Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 439
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Huống hồ chuyện giữa Hà Tâm Nhụy và Chu Á Á cũng là mấy hôm , đến sớm, đến muộn, chọn đúng lúc trời mưa đêm khuya đến tìm xin tha thứ, rõ ràng là tính đến việc sẽ mềm lòng.
Anh sẽ lừa kiểu đó nữa!
Nghĩ đến đây, Khương Trừng lập tức lạnh mặt, dứt khoát từ chối: "Không , thể, chuyện đó."
Nói xong còn hiệu cho tài xế: "Đi, đưa cho cô một cái ô."
Hà Tâm Nhụy thể tin , cô như mà còn chịu cho cô nhờ một đoạn ?
Vậy cô chịu mưa cả buổi thế là vì cái gì?
Cô vốn tưởng tượng sẵn trong đầu: Cô lóc cầu xin trong mưa, cảm động sự kiên cường của cô , sinh lòng thương xót, chủ động đề nghị đưa cô về.
Cô lên xe, sẽ cởi áo khoác choàng lên cô để giữ ấm, vì sợ cô về nhà trong bộ dạng sẽ khiến gia đình lo lắng nên sẽ ân cần đưa cô về căn hộ riêng của để nghỉ tạm một đêm.
Sau đó cô sẽ trả áo khoác, mời cô ăn một bữa...
Tình yêu cứ thế bắt đầu giữa hai .
Rõ ràng tất cả đều đúng như cô tưởng tượng, Hà Tâm Nhụy hiểu sai ở .
Chẳng lẽ là do cô đủ đáng thương?
Khương Trừng là hảo nhất mà cô từng gặp, khiến cô rung động nhất.
Hà Tâm Nhụy cam lòng từ bỏ, còn định thêm gì đó thì chiếc ô tài xế nhét tay cô .
Nhìn thấy tài xế xe và khởi động, cô cầm ô đuổi theo vài bước, nhưng trượt chân ngã sõng soài giữa màn mưa.
"Hu hu hu..."
Hà Tâm Nhụy giữa mưa, đợi xe Khương Trừng .
Đáng tiếc, đợi mãi mà xe cũng mất hút từ lâu.
Cô lạnh đến khó chịu, nhận Khương Trừng sẽ , chán nản lồm cồm dậy.
Cô lấy điện thoại định gọi xe về nhà.
Không ngờ điện thoại nước và sập nguồn. Giờ thì thật sự gọi xe .
Hà Tâm Nhụy cảm thấy chẳng khác gì nữ chính đáng thương trong mấy bộ phim truyền hình, kiềm liền giữa mưa òa .
Bỗng nhiên, một chiếc ô che khuất cơn mưa đầu cô .
Tim Hà Tâm Nhụy giật thót, vội đầu , nhưng gương mặt vui mừng lập tức biến thành thất vọng.
Người tới là một đồng nghiệp trong công ty.
Hôm nay lẽ cô gặp đối tác với đó, lúc về thấy trời mưa, cô chợt nảy ý định tìm Khương Trừng, nên bỏ mặc .
Không ngờ tìm cô .
"Em tự một tối nay lo nên theo. Em ? Người em ướt hết ."
Người đàn ông cởi áo sơ mi ca rô khoác lên cô , bản chỉ còn chiếc áo thun mỏng.
Hà Tâm Nhụy ngây hành động của , trong lòng chút hụt hẫng.
Người cô hy vọng khoác áo cho cô , là .
Dù , cô vẫn cúi đầu lời cảm ơn.
Anh mỉm , tiến sát hơn một chút, nghiêng ô che cho cô nhiều hơn: "Em thế dễ cảm lắm, để đưa em về nhà nhé."
Hà Tâm Nhụy gật đầu, theo phản xạ : "Không , em về nhà thế thì nhà em sẽ lo lắng lắm..."
"Vậy... để đưa em đến khách sạn gần đây nhé. Em yên tâm, chỉ đưa em tới về luôn."
Hà Tâm Nhụy thấy cam đoan nghiêm túc như mới miễn cưỡng gật đầu.
Sau khi đợi mãi mới bắt xe, họ đưa tới khách sạn gần đó, giữa đường đàn ông còn nhận một cuộc điện thoại: "Anh đang ở với đồng nghiệp, ... Em thể đừng suốt ngày giục về nhà ? Anh còn việc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-439.html.]
Cúp máy xong, thấy Hà Tâm Nhụy , đàn ông giấu giếm mà trực tiếp : "Khiến em chê , là vợ ... Mẹ gần đây bệnh, cô chăm sóc mà cứ đòi ly hôn..."
Hà Tâm Nhụy mở to mắt ngạc nhiên: "Sao vợ như ? Người nhà bệnh, chăm sóc là chuyện đương nhiên mà!"
Anh khổ: "Bây giờ ít cô gái nghĩ như em lắm. Anh với cô là do mai mối mà quen, vốn chẳng tình cảm gì. Cô chê kiếm tiền, suốt ngày trách móc mua nổi nhà to cho cô ở... Là vô dụng."
Hà Tâm Nhụy vẻ mặt thất vọng của , kìm an ủi: "Anh đừng , hai ở bên thể chỉ nghĩ đến tiền bạc? Là vợ quá thực dụng!"
"Cũng do bảo vệ cô , mấy hôm cô ngoài buổi tối suýt nữa hại, về nhà suốt ngày trách mắng còn nặng nhẹ nữa..."
Hà Tâm Nhụy tức giận: "Vợ quá đáng thật đấy! Sao thể trách chứ?"
Người đàn ông xong chỉ khổ: "Tâm Nhụy, em thật sự bụng, chỉ tiếc rằng, cô gái nào cũng như em..."
Trong khi trò chuyện, họ đến khách sạn.
Người đàn ông tên là Vương Hạo Thành. Anh giữ đúng lời hứa, đưa cô tới nơi rời .
đêm đó, vì dính mưa, Hà Tâm Nhụy sốt, mơ màng gọi điện cho Vương Hạo Thành, lập tức mua t.h.u.ố.c tới ngay.
Lúc đó cô mới thì lo ở khách sạn một an nên đặt thêm một phòng bên cạnh.
Sau đó, ở chăm sóc cô cả đêm, sáng hôm còn đặc biệt mua cháo trắng cho Hà Tâm Nhụy.
Vì đêm đó, cán cân trong lòng Hà Tâm Nhụy vô thức nghiêng về phía Vương Hạo Thành. ...
Khương Trừng đương nhiên chuyện xảy với Hà Tâm Nhụy khi rời , cho dù thì cũng quan tâm.
Chỉ là hôm cửa gặp Khương Dư Dư, ánh mắt cô hiếm khi dừng mặt lâu hơn bình thường hai giây.
Khương Trừng đến chột : "Nhìn, gì thế? Sao ghê ?"
Khương Dư Dư thản nhiên thu ánh mắt: "Không gì, chỉ nhắc một tiếng, lời hứa một tháng qua hơn một tuần , vẫn còn nợ năm triệu tám nghìn tệ."
Khóe miệng Khương Trừng co giật: "Yên tâm , chỉ là năm triệu thôi mà, kiếm trong phút chốc là !"
Anh sẽ để cô cơ hội coi thường .
Chỉ là năm triệu, cho dù tạm thời tới công ty, cũng sẽ nhanh chóng kiếm .
Anh tin bản .
Khương Dư Dư phản đối, chỉ khẽ gật đầu, như tiện miệng nhắc thêm: "Bùa hộ mệnh bán cho thì nhớ mang theo bên , đừng để phí mất bùa của ."
Khương Trừng mím môi, vẫn luôn mang theo, nhưng sợ cô kiêu ngạo nên chỉ giả vờ bực bội: "Biết ."
Khương Dư Dư thấy giọng điệu của thì lập tức nuốt lời định tiếp, để ý đến nữa.
Sau khi Khương Trừng rời , Khương Tố mới thần thần bí bí đến gần Khương Dư Dư: "Chị, chị nhắc mang theo bùa hộ , sắp gặp chuyện gì ?"
Ánh mắt của Khương Trừng lúc nãy khiến nhớ ánh mắt chị trai khi định ngoài với Lộ Tuyết Khê .
Dựa kinh nghiệm của , trai sắp chuyện .
Khương Dư Dư thấy bộ dạng như thấu tất cả của em, cũng giấu giếm: "Dạo đào hoa ."
Khương Tố hề nghi ngờ, chỉ là trợn to mắt thể tin nổi, buột miệng : "Không thể nào? Loại như Chu Á Á mà cũng tính là đào hoa á?"
Thẩm mỹ của trai cực đoan đến mức ?
Khương Dư Dư im lặng một lát, : "Không cô ."
Đào hoa Khương Trừng so với tối hôm đậm hơn rõ rệt, chắc là tiếp xúc với tối qua.
đào hoa đó là ai, sẽ xảy chuyện gì... đều liên quan gì đến cô.
Chỉ cần bùa hộ , c.h.ế.t là .