Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:34
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói xong, Khương Dư Dư lên lầu, lấy một lọn tóc của Tiểu Lê, đó ánh mặt trời ban trưa, cô bày một trận pháp luân hồi nhỏ.

So với khi cô tung bùa khiến kinh ngạc, trận pháp trông vẻ đơn giản đến mức bình thường.

Mọi chỉ thấy cô lẩm bẩm mấy câu pháp chú Đạo gia, đó đốt cháy lọn tóc bọc trong bùa vàng, dậy : "Xong ."

Người nhà họ Tống vẫn kịp phản ứng, đặc biệt là Tống Ngộ Lễ. Trước đó, mô tả sống động về cảnh đại sư Khương thi triển pháp thuật, còn tưởng rằng hôm nay thể tận mắt chứng kiến.

Kết quả... chỉ thế thôi ??

Anh rằng, là để khiến nhà họ Tống, đặc biệt là bà cụ Tống, tâm phục khẩu phục nên Khương Dư Dư mới chút phô trương.

Bây giờ nhà họ Tống tin năng lực của cô, Khương Dư Dư cũng chẳng buồn biểu diễn nữa.

Pháp thuật cao thâm nhất thường cách thực hiện giản dị nhất.

May mà đều chỉ quan tâm đến tình trạng của Tiểu Lê, nên cũng tò mò về quá trình, mà chỉ căng thẳng về phía cô bé.

Chỉ thấy ánh mắt Tiểu Lê dường như sáng hơn một chút, đôi mắt to tròn xinh lướt qua , cuối cùng dừng Khương Dư Dư. Một lúc , cô bé tò mò hỏi: "Chị cún con, hôm nay chơi trò tìm kho báu ạ?"

Người nhà họ Tống như thể rơi xuống vực thẳm.

Thế ... vẫn giống y hệt ?

Bà Tống sốt ruột Khương Dư Dư: "Đại sư Khương... phép thuật thất bại ? Sao Tiểu Lê vẫn khỏi?"

Trước sự nghi hoặc của , Khương Dư Dư vô cùng bình tĩnh.

"Cô bé khỏi ."

Tống Vĩnh Minh cau mày con gái vẫn ngây thơ như , thấy gì khác biệt.

Biết đang thắc mắc, Khương Dư Dư giải thích: "Khi trí khôn của cô bé lấy , Tiểu Lê mới tám tuổi. Vì , bây giờ cô bé vẫn là một đứa trẻ tám tuổi. Việc trả trí khôn thể giúp cô bé ngay lập tức trí tuệ của một mười sáu tuổi. từ hôm nay trở , cô bé sẽ lớn lên như một đứa trẻ bình thường."

Chỉ là, thể sẽ trưởng thành muộn hơn bạn bè cùng trang lứa tám năm.

Hiện tại thể trông kỳ lạ, nhưng theo thời gian, cách sẽ dần dần thu hẹp, cho đến khi cô bé thực sự trưởng thành như một bình thường.

Người nhà họ Tống đến đây mới bừng tỉnh.

Phải .

Tiểu Lê suốt tám năm qua vẫn là một đứa trẻ, dù hồi phục cũng thể ngay lập tức trở thành một thiếu nữ mười sáu tuổi .

Nếu thật sự thể lớn lên chỉ một đêm, bọn họ ngược còn nghi ngờ liệu linh hồn trong cơ thể ai đó đổi .

Bà Tống nghĩ thông suốt, lập tức nhẹ nhõm hẳn, Tiểu Lê vẫn ngây thơ như cũ, trong mắt ánh lên chút ánh lệ.

"Như cũng , con bé chỉ là một tuổi thơ dài hơn khác một chút thôi. Tiểu công chúa của nhà họ Tống chúng , cần vội lớn."

Khương Dư Dư thấy nhà họ Tống chấp nhận thì lấy từ trong túi một miếng ngọc bội, tự tay đeo lên cổ Tiểu Lê.

"Đây là bùa hộ cháu tự tay , thể ngăn cản tà ma quấy nhiễu, bảo vệ con bé bình an về ."

Xét cho cùng, việc Tiểu Lê liên tục nhắm đến cũng vì mệnh cách của cô bé quá .

Tống Vĩnh Minh miếng ngọc bội mà cô đưa cho Tiểu Lê, thấy chất ngọc tinh xảo, so với miếng vỡ còn hơn gấp bội, lập tức chuyển khoản cho Khương Dư Dư năm triệu tệ, xem như thù lao .

ngờ, Khương Dư Dư trực tiếp trả tiền đó.

"Số tiền thanh toán ạ."

Tống Vĩnh Minh ngẩn .

Chỉ thấy cô giơ một trang thanh toán, hiển thị tiền một mươi triệu tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-44.html.]

Tống Vĩnh Minh còn đang thắc mắc ai mà rộng rãi như , thì thấy ghi chú tên của chuyển khoản: Khương Vũ Thành.

Tống Vĩnh Minh: ...

 

"Việc tráo trí tuệ năm đó nhà họ Khương cũng một phần trách nhiệm. Chuyến hôm nay xem như cháu mặt nhà họ Khương bù đắp lầm ." Hôm nay, Khương Dư Dư chỉ là đại sư Khương, mà còn là đại diện của nhà họ Khương.

Nghe , chút khúc mắc còn trong lòng Tống Vĩnh Minh về nhà họ Khương tan biến. ...

Rời khỏi nhà họ Tống, Khương Dư Dư đang chuẩn lên xe thì đột nhiên thấy một giọng quen thuộc vang lên từ phía .

"Dư Dư?"

đầu , liền thấy Bùi Viễn Trình cách đó xa, ánh mắt cô đầy kìm nén vui mừng và một sự si tình giả tạo.

"Anh đến thăm chú hai, ngờ gặp em ở đây, thật trùng hợp."

Bùi Viễn Trình dịu dàng giải thích, thấy cô gì, tiếp tục: "Hôm tiệc rượu hôm đó, thấy em, vốn định qua chào hỏi, nhưng lo em thấy sẽ vui... Dù giữa chúng , lẽ hiểu lầm."

Khương Dư Dư nhướng mày: "Hiểu lầm?"

Thấy cô cuối cùng cũng lên tiếng, Bùi Viễn Trình lập tức đáp: " . Nhất định Nhị Nhị với em rằng bọn đang hẹn hò đúng ? sự thật như . Sau khi em gặp t.a.i n.ạ.n xe, bất ngờ tìm , Nhị Nhị lừa rằng gia đình em chỉ là những nghèo khổ trong núi sâu. Anh lo em đưa sẽ tương lai nên cầu xin cô giúp đỡ, để bác Quan tiếp tục giữ em trong nhà. Đổi , đồng ý bạn trai cô ..."

Khương Dư Dư nhướng mày cao hơn.

"Nói , là vì ?"

Bùi Viễn Trình cô đầy chua xót: "Đây lẽ chính là phận trêu đùa. Dư Dư, em ? Thật luôn thích, chính là em. Anh , em cũng luôn thích ..."

Ban đầu Khương Dư Dư chỉ xem thử xem đây đợi định bịa câu chuyện gì, nhưng đến đây, cuối cùng cô nhịn mà cắt ngang.

"Bùi Viễn Trình, ai với rằng thích ?"

Khương Dư Dư nhớ lúc cô rời khỏi nhà họ Quan, Quan Nhị Nhị kiêu ngạo tuyên bố rằng cô và Bùi Viễn Trình yêu .

Vậy mà bây giờ, chính Bùi Viễn Trình rằng cô thích .

Vậy rốt cuộc là ai đang bịa chuyện trời?

Nghe lời Khương Dư Dư , Bùi Viễn Trình thoáng sững sờ, nhưng ngay đó, tỏ vẻ như đang một cô bạn gái nhỏ đang giận dỗi , chỉ khẽ mỉm : "Chuyện ai cũng cả, cần ai cho , ."

Bùi Viễn Trình cô, đầy tự tin: "Khoảng thời gian đó, em luôn theo , em cũng theo, còn mua bữa sáng cho , đến xem thi đấu... Dù em nhưng đều cả."

Nghe đến đây, khóe môi Khương Dư Dư giật mạnh.

" thì chỉ một lý do, đó là thích . Còn về việc tại theo , tin , lý do đó ."

Khương Dư Dư phủ nhận dứt khoát đến mức Bùi Viễn Trình sững một lúc, nhưng vẫn cố chấp cho rằng đúng.

"Em phủ nhận tình cảm của dành cho là vì Nhị Nhị ? Hay là vì gia đình hiện tại của em cho phép em ở bên ?"

Lúc , Khương Dư Dư thực sự cạn lời.

Có những tự luyến đến mức thể nổi lời của khác, hôm nay cô coi như mở mang tầm mắt.

Không tiếp tục tranh cãi với về vấn đề , cô dứt khoát lên xe.

Bùi Viễn Trình c.ắ.n răng, đang suy nghĩ xem thế nào để giữ cô thì đột nhiên thấy cửa sổ ghế của xe từ từ hạ xuống.

Gương mặt đổi, nhanh chóng nở một nụ tự tin, dịu dàng trong xe.

Khương Dư Dư chỉ lạnh nhạt quét ánh mắt qua mặt , hỏi: "Cái cớ , mất hai ngày mới nghĩ đúng ?"

 

 

 

Loading...