Linh Chân Chân thấy khó hiểu, nhưng nghĩ , khi đó là sở thích của chăng?
Ông quyết định tò mò nữa.
Gửi tin nhắn cảm ơn Khương Dư Dư xong, Linh Chân Chân cũng dám ở bệnh viện lâu, rút kim truyền dịch vội vàng thủ tục xuất viện.
Vụ từ đầu đến cuối khiến các bệnh nhân khác chú ý.
Quan Khải Thâm chỉ thấy thanh niên áo đen ở cửa lạ, nhưng vì đối phương phòng nên cũng để tâm.
Không do tác dụng của t.h.u.ố.c uống , Quan Khải Thâm bỗng cảm thấy vai nhẹ hẳn .
Cơ thể cũng còn thấy lạnh như nữa.
Đang định xuống ngủ một giấc ngon lành thì bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng nôn khan.
Quan Khải Thâm đầu, phát hiện giường bên chính là đàn ông va chạm xe với , Lâm Hướng Đông.
Tình trạng của Lâm Hướng Đông nghiêm trọng hơn Quan Khải Thâm, chỉ gãy xương mà còn chấn động não.
Nghe thấy tiếng nôn, y tá vội vàng đến đỡ dậy.
Dù đầu óc choáng váng, cơ thể khó chịu, nhưng Lâm Hướng Đông vẫn nhớ đến chuyện khác.
Anh túm lấy áo y tá, khó khăn : "Là Khương Dư Dư, là Khương Dư Dư thuê hại ... báo... báo cảnh sát... bắt, bắt cô !"
Lâm Hướng Đông nhớ tới lời cuối cùng của cô gái tên Chu Á Á.
Lúc đó thấy kỳ lạ, nhưng nghĩ thì rõ ràng cô đang cảnh báo !
Nếu thì vì mới đắc tội nhà họ Khương, gặp tai nạn?
Âm mưu!
Chắc chắn là âm mưu!
Lâm Hướng Đông gắng chịu đau đầu và buồn nôn, nhất quyết bắt y tá báo cảnh sát khiến y tá cũng thấy khó xử. Y tá chỉ tay sang giường bên cạnh giải thích: "Lâm Hướng Đông, ai hại cả, chỉ là t.a.i n.ạ.n giao thông bình thường, đ.â.m xe đang ngay đây."
Lâm Hướng Đông , vẫn tiếp tục la hét: "Không , là Khương Dư Dư! Là nhà họ Khương! Cô nhất định ... liên quan... báo cảnh sát..."
Quan Khải Thâm ban đầu còn thấy khó hiểu, nhưng bên cạnh cứ lặp cái tên Khương Dư Dư, thì lập tức như bừng tỉnh, vội vàng phụ họa: "Y tá, Khương Dư Dư mà , cũng . Hôm đó cô cũng mặt ở hiện trường tai nạn. Hay là cứ báo cảnh sát điều tra thử xem, nhất gọi cô đến bệnh viện, chúng đối chất trực tiếp."
Quan Khải Thâm thực sự hại cô, dù cũng là em bao nhiêu năm.
Anh chỉ cô đến bệnh viện một chuyến, miễn là cô chịu giúp "đuổi ma", giải quyết mớ rắc rối hiện tại. Sau đó vẫn sẽ giải thích cho cô.
Quan Khải Thâm tự thuyết phục bản như .
Y tá ban đầu nghĩ Lâm Hướng Đông chỉ bậy, ngờ Quan Khải Thâm cũng nên lập tức do dự.
Dù một thể dối, chứ hai liên quan vụ t.a.i n.ạ.n cùng thì khó mà là giả.
Cô y tá do dự vẫn gọi cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-437.html.]
Cảnh sát nhanh cử đến.
Nghe lời kể của cả hai, họ cũng thấy cần xác minh thêm, nhưng vì Khương Dư Dư còn nhỏ tuổi, cảnh sát trẻ gọi trực tiếp cho cô mà gọi cho giám hộ.
Lúc đó Khương Vũ Thành đang ở thư phòng xử lý công việc, cảnh sát xong lập tức tháo kính, ánh mắt sắc lạnh: "Công dân nghĩa vụ hợp tác điều tra, nhưng khi chứng cứ xác thực thì cảnh sát quyền bắt con gái ."
Cảnh sát bên khí thế của ông sững sờ, chỉ lễ phép giải thích: "Anh Khương hiểu lầm , đây lệnh triệu tập chính thức, chỉ là hai t.a.i n.ạ.n đều cô Khương tới rõ..."
Khương Vũ Thành ngắt lời, nhưng giọng vẫn lạnh lẽo, cho thương lượng: " vẫn giữ nguyên ý kiến, hãy đưa chứng cứ thực tế hãy chuyện. Nếu , sẽ cho luật sư khởi kiện họ vì tội vu khống."
Dứt lời: "cạch" một tiếng, cúp máy.
Vì thái độ cứng rắn của Khương Vũ Thành, bên cảnh sát cũng dám vượt quyền mà liên hệ trực tiếp Khương Dư Dư nên cô hề chuyện Lâm Hướng Đông và Quan Khải Thâm báo cảnh sát để gặp cô.
Rời khỏi hiện trường tai nạn, xử lý xong chuyện của Linh Chân Chân, xe nhanh chóng dừng cửa nhà họ Khương.
Không từ lúc nào trời bắt đầu mưa lất phất.
Từ buổi livestream cầu mưa hôm , thời tiết ở Hải Thị dần trở bình thường, những cơn mưa tiếp nối .
Chử Bắc Hạc ở ghế vẫn động đậy.
Thông thường, trong tình huống , tài xế sẽ lập tức xuống xe, bung ô mở cửa, che chắn cẩn thận để dính một giọt mưa.
Không chỉ Chử Bắc Hạc nghĩ thế, Khương Dư Dư cũng nghĩ thế.
Thấy trợ lý ở ghế lái quả nhiên nhanh chóng xuống xe, lấy từ cốp xe hai chiếc ô lớn màu đen, nhưng lập tức đến phía cửa xe của Khương Dư Dư mà về phía bên của Chử Bắc Hạc. Anh mở cửa xe, lễ phép cúi đầu : "Sếp."
Chử Bắc Hạc thấy hành động của trợ lý thì khó hiểu. Chỉ thấy cứ liên tục nháy mắt với , thấy hiểu, giơ chiếc ô còn trong tay hiệu.
Chử Bắc Hạc lờ mờ như hiểu điều gì, lập tức thuận theo xuống xe, nhận lấy chiếc ô từ tay trợ lý. Sau đó, ánh mắt mong đợi của trợ lý, mở ô, đến bên xe, đích đón Khương Dư Dư xuống xe.
Thật sự thể trách tự hiểu chuyện đó, chủ yếu là vì những chuyện như thế giờ bao giờ .
Bình thường là đón xuống xe mà.
Khương Dư Dư khi Chử Bắc Hạc đón xuống xe thì cũng ngạc nhiên, nhưng gì, chỉ cảm thấy bệnh cưỡng chế của Chử Bắc Hạc quả nhiên nặng, ngay cả diễn kịch cũng nghiêm túc như .
Nhiều lúc, Khương Dư Dư cảm giác như hai họ thật sự đang yêu luôn.
Cô cẩn thận chỉnh chiếc mũ phù thủy, xách váy xuống xe, hai thuận thế cùng một chiếc ô.
Trong khoảnh khắc đó, cô nhớ đến ở đoàn phim "Thịnh Thế Phương Hoa", khi đến đón cô.
Khoảng cách quá gần, gần đến mức cả cô như bao trùm trong ánh sáng vàng kim rực rỡ của .
Khương Dư Dư gì đó thì thấy Chử Bắc Hạc bỗng lấy khăn tay , nghiêm túc lau mấy giọt mưa dính đuôi tóc của cô.
"Ướt ." Anh .