Người đầu tiên xui xẻo chính là "Lão T.ử Ca" dùng IP ẩn danh mạng.
Tên đó khi thoải mái c.h.ử.i mắng mạng, còn nhóm nhỏ c.h.ử.i thêm bọn cư dân mạng ngu ngốc.
Nhóm nhỏ là do những từng định hại c.h.ế.t Khương Dư Dư hôm đó lập , khi rút khỏi nhóm chơi do ban tổ chức tạo, họ lén lập nhóm riêng để dễ liên lạc tình hình .
Dù thì Khương Dư Dư cũng thường.
Trong nhóm, vài bóc tài khoản thì đang tức giận, những còn "an " thì bắt đầu lo lắng:
[Cậu c.h.ử.i lộ liễu sợ trả thù ? Không Khương Dư Dư cô thể theo ác ý mạng để định vị ?]
[Toàn là nhảm thôi, đó chẳng tin gì nữa đấy ?]
Họ đang về vụ Hà Thời Lỗi vu khống Khương Dư Dư, họ chỉ bắt vì xúi giục tự sát, đó chính là khơi mào dư luận.
[ cũng thấy cô đáng sợ như , nếu mấy đại sư giúp thì tối qua chúng tiêu đời . ]
[Nói thế đúng, đó quỷ vực cũng phá còn gì. ]
[Mấy như cô chắc cũng một hai món giữ mệnh, kiểu chiêu cuối chỉ dùng một . Lúc đầu còn giấu giếm, chắc nghĩ c.h.ế.t trong quỷ vực thì cô vẫn bình an. Sau chúng ép đến cùng đường mới chịu dùng . ]
[ thấy phân tích hợp lý đấy!]
[Vậy thì tính tụi còn gián tiếp cứu khác nữa đó!]
[ ! Nếu ép cô , cô chịu lấy bảo bối ? Đám chơi đó cứ thích , giờ còn phụ họa bạo lực mạng tụi , gì mà với chẳng . ]
Hơn mười trong nhóm thi phun lời độc địa, trong đó "Lão T.ử Ca" là mồm mép nhất.
Tên là sinh viên đại học, nhà điều kiện, từ nhỏ cưng chiều, thích gì thì , chịu ai nặng một câu.
Cư dân mạng mắng , nhịn ?
Cậu mắng xong trong nhóm, định đăng nhập tài khoản phụ để xem "tác phẩm" của và phản ứng của cư dân mạng.
Đột nhiên, cửa phòng đạp mạnh mở .
Bố mặt mày xanh mét , thấy là tát cho một cái thật mạnh.
"Thằng súc sinh! Tao nuôi một thằng như mày! Lần tao mày hại thê t.h.ả.m !"
"Lão T.ử Ca" bố ruột tát cho choáng váng, hồn thì nhảy dựng lên định gào : "Mắc gì bố đ.á.n.h con?"
Cậu nhảy tới thì ăn thêm cái tát nữa, sưng cả mặt, ông bố giận dữ quát: "Mày còn dám hỏi? Mày cái gì mạng, mày ? Mày Khương Dư Dư là ai ? Biết nhà họ Khương là ai ? Chỉ vì mày mà bao công sức bao năm của tao đều tiêu tan! Nhà họ Khương mặt , yêu cầu nhà trong vòng ba ngày dọn khỏi Hải Thị! Mày cũng , đừng mơ ! Mày hài lòng ?"
rõ ràng hai liên quan chẳng hề ý hỏi ý kiến của cô . Chu Á Á xong chỉ liếc Lộ Tuyết Khê một cái, gần như chút do dự : "Được, thì đổi của cô ."
Dù thì Lộ Tuyết Khê trong mắt cô cũng chỉ là một phế vật, nếu còn hệ thống, cô chẳng chút giá trị nào nữa.
Lộ Tuyết Khê thể tin nổi mà Chu Á Á.
Cho đến khi chạm ánh mắt lạnh lùng của hai mặt, cô mới thật sự nhận tình cảnh của tồi tệ đến mức nào.
Cô lắc đầu, giọng run rẩy : "Không , các thể đối xử với như ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-488.html.]
Vừa , cô nhắm hướng cửa mà bất ngờ lao ngoài.
Hai đều là ác quỷ!
Cô trốn!
Cô nhất định trốn!
Lão già hành động của cô nhưng chút động tác nào, chỉ hờ hững liếc mắt .
Chỉ thấy, ngay khi Lộ Tuyết Khê sắp chạy đến cửa, cánh cửa đột nhiên "rầm" một tiếng tự động đóng .
Lộ Tuyết Khê hoảng sợ tột độ, vẫn cố vươn tay kéo cửa, nhưng ngay lúc cô chạm tay tay nắm cửa, đột nhiên một luồng khói đen bao lấy.
Lộ Tuyết Khê thậm chí cơ hội giãy giụa kêu cứu, trong chớp mắt khói đen nuốt chửng .
Trước khi mất bộ ý thức, Lộ Tuyết Khê vẫn hiểu vì rơi bước đường cùng như hôm nay. ...
Bà cụ Khương thức dậy, cảm thấy n.g.ự.c nghẹn một cách khó hiểu, xuống lầu thì thấy trong phòng ăn chỉ Khương Dư Dư đang ăn sáng một .
Theo kế hoạch, hôm nay bữa sáng cô sẽ đến Cục An ninh Đặc biệt học viện.
Bà cụ bước tới xuống, Khương Dư Dư vẫn thản nhiên ăn cơm, hề ý chào hỏi.
Cô quan tâm thì bà cụ cũng chẳng buồn để tâm.
Quản gia bước tới, thấy sắc mặt bà cụ thì vội quan tâm hỏi han.
Bà cụ chỉ : "Có lẽ là tối qua ngủ ngon, n.g.ự.c khó chịu."
Vừa , ánh mắt bà vô thức liếc sang phản ứng của Khương Dư Dư bên cạnh.
thấy cô vẫn thản nhiên ăn cơm, thấy khỏe cũng buồn hỏi han một câu, thậm chí thèm ngẩng đầu, bà cụ lập tức thấy nghẹn hơn.
Quản gia rõ tâm trạng bà, bà khỏe thì hỏi: "Hay là để đặt lịch khám tổng quát ở bệnh viện? Kỳ kiểm tra định kỳ của bà cũng sắp đến ."
Tâm trạng đang tệ, bà cụ bực bội gắt: "Dù cũng c.h.ế.t , gọi bác sĩ gia đình tới khám là ."
Có lẽ vì giọng điệu bà quá rõ ràng, Khương Dư Dư cuối cùng cũng ngẩng đầu bà, nhưng những lời thốt là: "Nếu bà vui vì chuyện lệnh truy nã Lộ Tuyết Khê thì cháu giúp . Có lẽ bà nên tìm ông nội."
Nói xong, cô lau miệng, dậy: "Cháu ăn xong ."
Bà cụ cô bỏ , mất một lúc lâu mới kịp phản ứng . Cô đang chuyện hôm qua bà kêu Khương Hoài hủy bỏ lệnh truy nã với Lộ Tuyết Khê.
Lập tức bà hướng về phía bóng lưng cô đang khuất dần mà hét lớn: "Ta vì nó hồi nào?"
Khương Dư Dư chẳng buồn đáp .
Chú Minh thấy cũng lặng lẽ rời .
Chỉ để một bà cụ trong phòng ăn, buồn bực một .
Đến khi bác sĩ gia đình tới kiểm tra xong, Khương Dư Dư rời , lúc còn mang theo cả hệ thống rùa nhỏ .