Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 472
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:48:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thương Lục bên cạnh thì tiếp lời: "Chuột tinh đó Tề thu hồi , cô cứ yên tâm về nghỉ ngơi, chuyện ở đây để bọn lo."
Khương Dư Dư lúc mới gật đầu, sang Chử Bắc Hạc bên cạnh, theo phản xạ vươn tay lấy một chút linh lực để hồi phục, nhưng nhớ đến việc boss mới tay cô bẩn, vội vàng thu về.
Chử Bắc Hạc cô, nhưng đúng lúc cô rút tay , vươn tay nắm lấy tay cô một cách tự nhiên.
Khương Dư Dư khựng , đầu ngón tay run nhẹ.
Nhìn hành động của Chử Bắc Hạc, cô nhịn mà nhắc nhở : "Tay máu, bẩn lắm."
"Ừ, về rửa là ."
Chử Bắc Hạc với vẻ đương nhiên, nhưng tay ý định buông , cứ thế nắm tay cô thẳng về phía xe.
Biết tối nay cô cố gắng nhiều, Phương Hựu Nam cũng tiện ngăn cản, điều cảnh Chử Bắc Hạc nắm tay cô rời mấy chụp .
Chỉ là do ánh sáng , chính diện hoặc góc nghiêng khuôn mặt của Chử Bắc Hạc trong ảnh đều mơ hồ một cách kỳ lạ.
Khương Dư Dư gì về chuyện , Chử Bắc Hạc đưa lên xe. Ngồi trong ghế thoải mái, cuối cùng cô cũng thoải mái để lộ vẻ mệt mỏi.
Cô nhắm mắt , cảm nhận một cách nghiêm túc linh khí tinh khiết trong xe thuộc về Chử Bắc Hạc.
Ở rìa quảng trường cách đó xa, Chu Á Á tận mắt thấy Khương Dư Dư lên xe rời , trong mắt lạnh băng, còn chút vui mừng nào như khi mới thấy cô.
Cô đầu sang Lộ Tuyết Khê bên cạnh, giọng khàn đặc như vải rách mang theo sự tức giận lạnh lùng: "Hệ thống mà cô ?"
Lộ Tuyết Khê thấy giọng Chu Á Á kìm rùng , chỉ uất ức : "Vừa thật sự cảm nhận nó đang tiến về phía chúng , nhưng hiểu nó phản hồi , đó còn đột nhiên biến mất."
Lộ Tuyết Khê , c.ắ.n răng đầy căm giận: " nghi ngờ... nó một chơi nào đó ở hiện trường kích hoạt và liên kết ."
Với tư cách là ký chủ cũ, giữa cô và hệ thống vẫn còn chút liên kết mơ hồ cắt đứt.
Nên cô mới tìm vị trí của hệ thống.
giờ đột nhiên cảm giác như trống rỗng, chỉ thể là do hệ thống tìm ký chủ mới, cắt đứt liên kết với cô .
Cô thực sự hệ thống vứt bỏ !
Dù đó hệ thống rời khỏi cô , Lộ Tuyết Khê vẫn luôn tin rằng nó sẽ .
Chỉ cần nó , cô vẫn thể trở như xưa.
giờ, cô chẳng còn gì nữa.
Tất cả điều đều là do Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư... con khốn đó!
Cô tuyệt đối sẽ để yên chuyện .
Trong lòng Lộ Tuyết Khê căm hận, nhưng kịp gì thì tát một cái mặt. Cô trợn mắt, thấy Chu Á Á lạnh lùng .
"Vô dụng."
Nói xong, Chu Á Á bỏ , thèm liếc .
Lộ Tuyết Khê bóng lưng Chu Á Á, do dự một lúc cũng nhanh chóng đuổi theo.
Dù Chu Á Á là một con quỷ, nhưng rời khỏi con quỷ thì bản cũng nơi nào để , thể còn của Cục An ninh Đặc biệt bắt.
Hơn nữa, Chu Á Á năng lực đặc biệt, nếu trả thù Khương Dư Dư, lẽ thể lợi dụng con quỷ .
Bây giờ vẫn thể rời khỏi cô . ...
Bên , đến khi xe dừng , Khương Dư Dư mới từ từ mở mắt, thấy xe đậu cửa nhà họ Chử, cô khó hiểu Chử Bắc Hạc.
Chử Bắc Hạc chỉ : "Vết thương của em sẽ khiến nhà sợ hãi. Hơn nữa, ở cạnh thì em sẽ hồi phục linh lực nhanh hơn."
Khương Dư Dư cũng hiểu hiểu, cảm thấy lý, gật đầu xuống xe theo .
Quản gia sớm nhận thông báo khi xe cổng biệt thự, lúc vội bước đón. Nhìn thấy Chử Bắc Hạc xuống xe, trong lòng ông vẫn đầy khó hiểu...
Cậu chủ nhà ngoài hồi nào ?
Còn đưa cả cô Khương về nhà.
Ông đang nghĩ thì Chử Bắc Hạc dặn dò: "Sắp xếp cho cô ở tối nay."
Quản gia xong lập tức lảo đảo, may mà tố chất chuyên nghiệp cao nên ông mới kịp vững, ngã mất mặt.
Thậm chí ông còn giữ nụ chuyên nghiệp, bình tĩnh gật đầu đáp: "Vâng, sẽ sắp xếp ngay."
Nói xong ông lưng, vẻ mặt đổi, đầy sự kích động và khó tin.
Phải loan tin thôi! Cậu chủ nhà giữ cô Khương qua đêm!
Quá bất ngờ !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-472.html.]
Ông chuẩn gì cả!!
Nến, rượu vang và cánh hoa hồng ?
Tìm mau!
Nhanh, khẩn trương!
Nến, rượu vang và cánh hoa hồng cuối cùng dùng đến.
Khương Dư Dư sắp xếp ở phòng dành cho khách.
Sau khi chỉnh trang bản , băng bó vết thương tay, cô mới cẩn thận lấy Kim Tiểu Hạc cháy đen .
Người giấy nhỏ vẫn như , giống như một mảnh giấy rách.
Trên nó ngoài khí oán sát còn sót , còn chút linh lực nào.
Không từ khi nào Kim Tiểu Hủ chạy tới, nó nhảy tới cạnh Kim Tiểu Hạc, chút khó hiểu nghiêng đầu, cúi xuống, đỡ Kim Tiểu Hạc cháy đen dậy, lắc lắc nó.
Thấy giấy nhỏ cháy đen phản ứng, nó lắc thêm nữa.
Khương Dư Dư hai giấy nhỏ mắt, mắt cụp xuống, n.g.ự.c chợt thấy nghẹn ngào.
Một lúc lâu , cô vươn tay gỡ Kim Tiểu Hủ , nhẹ giọng : "Tao sẽ cứu nó."
Câu như là với Kim Tiểu Hủ, cũng như tự nhắc bản .
Đặt Kim Tiểu Hủ sang một bên, Khương Dư Dư gì thêm, chỉ lấy bút chu sa bên , nhanh chóng vẽ một pháp trận mini bàn.
Khương Dư Dư Đặt giấy nhỏ giữa trận, kết ấn, nhanh chóng thanh tẩy hết khí oán sát giấy nhỏ.
Người giấy nhỏ trở hình dáng giấy vàng nhỏ ban đầu.
Khương Dư Dư nhanh chóng đổi ấn, truyền linh lực mới bổ sung trận pháp.
Một giây...
Hai giây...
Ba giây...
Người giấy nhỏ trong trận pháp vẫn phản ứng.
Khương Dư Dư c.ắ.n răng, tiếp tục truyền thêm linh lực.
Người giấy nhỏ vẫn lặng lẽ yên.
Khương Dư Dư bỏ cuộc, vẫn tiếp tục động tác trong tay.
Tất nhiên cô thể một giấy nhỏ mới.
Chỉ cần cô thì giấy nhất định cũng sẽ linh hoạt và đáng yêu.
đó là Kim Tiểu Hạc.
Sẽ còn ai giống nó, tát khác mà còn căn đối xứng hai bên.
Cũng sẽ ai... lao ngay để cố gắng chắn hết thứ cho cô lúc cô sắp gặp nguy hiểm.
Lần đầu tiên, Khương Dư Dư nảy sinh tình cảm với một thứ do chính tạo .
Cô bất kỳ sự thế nào khác.
Đang cố gắng thử các cách khác, nhưng linh lực ít ỏi miễn cưỡng lấy từ Chử Bắc Hạc đường căn bản chịu nổi sức tiêu hao, Khương Dư Dư chẳng mấy chốc cảm thấy sự kiệt quệ của linh lực.
Dù cô vẫn c.ắ.n răng tiếp tục, đột nhiên thấy Chử Bắc Hạc bước từ lúc nào.
Anh vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên tay cô.
Anh gì, nhưng ánh sáng vàng kim dường như cảm ứng mà chủ động truyền sang tay Khương Dư Dư.
Đôi mắt Khương Dư Dư long lanh, rõ ràng cảm nhận linh lực quanh đang dần dần bổ sung.
Như chỗ dựa, Khương Dư Dư yên tâm sử dụng tất cả các pháp thuật phục hồi.
Linh lực một nữa lưu chuyển quanh giấy nhỏ.
Mắt Khương Dư Dư sáng lên, cúi đầu, nhưng thấy giấy nhỏ rõ ràng khôi phục dòng linh lực mà vẫn phản ứng gì.
Bên cạnh, Kim Tiểu Hủ cũng nghiêng đầu, như đang thắc mắc.
Sao bạn vẫn động đậy?
Khương Dư Dư ánh mắt nghiêm , chợt như nhớ điều gì, bỗng đầu Chử Bắc Hạc.