sẽ về sớm như , ngờ bước nhà, bố và em gái cũng theo ngay .

Vừa cửa, thấy Quan Bảo Thành sắc mặt âm trầm, đôi mắt đỏ hoe, rõ ràng , còn thì che miệng một cách khó hiểu.

 

"Bố, , hai ..."

Còn kịp hỏi, Quan Bảo Thành đột nhiên xoay , giơ tay tát mạnh mặt Bạch Thục Cầm.

"A!"

Bạch Thục Cầm kịp phòng , cả đ.á.n.h ngã xuống đất.

Quan Nhị Nhị vốn đang uất ức cũng sững sờ, Quan Khải Thâm thì sắc mặt đổi, vội lao đến: "Bố! Sao bố ?!"

Quan Bảo Thành hề quan tâm đến con trai, còn định giơ chân đá Bạch Thục Cầm.

Trên mặt ông lộ vẻ hung ác mà nay từng thấy.

"Chính bà là cái đồ chỉ phá hoại hủy hoại danh tiếng mà gầy dựng bao năm! Bà khiến cả nhà họ Quan trở thành trò trong giới!! hận thể bóp c.h.ế.t bà!"

Quan Khải Thâm , sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Anh hiểu tại bố vốn luôn ôn hòa của trở nên như . Chẳng tối nay họ đến tiệc nhà họ Khương để tìm cơ hội khôi phục hợp tác ?

Sao trở thành trò trong giới ?

Quan Nhị Nhị bên cạnh cũng hoảng sợ khi thấy bố lúc nào cũng hiền từ nay mang dáng vẻ . Cô ấm ức : "Bố! Đừng như , bố con sợ..."

Cô càng , cơn giận của Quan Bảo Thành càng bùng lên.

"Bố còn tính sổ với con đó! Con và con rõ ràng Quan Dư Dư chính là cô chủ nhà họ Khương, giấu bố! Bố cứ tưởng hai thật lòng giúp bố tranh thủ hợp tác với nhà họ Khương, ai ngờ hai mới là tội đồ chính!"

Một tràng quát mắng khiến Quan Nhị Nhị run rẩy.

Bạch Thục Cầm thấy , liền vùng dậy ôm chặt con gái lòng. Lúc cũng còn che miệng nữa, lập tức mắng to: "Quan Bảo Thành! Sao ông thể quát Nhị Nhị như ?! Nó là con gái ruột của ông đấy! Chính ông vô dụng còn đổ cho con ?! Vừa thấy ông lên tiếng? Ra ngoài thì cụp đuôi, chỉ dám về nhà phát tiết lên chúng ! Đồ hèn!"

Lời thốt , Quan Khải Thâm liền kinh ngạc tột độ.

Đây... đây là lời thể ?!

"Bà gì?!"

Quan Bảo Thành thấy lời của Bạch Thục Cầm thì tức đến phát điên, suýt nữa thở nổi.

Vì quá giận dữ, giọng ông cũng đổi, trong mắt tràn đầy lửa giận đáng sợ.

Bạch Thục Cầm lập tức rụt cổ , theo phản xạ che miệng , khuôn mặt đau khổ: "Chồng , , em ý đó..."

giải thích, nhưng lời là: " ông vô dụng! Chỉ đàn ông vô dụng mới trút giận lên nhà! Nếu ông giỏi thật thì lúc nãy dám nhắm con nha đầu đê tiện Quan Dư Dư ? Chẳng vì nó là cô chủ nhà họ Khương nên ông dám xé rách mặt với nó ? đáng tiếc, căn bản coi ông gì mà chỉ ước thể đá ông ngay lập tức!"

"Mẹ!"

Quan Khải Thâm sắp phát điên . Mẹ từ khi nào dám chuyện với bố như ? Không lúc nào cũng là bố gì thì nấy ? Đi ngoài một chuyến, bà phát điên ?

Bạch Thục Cầm cũng cảm thấy sắp phát điên.

Từ lúc ở nhà họ Khương, bà kiểm soát mà buột miệng thật.

Không chỉ là thật, mà còn là những lời trong thâm tâm bà giấu kín bao lâu nay.

Lại sắc mặt Quan Bảo Thành tức đến mức gần như gan heo, Bạch Thục Cầm cảm thấy xong đời .

Không ai trong họ rằng, ngay lúc , bóng đen từng bám Quan Nhị Nhị đang tỏa từng luồng khí đen mỏng manh, những sợi khí đó len lỏi cơ thể Quan Bảo Thành, lặng lẽ mà quỷ dị, khiến sắc mặt ông càng lúc càng trở nên đáng sợ.

Ông trừng trừng Bạch Thục Cầm, tay chỉ bà, ngón tay run rẩy: "Bà, bà... bà..."

Ông tức đến mức thốt nên lời, trong lòng dâng lên một cơn giận dữ ngùn ngụt, thúc giục ông phát tiết.

Đột nhiên, ánh mắt ông rơi xuống cây gậy đ.á.n.h golf đặt ở cửa , lập tức bước lên, một lời liền rút lấy một cây.

 

 

 

Loading...