Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:48:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dư Dư lẩm bẩm, mắt như hiện cảnh những chơi mắng cô vô dụng, hỏi vì c.h.ế.t .

Lại như thấy Bạch Thục Cầm và Quan Bảo Thành, họ oán hận trừng mắt cô, hỏi tại ngoan ngoãn c.h.ế.t .

Toàn Khương Dư Dư chìm trong ảo cảnh hỗn loạn, cô cố vùng vẫy, nhưng oán khí kéo mạnh hơn nữa.

Oán khí đen kịt, ngừng kéo cô về vực thẳm tối tăm ánh sáng.

Đừng vùng vẫy nữa.

Trong đầu Khương Dư Dư như một giọng ngừng vang lên, lý trí còn sót của cô giọng gặm nhấm từng chút một.

Không .

về.

Đây là cô!

Ngay lúc đó, một tia sáng vàng kim lóe lên, xuyên qua bóng tối phía .

Khương Dư Dư đột ngột về phía ánh sáng vàng kim quen thuộc đó, vô thức gọi tên một : "Chử Bắc Hạc..."

Khoảnh khắc , bóng tối mắt như ai đó xé rách một lỗ lớn.

Ánh sáng vàng kim vô tận đổ xuống, trong chớp mắt chiếu rọi đôi mắt cô.

Trong ánh sáng vàng đó dường như một bóng hình quen thuộc, đang chậm rãi bước về phía cô.

Ánh sáng rực rỡ gần như thắp sáng cả vùng quỷ vực tối tăm.

Những oán khí quấn quanh Khương Dư Dư chạm ánh sáng vàng kim phát tiếng rít sắc nhọn.

Khương Dư Dư trơ mắt , bóng dáng vàng kim chẳng mấy chốc đến mặt cô, vươn tay kéo cô khỏi vực sâu đen tối .

Khoảnh khắc chạm lòng bàn tay cô, tất cả oán khí như thanh tẩy tan biến.

Ánh mắt Khương Dư Dư dần lấy sự tỉnh táo, Chử Bắc Hạc mắt, cùng ánh sáng vàng quanh vẻ còn chói mắt hơn ,

"Sao ..."

Nói nửa câu, cô như chợt nhớ điều gì, đột ngột cúi đầu quanh, nhanh chóng thấy giấy nhỏ cháy đen đất.

Khương Dư Dư cẩn thận nhặt Tiểu Kim Hạc từ đất lên, giấy nhỏ mất ánh sáng, như chỉ còn là một tờ giấy bỏ .

Ánh mắt cô thoáng tối , nhưng nhanh chóng kìm nén cảm xúc, cẩn thận cất giữ.

Chử Bắc Hạc hành động của cô, ánh mắt rơi bàn tay dính m.á.u của cô. Anh cau mày, kéo tay cô , mắt tối sầm: "Lại thương ."

"Chỉ là vết thương nhỏ thôi."

Khương Dư Dư rút tay , đó đẩy phía : "Anh lưng , yên tâm, sẽ giải quyết nhanh thôi."

Chử Bắc Hạc sững sờ, định gì đó, thấy Khương Dư Dư dứt khoát xoay đối mặt với oán cốt đỏ, ánh mắt lạnh lùng: "Những gì ngươi thấy, đều thấy. Dân chúng của ngươi phản bội ngươi, nhưng những đó hóa thành ác quỷ ngươi nhốt mãi trong quỷ vực. Ngươi từ bỏ luân hồi để canh giữ với họ nghìn năm trong quỷ vực, để mặc oán niệm của lớn dần, chẳng lẽ chỉ để lặp quá khứ, ngừng gia tăng sát nghiệp của ?"

 

Oán cốt đỏ vì lời của Khương Dư Dư mà nhanh chóng ngưng tụ thành một bóng đen cuồng loạn trong trung.

Bóng đen vung vẩy, như đang phẫn nộ.

"Ngươi từng g.i.ế.c, thể hiểu ?"

"Ta đúng là thể cảm thông, nhưng , hơn trăm ngươi giam giữ trong quỷ vực liên quan gì đến nhân quả giữa ngươi và họ."

Khương Dư Dư trầm giọng : "Huống chi, ngươi thực sự chắc chắn, tất cả dân chúng đều phản bội ngươi ?"

tin.

Bản tính con thể xa, nhưng ai cũng xa.

Giống như những chơi dù thể sẽ biến thành ma mèo vẫn kiên định mặt cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-469.html.]

Trong trăm dân chúng đó, chắc chắn từng thật lòng cảm kích, yêu mến vị công chúa , từng cố gắng ngăn chặn bi kịch xảy .

Lời của Khương Dư Dư khiến bóng đen cuồng loạn thoáng bối rối, cô nắm bắt lấy khoảnh khắc , đột ngột thò tay ba lô.

Ngón tay chạm bùa gọi sét đen thì khựng , chuyển sang rút một tấm bùa trừ tà.

Cô gắn ánh sáng vàng kim còn sót tấm phù trừ tà, dứt khoát ném về phía oán cốt đỏ.

Có lẽ vì quỷ vực phá một lỗ, linh khí phù chú vốn cản trở cũng trở bình thường, Khương Dư Dư nhanh chóng niệm chú: "Thiên đạo thanh minh, địa đạo an ninh, càn khôn hỗn hợp, chư tà tiêu tán... Hung sát khả trừ, oán sát khả đuổi, ánh sáng vàng kim tốc hiện, đạo khí trường tồn."

Theo lời niệm vang lên, tấm phù đen b.ắ.n từng đạo ánh sáng vàng kim, tiêu diệt từng luồng oán khí hung ác quanh oán cốt.

Oán cốt đỏ phát những tiếng hét đau đớn, Khương Dư Dư như thấy, c.ắ.n răng, liên tục dẫn dắt linh lực, kéo từng luồng oán khí khỏi oán cốt.

Chử Bắc Hạc thấy Khương Dư Dư tiêu hao linh lực cực nhanh, cau mày, trong lòng đoán cô đang gì.

xóa sạch oán niệm oán cốt, để một tia sinh cơ cho chủ nhân của nó.

Rõ ràng chỉ cần một tia sét tím là thể khiến đối phương hồn phi phách tán...

Nói thì lạnh lùng thế, cuối cùng cô vẫn mềm lòng.

Chử Bắc Hạc bóng lưng cô, ánh mắt hiện lên chút bất đắc dĩ.

Thấy ánh sáng vàng kim phù chú đen bắt đầu yếu , Chử Bắc Hạc định tay tiếp thêm linh lực, nhưng Khương Dư Dư bất ngờ rạch đầu ngón tay, dùng m.á.u vẽ thêm một đạo phù trong trung.

Phù chú bay về phía bùa đen, khiến bùa đen vốn sắp mờ bùng sáng ánh sáng vàng kim nữa, bộ oán khí còn đang chống cự lập tức linh quang chói mắt tiêu diệt.

Ánh mắt Chử Bắc Hạc thoáng lay động, về phía Khương Dư Dư, thoáng vẽ sững sờ.

Bên , linh lực quanh Khương Dư Dư bất chợt tản , cô thở phào một .

Ngẩng đầu, cô thấy oán cốt đỏ cũng đang dần hóa thành tro bụi theo ánh sáng tan .

Ánh mắt cô khẽ run, thấy trong ánh sáng vàng dần tan, mơ hồ hiện một bóng nữ.

Người đó mặc giáp trận, chính là hình ảnh cô từng thấy trong ảo cảnh.

Vẻ mặt nàng lạnh lùng mà như buông bỏ, giọng nhẹ nhàng: "Cảm ơn cô... vì cuối cùng vẫn cố gắng cứu , nhưng định sẵn là sẽ kết cục ngày hôm nay."

"Khương Dư Dư, đừng trách đùa giỡn cô... Còn nữa, quỷ dịch thể sẽ xuất hiện thế gian..."

Giọng nàng dần tan, yếu đến mức gần như , Khương Dư Dư chỉ lờ mờ rõ hai chữ cuối cùng: "Cẩn thận..."

Những lời đó như gió cuốn mất.

Trơ mắt oán cốt đỏ hóa thành tro bụi, lòng Khương Dư Dư cảm giác khó tả, ngẩng đầu thấy cảnh vật xung quanh dần lộ hình dạng bên ngoài.

Rõ ràng là sự biến mất của công chúa oán cốt, quỷ vực bắt đầu tan vỡ.

Khương Dư Dư định thả lỏng cảnh giác, đột nhiên cảm nhận điều gì đó, ánh mắt sắc lạnh, một đạo phù lệnh lập tức bay về một hướng.

 

Phù chú hóa thành xích khóa từ trung, trói chặt con chuột khổng lồ đang ẩn gốc cây phía xa.

Chính là chuột tinh đó dẫn đường cho cô.

Chỉ thấy chuột tinh trói thì lập tức há miệng tiếng , phẫn nộ bất mãn: "Lấy oán báo ân! Ngươi lấy oán báo ân! Loài quả nhiên xảo trá, ai cả!"

Khương Dư Dư giơ tay, kéo dây xích kéo chuột tinh gần, thèm quan tâm lời mắng của nó, chỉ hỏi: "Ngươi mới ở cùng cái gì?"

Rõ ràng trong khoảnh khắc đó, cô cảm nhận khí tức của hệ thống.

yếu, nhưng cô chắc chắn nhầm.

Tại khóa trói con chuột tinh ?

 

 

Loading...