Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 438
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư cúi đầu , bộ tóc giả của cô quá xù, dù ô đủ lớn nhưng trong mưa một lúc vẫn nước ẩm tóc.
Cô xua tay, : "Không , là tóc giả mà."
Vì là giả nên ướt cũng chẳng .
Chử Bắc Hạc , cô, đôi mắt ánh đèn càng trở nên sâu thẳm lạ thường.
"Dù là giả cũng nên nghiêm túc đối đãi."
Giọng trầm nhưng mang theo chút tùy ý, rõ ràng đang về tóc giả, nhưng như đang ám chỉ điều gì khác.
Khương Dư Dư nhận bầu khí chút vi diệu, đối diện với ánh mắt , chẳng hiểu thấy chột .
"... Anh đúng."
Chử Bắc Hạc dường như hài lòng, đưa chiếc ô trong tay cho cô.
Khương Dư Dư nhận lấy ô, Chử Bắc Hạc lập tức xe.
Cho đến khi xe chạy xa, Khương Dư Dư vẫn hiểu rõ cảm giác kỳ lạ khi nãy là gì.
Cho đến khi về phòng, bộ đồ phù thủy, tẩy trang xong, cô thấy một bức ảnh trong nhóm chat.
Bức ảnh do Khương Tố mới chụp từ xa.
Trong ảnh, cô và Chử Bắc Hạc ô, ánh đèn đường vàng vọt xuyên qua màn mưa chiếu xuống, khiến bóng hai trở nên ấm áp và lãng mạn, trong làn sương mưa mờ ảo, hình ảnh hai đối diện ô lộ vài phần thi vị.
Khương Dư Dư bức ảnh, ngẩn .
Trước đây họ cũng từng chụp cảnh chung ô, nhưng khi đó cô chỉ thấy tung tin thật nực , để tâm đến bức ảnh.
là... hình ảnh khi cô và Chử Bắc Hạc cạnh trong mắt khác là cảm giác thế ?
Khương Tố vì chụp bức ảnh nên ngừng khoe trong nhóm.
Khương Tố: [Mọi xem ? Cháu đăng lên Weibo chứ?]
Khương Tố: [Gọi cháu là chiến thần tạo khí !]
Tạ Ninh Ngọc: [Đăng lên Weibo thì thôi , tạo hình phù thủy tối nay của Dư Dư lên hot search, con đăng ảnh khác nào tuyên bố ngầm con bé đang hẹn hò. ]
Khương Hoài: [Thần gì mà thần, nhóc thi cuối tháng điểm ?]
Khương Vũ Đồng: [Chiến thần, bài tập hôm nay con xong ? Mưa còn vườn dạo ?]
Khương Tố: [... Con ngủ đây, đừng gọi con. ]
Sau đó là vài câu trêu đùa nữa, khí tự dưng trở nên hài hòa một cách bất ngờ.
Khương Dư Dư do dự một lúc, gõ vài chữ khung chat nhóm.
[Cháu với Chử Bắc Hạc cạnh trông dáng cặp đôi thật lắm hả?]
Nghĩ một lúc, cô xóa chữ "thật" trong "cặp đôi thật".
Lại nghĩ thêm một lúc, cô xóa luôn cả câu.
Thôi , hỏi nữa. ...
Bên , Khương Dư Dư đặt điện thoại xuống là gạt hết suy nghĩ . Còn bên , Khương Trừng ở ghế xe cũng lướt thấy tin nhắn trong nhóm.
Thấy bức ảnh Khương Tố đăng, khẽ nhếch môi.
Không vì ý kiến gì chuyện Khương Dư Dư với Chử Bắc Hạc quen .
Cả nhà, kể cả bà nội Khương, dù thể nhiều ý kiến với Khương Dư Dư, nhưng duy chỉ "bạn trai" của cô là ai ý kiến.
Anh cũng .
Chỉ đơn thuần là dị ứng với chuyện yêu đương thôi.
Đang xem thì điện thoại rung lên, là tin nhắn của Chu Á Á, chủ yếu là cảm ơn đưa cô mở mang tầm mắt tối nay.
Chu Á Á: [... Tối nay về sớm, để phí tấm lòng của , nhưng vẫn cảm ơn dẫn chơi. ]
Chu Á Á: [Bộ đồ chuẩn cho bẩn mất , đợi giặt sạch sẽ sẽ trả . ]
Khương Trừng ban đầu vì chuyện tối nay nên nghi ngờ Chu Á Á, nhưng thấy tin nhắn của cô thì khỏi vô thức nghĩ cớ cho cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-438.html.]
Chẳng lẽ cô về sớm là vì quần áo bẩn?
đang yên đang lành, bẩn?
Có ai bắt nạt Chu Á Á ở bữa tiệc ?
Cũng trách Khương Trừng nghĩ nhiều, chủ yếu vì mấy bộ phim truyền hình thế cả.
Cô gái nhà nghèo thiếu gia nhà giàu đưa đến hội thượng lưu, kết quả khác bắt nạt lưng, cô gái chỉ thể nhẫn nhịn.
Khương Trừng tuy ý gì với Chu Á Á, nhưng lẽ do ấn tượng đầu gặp quá sâu sắc khiến luôn cảm giác Chu Á Á là bắt nạt.
Bỗng chốc, nghi ngờ trong lòng tan biến, ngược còn nhắn tin an ủi cô . Đang nhắn tin, tài xế đột nhiên phanh gấp.
Điện thoại tay Khương Trừng rơi , lập tức sầm mặt.
"Có chuyện gì?"
Tài xế vội vàng giải thích: "Cậu Trừng, của , phía đột nhiên một cô gái chạy ."
Khương Trừng ngẩng đầu , chỉ thấy phía xe một phụ nữ mặc váy đỏ chắn đường, mang ô, mưa ướt , tóc dài bết ngực.
Cô ôm cánh tay, tỏ vẻ đáng thương qua kính chắn gió về phía Khương Trừng.
Đêm mưa, váy đỏ, phụ nữ.
Phản ứng đầu tiên của Khương Trừng là...
Mẹ nó, gặp ma !
"Cậu chủ Trừng! Là chủ Trừng đúng ?"
Cô gái run giọng , tiến... , lượn vài bước tới gần, gần như dán sát xe.
Khương Trừng lúc mới nhận , đây là phụ nữ hôm đó ở nhà kho châm chọc và bắt nạt Chu Á Á.
Anh nhớ... hình như tên là... Hà Tâm Nhụy?
Là .
Không ma.
Anh thở phào nhẹ nhõm, nhưng lập tức thấy phiền.
Người chạy đến đây chắn xe gì?
"Cô chuyện gì? Mau tránh ! Không sống nữa ?"
Tài xế hạ kính xe hét lên với Hà Tâm Nhụy.
Hà Tâm Nhụy vội vàng chạy đến bên xe, đáng thương về phía hàng ghế nơi Khương Trừng: "Cậu chủ Trừng, ở nhà kho thật sự hiểu lầm em , em thật sự ý chế giễu Chu Á Á . Cậu chủ Trừng, thể... thể tha thứ cho em ?"
Khương Trừng cô , gương mặt lạnh nhạt: "Biết , cô ."
Thế nhưng, Hà Tâm Nhụy vẫn chịu rời , giọng run rẩy, cả giống như một bông hoa nhỏ gió mưa dập tơi tả: "Cậu chủ Trừng, cấp của em , nếu xin tha thứ thì em sẽ tham gia các dự án nữa. Cậu chủ Trừng, em là , công việc đối với em quan trọng, thể giúp em một ?"
Thực hôm đó Khương Trừng cũng hề sẽ trừng phạt cô gì cả, nhưng phận của ở đó, cho dù gì, cấp và chủ trung tâm thương mại cũng sẽ tự động trừng phạt cô .
Khương Trừng cũng nghi ngờ cô dối, trong lòng nghĩ loại như cô luôn coi thường khác thì cũng nên dạy dỗ một chút. cô trong mưa chờ để xin tha thứ, cũng sắt đá.
"Được , sẽ nhờ nhắn với cấp của cô một tiếng, cô mau về ."
Đang là mùa hè, chiếc váy liền cô ướt đẫm, khiến Khương Trừng cũng thấy ngại khi thẳng.
Vừa định bảo tài xế lái xe , Hà Tâm Nhụy bám lấy cửa sổ xe buông, còn tiến gần hơn, ánh mắt đáng thương : "Cậu chủ Trừng, em... em gọi xe, thể... cho em nhờ một đoạn ? Em mang ô, quần áo cũng ướt hết , lạnh quá..."
Hà Tâm Nhụy , làn mưa càng thêm vẻ mong manh yếu điệu, nếu là , dù chỉ vì phong độ đàn ông, Khương Trừng cũng sẽ đồng ý giúp cô .
Thế nhưng, dáng vẻ đáng thương khiến vô thức nhớ tới Lộ Tuyết Khê.
Trong đầu hiện lên bài mạng về "bạch liên hoa".
Đầu tiên là tỏ yếu đuối bất lực, khiến nảy sinh ý bảo vệ.
Khi bạn cảm thấy thương xót thì rơi bẫy của đối phương .