Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:47:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai ngày đó, Khương Trừng ngoan ngoãn mang theo bùa mà Khương Dư Dư đưa, tìm Chu Á Á nữa mà tập trung kiếm tiền.

Kiếm năm triệu đối với thực khó, chỉ cần một khoản đầu tư là thể thu về trong chốc lát.

Trước đây vài khoản đầu tư, nhưng đều là đầu tư nhỏ, đến giờ vẫn đến lúc thu hồi vốn.

Khương Trừng quyết định kiếm chút tiền từ thị trường chứng khoán.

Hôm đó, khi ăn xong với vài bạn, nhớ việc Chu Á Á uất ức trong bữa tiệc hôm nọ, mua ít bánh ngọt định ghé trung tâm thương mại thăm cô .

Không ngờ mới nửa đường một chặn đường.

Vẫn là Hà Tâm Nhụy.

Sau khi bệnh hôm , cô dưỡng bệnh hai ngày, Vương Hạo Thành cũng chăm sóc cô hai ngày.

trong lòng Hà Tâm Nhụy vẫn thấy cam lòng.

Vương Hạo Thành tuy dịu dàng, nhưng dù cũng là gia đình, hơn nữa bất kể về ngoại hình gia thế, so với Khương Trừng vẫn còn cách xa.

Hà Tâm Nhụy loại con gái hám hư vinh, cô chỉ đơn giản là một chuyện tình lãng mạn.

Mà trong tưởng tượng của cô , nam chính trong tình yêu nên là như Khương Trừng.

đến đây.

cho và Khương Trừng thêm một cơ hội.

"Khương Trừng, gặp ở đây thật quá. Xin , hôm đó phiền , nhưng tất cả là vì công việc của em. Anh hiểu mà, đúng ?"

Hà Tâm Nhụy tuyệt nhiên nhắc đến việc hôm đó từ chối để cô lên xe một cách lạnh lùng, chỉ : "Sau đó em cũng cảm thấy hôm đó đến tìm như đường đột. Vốn em định hôm xin , nhưng em cách liên lạc với , cộng thêm hôm đó dính mưa bệnh, hôm nay mới đỡ chút."

Khương Trừng một lèo ngừng, ban đầu còn mất kiên nhẫn, đến chuyện cô mưa cảm lạnh, lập tức lùi nửa bước theo phản xạ.

Anh nhớ Khương Dư Dư từng những cướp vận khí sẽ dễ bệnh, sợ cô lây cho .

"Chuyện hôm đó , hứng thú với công việc của cô, mong cô cũng đừng xuất hiện mặt nữa."

Khương Trừng lạnh lùng , bổ sung: "Với chúng quen , xin đừng tùy tiện gọi tên ."

Nói xong, xách hộp bánh ngọt định .

Hà Tâm Nhụy thấy thái độ lạnh lùng của thì tổn thương, theo bản năng kéo tay : "Đợi , chủ Trừng..."

Khương Trừng thấy cô còn dây dưa, lập tức mất kiên nhẫn định gạt tay , trong lúc giằng co, hộp bánh ngọt trong tay kéo bung , bánh nhỏ bên trong rơi xuống, kem dính cả ống quần .

Sự kiên nhẫn của Khương Trừng đối với Hà Tâm Nhụy lập tức cạn sạch, thèm giữ phong độ quý ông nữa, đầu hét lên với cô : "Cô cái gì ?! Có điên thì bệnh viện giùm!"

Hà Tâm Nhụy tiếng quát của giật , lùi bệt xuống đất, Khương Trừng thể tin nổi, bật thút thít: "Xin... xin , em cố ý... em thể đền cho ..."

" đền ?"

Khương Trừng nén giận, mặt mày khó coi thấy rõ.

Tiếng ồn bên khiến đường chú ý, thấy Hà Tâm Nhụy thì bắt đầu chỉ trích Khương Trừng: "Cô gái cũng cố ý, cô xin , còn quát cô gì?"

" , chỉ là bẩn cái quần thôi mà, giặt là , đàn ông con trai mà tính toán với con gái gì."

Hà Tâm Nhụy vốn thấy ấm ức, mấy lời càng to hơn.

Ánh mắt những xung quanh Khương Trừng bắt đầu mang theo chỉ trích.

Khương Trừng tức đến bật .

Anh đang yên đang lành đường, phụ nữ bỗng dưng xông lôi kéo . Quần bẩn, một câu thì thành của ?

Khương Trừng cảm thấy hôm nay khỏi nhà chắc quên xem lịch.

Không dây dưa với phụ nữ xui xẻo nữa, định rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-440.html.]

 

lúc đó, Vương Hạo Thành chen qua đám đông đến, thấy Hà Tâm Nhụy đang đất , ống quần bẩn và vẻ mặt kiên nhẫn của Khương Trừng. Anh lập tức nổi giận, quát mặt Khương Trừng: "Sao bắt nạt Tâm Nhụy?"

Quát xong Vương Hạo Thành thèm giải thích, giơ nắm đ.ấ.m lao tới đ.ấ.m Khương Trừng...

Sự việc xảy quá bất ngờ, Khương Trừng đ.ấ.m thẳng mặt, cả sững .

Từ nhỏ đến lớn, dám tay với thật sự mấy ai.

Khương Trừng bừng tỉnh, lập tức nổi giận, thèm để ý đến ánh mắt đám đông, ánh mắt sắc lạnh, túm lấy cổ áo Vương Hạo Thành đ.á.n.h trả dữ dội.

Tuy nuông chiều từ bé, nhưng cũng luyện tập, còn Vương Hạo Thành là kiểu chỉ văn phòng tập thể dục, chẳng mấy chốc Khương Trừng đ.á.n.h cho phản kháng nổi.

Hà Tâm Nhụy sững sờ cảnh tượng mặt, phản ứng liền vội bò dậy, lóc hét lên với hai : "Đừng đ.á.n.h nữa! Các đừng đ.á.n.h nữa! Đừng vì em mà đ.á.n.h ?"

Khương Trừng phát bực vì phụ nữ , còn chẳng là ai!

Dù ngày thường luôn ghi nhớ giữ lễ độ, giáo dưỡng của nhà họ Khương, lúc cũng nhịn mà mắng một câu: "Câm miệng! Mẹ nó chứ, ai vì cô? cô là ai chứ!"

Chính trong lúc lơ đễnh , Vương Hạo Thành lao lên, tạo thành thế giằng co.

Anh đ.á.n.h mặt, nhưng... Tâm Nhụy đang , là đàn ông, lúc thể hèn nhát.

Dù môi và mũi đều đ.á.n.h chảy máu, Vương Hạo Thành vẫn hét lớn: "Không mắng cô ! Loại như xứng với Tâm Nhụy!"

Anh hét lên, sức lực từ , đột nhiên lao cả Khương Trừng.

Khương Trừng định lùi tránh, ai ngờ giẫm kem bánh trơn trượt, giữ thăng bằng nên Vương Hạo Thành đẩy thẳng, cả ngã nhào về phía .

Chỗ họ gần lan can tầng hai, lan can cao, Khương Trừng đẩy một cái, cả lộn thẳng xuống tầng , rơi trúng một quầy kính bên .

Chỉ tiếng kính vỡ chói tai, đám đông lập tức hét lên.

Mọi ùa tới lan can, chỉ thấy Khương Trừng trong đống mảnh kính vỡ, bất tỉnh nhân sự.

Hà Tâm Nhụy sợ đến ngây , quên cả .

Vương Hạo Thành cũng choáng váng, đối mặt với ánh mắt sợ hãi đầy nghi vấn của xung quanh, mặt trắng bệch: "... cố ý..."

Không ai hét lên: "Xe cấp cứu! Gọi xe cấp cứu mau!!!"

Người ngã thẳng từ tầng xuống, tuy tầng cao nhưng rơi trúng quầy kính, nếu c.h.ế.t thì mảnh kính khi cũng đ.â.m , gọi cấp cứu ... Ủa?

Người vây xem đang rút điện thoại định gọi cấp cứu, ngờ đang đất cử động từ từ dậy.

Vương Hạo Thành và Hà Tâm Nhụy vội chạy xuống.

Chỉ thấy Khương Trừng tuy vài vết xước nhưng bằng mắt thường thể thấy thương nặng...

Khương Trừng để ý đến tiếng hỏi han xung quanh, giữa đống kính vỡ, tay vô thức chạm lên n.g.ự.c .

Khoảnh khắc rơi quầy kính, cảm nhận n.g.ự.c nóng lên.

Anh vô thức thò tay trong cổ áo, chỉ sờ thấy chút tro đen.

Tim Khương Trừng chợt đập mạnh.

Tuy từng trải qua, nhưng thời gian gần đây vài chuyện liên quan đến bùa cứu mạng.

Lúc , vô cùng chắc chắn rằng, tấm bùa cứu một mạng.

Nói chính xác là, Khương Dư Dư... cứu một nữa.

"Anh trai, chứ? Có cần gọi xe cấp cứu ?"

Người qua đường bên cạnh thấy ngẩn , tưởng ngã đến mức đần nên cẩn thận hỏi một câu.

Nghe , Khương Trừng lập tức ngẩng đầu, về phía qua đường chuyện, : "Không cần gọi xe cấp cứu, giúp báo cảnh sát ."

Anh , ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng, ngước lên Vương Hạo Thành đang chạy tới, giọng lạnh như băng: " kiện tên đó tội cố ý g.i.ế.c !"

Loading...