Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 431
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ Gia Ý hét lên t.h.ả.m thiết theo phản xạ, điện thoại trong tay dọa đến nỗi bay thẳng ngoài.
Khương Dư Dư dường như đoán , kịp thời giơ tay bắt lấy chiếc điện thoại đang bay .
Đồng thời, cô dùng ngón tay khẽ lau một cái màn hình.
Lập tức xóa sạch âm khí bám điện thoại.
Mọi phản ứng của Từ Gia Ý dọa cho giật .
Tiếng hét khi nãy của , quá, lẽ cả tầng bên cạnh cũng thấy.
"Gì gì ? Trong điện thoại cái gì thế?" Có tò mò nhướn cổ lên xem.
Khương Dư Dư lập tức đưa điện thoại .
chẳng ai dám nhận, ai Từ Gia Ý thấy ma thật trong điện thoại ?
Tò mò thì tò mò, nhưng ai cũng sợ ma cả.
Chỉ Lê Thanh Tư thấy Khương Dư Dư bình thản như thì nhận lấy điện thoại, thấy giao diện livestream vẫn bình thường, lập tức cảm thấy mất hứng: "Chỉ là giao diện livestream bình thường, gì gì ?"
Từ Gia Ý thấy cô cầm điện thoại, lập tức bật dậy lùi xa, miệng la to: "Có ma! Trong điện thoại ma! thấy rõ ràng! Mau ném nó !"
Từ Gia Ý chỉ lan can khu vườn cao, hiệu cho Lê Thanh Tư ném điện thoại .
Lê Thanh Tư chỉ liếc một cái: "Ném đồ từ cao xuống, định g.i.ế.c ? tù ."
Nói xong cô đặt điện thoại lên bàn mặt, trực tiếp tắt livestream.
Từ Gia Ý điện thoại bàn vẫn còn thấy sợ, lúc cũng chẳng màng thể diện nữa, vội vã Khương Dư Dư: "Khương Dư Dư, Khương đại mỹ nữ, Khương đại sư, đây?"
Khương Dư Dư chỉ liếc một cái, giơ tay : "Trước tiên trả tiền xem bói, ba mươi nghìn tệ."
Ba mươi nghìn, với mấy ấm cô chiêu chẳng là gì nên ai nghĩ Khương Dư Dư đang tranh thủ kiếm chác, Từ Gia Ý càng do dự, lập tức định chuyển khoản.
nghĩ đến thứ trong điện thoại, rụt tay về, sang với Lê Thanh Tư: "Lê Thanh Tư, cô giúp chuyển cho cô , sẽ trả ."
Lê Thanh Tư cũng ý kiến gì, nhưng Khương Dư Dư lắc đầu: "Tiền xem bói nhất định do chính tay đưa."
Cô giải thích thêm là chuyển khoản bằng điện thoại cũng , nhưng Từ Gia Ý vẫn chịu đụng cái điện thoại nữa. Cuối cùng, Lê Thanh Tư sai xuống lấy ba mươi nghìn tiền mặt mang lên.
Chỉ cần là tiền mặt do chính tay Từ Gia Ý đưa cho cô cũng tính.
Khương Dư Dư nhận ba mươi nghìn tệ tiền mặt, : "Anh mạo phạm tổ tiên, đối phương chỉ dạy cho một bài học, sẽ gì quá đáng. Về nhà mang theo lễ vật, đến bài vị tổ tiên lạy ba cái, thành tâm nhận , xin tha thứ thì nữa."
Nghe chỉ cần lạy và xin là xong, Từ Gia Ý dám linh tinh nữa, liên tục gật đầu đồng ý.
điện thoại thì nhất quyết đụng nữa.
Livestream thì càng bao giờ nào nữa.
Do tiếng hét của Từ Gia Ý, bọn họ lập tức trở thành tâm điểm cả buổi tiệc.
Không ít kéo tới, là Khương Dư Dư xem bói, ai nấy cũng tò mò, nhưng lo bói chuyện gì hổ đám đông như Từ Gia Ý.
Trong đó một chơi khá với Lê Thanh Tư, tối nay mặc đồ hóa trang kiểu hoàng t.ử ngầu, liền lên tiếng: "Dư Dư, là Phương Học Mẫn nhà họ Phương, cô thể xem giúp chiếc nhẫn mất đang ở ?"
Khi Phương Học Mẫn xong, Lê Thanh Tư nhịn mà : "Chỉ là một cái nhẫn thôi mà, còn cần Dư Dư giúp cô tìm? Đừng cố tình đùa giỡn khác như thế."
Lê Thanh Tư cũng lo lắng cô bạn tin mấy chuyện huyền học lấy chuyện nhỏ như để trêu chọc , nếu thì quá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-431.html.]
Phương Học Mẫn thế liền trách yêu: " là loại thích đem khác đùa giỡn ?"
Cô gái tiếp: "Nếu là nhẫn bình thường thì thôi, nhưng cái nhẫn đá quý đó là của bà nội cho để của hồi môn. Tối nay định đeo nó cho hợp với tạo hình hôm nay, ai ngờ tìm hoài thấy... thật sự tìm , thì bà nội mà chắc chắn sẽ mắng ."
Lúc câu đó, biểu cảm cô phần buồn rầu, trông như đang thật sự lo lắng.
Khương Dư Dư cô nhắc đến bà nội thì bất giác nhớ đến chiếc vòng mà bà nội nhà họ Quan để cho cô.
Dù bà nội ruột gì nhưng bà nội Quan thật sự từng cho cô cảm nhận sự ấm áp của tình .
Nghĩ , Khương Dư Dư chợt thấy mềm lòng nên với Phương Học Mẫn: "Được, sẽ giúp cô tìm."
Phương Học Mẫn lập tức vui vẻ, chuyển khoản ba mươi nghìn tệ ngay tại chỗ cho cô. Khương Dư Dư cũng khách sáo, nhận lấy dựa bát tự của Phương Học Mẫn để suy đoán. Sau đó, về phía cô , biểu cảm liền trở nên chút kỳ lạ.
Khi Khương Hãn đến thì thấy biểu cảm của Khương Dư Dư.
Tuy thể gọi là thiết, nhưng cảm thấy cũng hiểu cô phần nào.
Mỗi khi cô lộ biểu cảm đó thì thể... cái nhẫn mất bình thường.
Quả nhiên, Khương Dư Dư : "Cái nhẫn của cô là mất, mà là lấy ."
Phương Học Mẫn thì nhíu mày: "Ai lấy?"
Khương Dư Dư trả lời trực tiếp mà hỏi : "Cái nhẫn đó hiện giờ cách vị trí của cô xa, cô đến đó tìm luôn ?"
Phương Học Mẫn thì lập tức dậy: "Tìm! Đương nhiên là tìm!"
Cô ngừng một chút, hỏi Khương Dư Dư: "Cô với chứ?"
Khương Dư Dư gật đầu, dậy theo: "Được."
Lê Thanh Tư thấy cũng tò mò, lên : "Vậy cũng ."
Những con nhà giàu khác là tìm đồ ngay tại chỗ cũng tò mò, xem thử Khương Dư Dư giỏi thật nên cũng theo.
Dù chủ bữa tiệc là Lê Thanh Tư cũng , họ rời cũng mất lịch sự.
Thế là một đám hưởng ứng.
Rõ ràng chỉ là tìm một cái nhẫn, mà hiểu thành một trò chơi truy tìm kho báu.
Một đám chen chúc đến thang máy, Khương Dư Dư tầng: "Tầng 29."
Nghe đến tầng 29, sắc mặt liền trở nên kỳ lạ.
Tòa nhà từ tầng 30 trở lên là khách sạn, tầng 29 là nhà hàng, mà theo quy định của khách sạn , nhà hàng chỉ phục vụ cho khách thuê phòng.
Nơi họ đang ở là khu vườn tầng thượng, còn giới hạn cao hơn nữa, chỉ khách VIP mới thể đặt, khách bình thường thể lên .
Hơn nữa thang máy cũng là lối khác , chẳng lẽ Phương Học Mẫn mất nhẫn khi ở khách sạn?
Phương Học Mẫn rõ ràng cũng thấy kỳ lạ, vì gần đây cô ở khách sạn.
"Đi thôi."
Phương Học Mẫn xong thì lập tức bước thang máy.
Những khác cũng theo thang máy, cả đám rầm rộ tiến thẳng đến nhà hàng khách sạn.