Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:33
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quan Khải Thâm thấy động tác thì sắc mặt đổi ngay tức khắc, Bạch Thục Cầm và Quan Nhị Nhị cũng tái mặt.

Chưa kịp để Quan Khải Thâm lao lên ngăn cản, Quan Bảo Thành vung gậy mạnh mẽ.

Rầm rầm rầm!

Những món đồ trang trí ở lối lập tức ông quét văng xuống đất, vỡ vụn khắp nơi. Bạch Thục Cầm kìm mà hét toáng lên.

"Aaaaa! Cứu với!"

Quan Nhị Nhị cũng òa nức nở: "Hu hu... bố ơi, con sai ..."

"Hu hu... chồng ơi, em cũng sai , bình tĩnh !"

Khung cảnh hỗn loạn, Quan Bảo Thành vẫn điên cuồng vung gậy đ.á.n.h golf trong tay, may mắn là ông thực sự đuổi theo đ.á.n.h Bạch Thục Cầm mà chỉ đập nát tất cả bình hoa, đồ trang trí trong phòng khách và lối .

Bạch Thục Cầm mà tim như rỉ máu.

Mấy món đồ đập vỡ đều là đồ cổ cả đấy!

Tổng giá trị lên đến hàng chục triệu!

Bạch Thục Cầm đau lòng đến mức buột miệng : "Ông thà đ.á.n.h còn hơn hu hu hu..."

Quan Khải Thâm: ...

Nhà điên hết . ...

Hai ngày bữa tiệc nhà họ Khương, Khương Dư Dư cuối cùng cũng hẹn thời gian đến nhà bà Tống.

Sau khi chuẩn xong đồ đạc và xuống lầu, cô thấy ba em Khương Tố, Khương Hãn và Khương Trừng đang ép hít đất trong vườn.

Trước mặt họ, Khương Hoài ung dung ghế mây, bên cạnh đặt bánh, dáng vẻ nhàn nhã thưởng thức chiều.

Khương Dư Dư thấy cảnh thì nhướng mày: "Chuyện gì đây?"

"Không gì, ông nội chúng nó gần đây thiếu vận động, nhân dịp nghỉ hè rèn luyện thể lực một chút."

Khương Hoài tủm tỉm , tiếp tục: "Biết em sắp ngoài, xe chuẩn sẵn cho em ."

Khương Dư Dư gật đầu, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, cô dần quen với sự chu đáo của Khương Hoài.

Không để ý ba vẫn đang sức chống đẩy, Khương Dư Dư chỉ với Khương Hoài một tiếng rời .

Khương Hoài mỉm tiễn cô cửa, đó mới ba , nụ bên khóe miệng càng thêm dịu dàng: "Cố gắng lên, hôm nay ít nhất hít đủ một trăm cái. Nếu giữa chừng bỏ cuộc thì ba các em sẽ từ đầu."

Lời dứt, cả ba lập tức xị mặt xuống, đồng loạt kêu lên: "Anh cả, bọn em thực sự sai ."

"Hai ngày nay em gây rắc rối cho Khương Dư Dư nữa, bọn em ngoan lắm mà!"

"Anh Khương Hoài, thể vì em gái cần em trai nữa, bọn em cũng là của mà."

Trước lời than vãn của ba , Khương Hoài hề d.a.o động, vẫn giữ nguyên nụ tao nhã: "Ừ, hít xong một trăm cái mới tính là . Nếu hôm nay thực hiện đủ thì game, mô hình, tất cả vẫn sẽ do tạm thời quản lý giúp các em trai ngoan."

Ba lập tức than trời đất.

Từ buổi tiệc hôm , cả nhà đối xử với Khương Dư Dư cứ như bà tổ .

Nguyên nhân là vì bữa tiệc, vợ chồng Tống Vĩnh Minh đặc biệt cảm ơn ông cụ Khương, bởi vì Khương Dư Dư cứu mạng con gái họ. Đồng thời, họ quên cảm thán: "Dư Dư thực sự là một cô gái bản lĩnh. Nhà chúng ơn con bé. Còn trẻ như , chỉ am hiểu huyền học mà còn thể tự kiếm tiền để trả tiền nuôi dưỡng cho nhà họ Quan, thực sự quá giỏi."

Nghe đến đây, cả nhà họ Khương đều giật . Lúc họ mới ý thức rằng, Khương Dư Dư đối đãi ở nhà họ Quan, chắc chắn thể nào nhiều tiền tiêu vặt đến . Vậy thì năm triệu từ ?

Lời nhắc nhở của Tống Vĩnh Minh giúp họ bừng tỉnh.

Là do cô tự kiếm !

Phản ứng đầu tiên của nhà họ Khương là cảm thấy Dư Dư giỏi giang, mà là thấy hổ.

Ngay cả Khương Tố cũng cảm thấy phức tạp.

Trước đây còn nghĩ Khương Dư Dư mấy chuyện thần quái thật mất mặt, nhưng thực chị là để kiếm tiền.

 

Đồng thời, Khương Tố cũng hiểu vì chị về nhà họ Khương mà vẫn còn cố gắng như thế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-43.html.]

Năm triệu tiền nuôi dưỡng mà thôi, chỉ cần mở miệng với bác cả là , mà chị tự kiếm tiền để trả .

Tối hôm đó, Khương Vũ Thành lập tức chuyển cho Khương Dư Dư mười triệu.

Năm triệu là để trả cho nhà họ Quan, năm triệu còn là tiền tiêu vặt cho cô.

Khương Dư Dư nên gì.

Lần , cô chuyển một triệu rưỡi , qua Khương Hoài gửi cho cô tiền gấp đôi.

Lần , cô trả năm triệu, đầu nhận tiền gấp đôi nữa.

Đây là đầu tiên cô trải nghiệm cảm giác bao giờ thiếu tiền.

tiền túi cô , cô cũng khách sáo mà trả gì.

tiền , cô thể mua món đồ mà nhắm đến từ .

Trong lúc đang mở điện thoại tìm tin tức về buổi đấu giá, xe dừng cổng nhà họ Tống.

Tống Vĩnh Minh và vợ chờ sẵn ở nhà từ lâu. Vừa thấy cô xuống xe, họ lập tức đón.

"Đại sư Khương, cháu đến ."

Khi ở nhà họ Khương, để thể hiện sự thiết, bà Tống gọi cô là Dư Dư, nhưng ở riêng thì vẫn luôn gọi là "đại sư Khương".

Lúc là để giúp cô nâng cao địa vị, còn bây giờ là thuần túy vì sự kính trọng.

Nghĩ đến việc hôm nay cuối cùng cũng thể giúp con gái trở bình thường, tối qua bà Tống phấn khích đến mức cả đêm ngủ .

Không chỉ bà, mà cả Tống Vĩnh Minh và Tống Ngộ Lễ cũng thao thức cả đêm.

Vì hôm nay, họ đặc biệt gác bộ công việc của công ty, chỉ để tận mắt chứng kiến khoảnh khắc Tiểu Lê hồi phục.

Khương Dư Dư đối diện với ánh mắt mong chờ của nhà họ Tống, chỉ mỉm trấn an, nhiều mà trực tiếp lấy một gói giấy từ trong ba lô.

Người nhà họ Tống thấy bên trong gói giấy là mấy sợi tóc bọc bằng bùa vàng.

Chính là tóc của kẻ đ.á.n.h cắp trí thông minh của Tiểu Lê!

Ánh mắt nhà họ Tống lập tức bùng lên lửa giận.

Khương Dư Dư họ, suy nghĩ một lát : "Trước khi bắt đầu, một chuyện cháu cần thú nhận với ."

Người nhà họ Tống hiếm khi thấy Khương Dư Dư nghiêm túc như , trong lòng khỏi căng thẳng, tưởng rằng chuyện rủi ro gì khác.

: "Năm đó, đ.á.n.h cắp trí khôn của Tiểu Lê là một bà giúp việc lâu năm của nhà họ Khương. Bà từng vô tình giúp đỡ một tà sư, để báo đáp, đó đề nghị thể giúp con trai ngốc của bà đổi trí tuệ. Vì thế, bà nhắm Tiểu Lê, tình cờ đến nhà họ Khương khách."

Những chuyện là do dì Ngô thú nhận đó.

Khương Dư Dư định giấu nhà họ Tống.

Nghe sự thật , sắc mặt họ trở nên phức tạp.

Nói chút khúc mắc với nhà họ Khương là thể.

đó cũng là giúp việc của nhà họ Khương, ai mà ngờ một bà giúp việc tâm địa độc ác đến ?

Con gái họ chỉ đến nhà họ Khương chơi, nhắm trúng, trải qua tám năm sống như một đứa trẻ.

Mà họ, suốt những năm qua, thậm chí còn hề , cứ tưởng rằng Tiểu Lê chỉ đơn giản là ngã ngựa chấn thương não mà thôi...

Họ trách nhà họ Khương , nhưng trớ trêu , chính Khương Dư Dư, một nhà họ Khương, phát hiện vấn đề và chủ động đề nghị giúp họ.

Tống Vĩnh Minh hít sâu một , lâu mới thở dài một câu: "Chỉ cần Tiểu Lê thể hồi phục bình thường... thì bỏ qua ."

hai nhà cũng giao tình, nếu thực sự trở mặt vì chuyện , đại sư Khương ở giữa cũng khó xử.

Giờ họ chỉ mong Tiểu Lê khỏe .

Sự khoan dung của nhà họ Tống khiến Khương Dư Dư chút thiện cảm với gia đình . Cô khẽ mỉm , chỉ : "Nhà yên tâm, cô bé sẽ khỏe ."

 

 

 

 

Loading...