Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 493

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:49:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không kể khiến bà cụ Khương đổi thái độ với Lộ Tuyết Tình khiến Khương Trừng rút đơn kiện, những chuyện đó nếu là do lòng nhất thời, mà giống như đang phô trương sự đặc biệt của bản hơn.

Giống như một vị thần mây cao, xuống chúng sinh, tùy tiện thi triển pháp thuật để trêu đùa con .

Tề Thiên Khải từng thẩm vấn chơi xông khỏi kết giới gây rối , đó dường như ai đó bảo rằng chỉ cần ngoài là sẽ cứu, cứ thế mà thật.

Lúc đó Khương Dư Dư xong, phản ứng đầu tiên chính là nghĩ đến Chu Á Á.

Dù gì trong những chơi thì chỉ năng lực đó.

như một quả b.o.m hẹn giờ, cẩn thận là thể phát nổ ngay bên cạnh bạn bất cứ lúc nào.

Khương Dư Dư đang nghĩ ngợi, thì thấy Khương Tố vẫn còn đang : "Cũng hiểu em lời Chu Á Á như thế, chẳng lẽ vì giọng cô bây giờ hơn chăng?"

Nghe câu , Khương Dư Dư giật , cô hỏi: "Giọng Chu Á Á hồi phục ?"

"Vâng. Trước đây em gọi điện cho Trừng, giọng còn khó như nữa."

Khương Tố xong, còn do dự một chút, khẽ lẩm bẩm: "Nghe còn giống giọng Lộ Tuyết Khê."

Trong đầu Khương Dư Dư như một ý nghĩ vụt qua, nhưng nhanh biến mất.

thể chắc chắn rằng việc giọng của Chu Á Á đột nhiên hồi phục là điều bất thường.

Biết cô ngôn linh, Khương Dư Dư từng tìm hiểu kỹ tài liệu liên quan.

Cái gọi là ngôn linh giới hạn.

Càng dùng nhiều, năng lực của cô càng suy yếu, biểu hiện rõ nhất chính là giọng dần dần trở nên tệ hơn.

Khương Dư Dư giọng cô , là đó là giọng bẩm sinh mà là hậu quả của việc lạm dụng năng lực.

Nếu chú ý, thể một ngày nào đó cô sẽ đột nhiên mất giọng và từ đó mất luôn năng lực ngôn linh.

bây giờ cô hồi phục .

Điều rõ ràng là bất thường. ...

Hải Thị, khu dân cư trong thành phố.

Hà Tâm Nhụy xách theo một chiếc túi, vội vàng bước khỏi cổng khu dân cư, lên một chiếc xe ôm công nghệ.

Đến một khách sạn gần đó, Hà Tâm Nhụy gõ cửa một căn phòng.

Khi cô cửa mở , bên trong chính là Vương Hạo Thành.

 

Hai giam trong trại tạm giam mấy ngày, dù thả một hôm, nhưng gương mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi, chỉ là điều đó ngăn ánh mắt sâu đậm tình cảm của họ dành cho .

"Anh Hạo Thành!"

Hà Tâm Nhụy cửa nhào lòng Vương Hạo Thành, những ngày đen tối cùng trải qua, cả hai thể che giấu tình cảm nữa.

Vương Hạo Thành cũng ôm chặt cô gái trong lòng, thật lâu mới buông : "Tâm Nhụy, em yên tâm, chuyện hai triệu đó đang nghĩ cách, nhất định sẽ để em khó xử."

Anh ngừng một chút, tiếp: "Anh trai em vì chuyện của chúng nhà họ Khương trả thù, nhà em chắc hẳn giờ hận lắm."

Hà Tâm Nhụy thì vội : "Anh bắt là vì xúi giục khác tự sát, liên quan gì đến chúng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-493.html.]

Nói đến đây, cô còn thấy cực kỳ ấm ức: "Rõ ràng là của , mà bố sang trách em, em luôn họ thích trai hơn, với em thì lúc nào cũng qua loa... Ngay cả nhà họ Khương đòi hai triệu tiền bồi thường, họ cũng chỉ chịu chi một nửa."

Vương Hạo Thành bố Hà chỉ chịu bỏ một nửa, ánh mắt lóe lên vẻ lo lắng, kịp hỏi thì Hà Tâm Nhụy tiếp: " , một triệu còn , em nghĩ cách ."

như khoe khoang mở túi xách : "Xem , em lén lấy bộ trang sức quý của em mang theo , chỉ cần bán là chúng tiền!"

Vương Hạo Thành cúi đầu liền thấy trong chiếc túi xách là một hộp trang sức tinh xảo, chỉ vỏ hộp thôi cũng bên trong là đồ quý giá.

Ánh mắt Vương Hạo Thành lóe lên một tia sáng, nhưng nhanh thu biểu cảm, về phía Hà Tâm Nhụy, nghiêm túc : "Tâm Nhụy! Sao em thể chuyện ? Chuyện tiền bồi thường sẽ nghĩ cách! Hộp trang sức em mang về ! Anh thể để gia đình em xem thường !"

Hà Tâm Nhụy cảm động đến chịu , cảm thấy đúng là chọn sai .

Người như Hạo Thành, mấy món trang sức hơn một triệu thể sánh ?

"Anh Hạo Thành, đừng , là em cùng gánh vác. Họ gì thì cứ để họ , em chỉ cần bình an vô sự."

Vương Hạo Thành , một nữa ôm cô lòng thật chặt, nghiêm túc hứa: "Tâm Nhuế, nhất định sẽ phụ em. Anh sẽ về ly hôn với vợ, sẵn sàng giao tất cả những gì cho cô , chỉ mong cô tác thành cho chúng ..."

Hai , trong ánh mắt tràn đầy tình cảm và sự quyết tâm, như thể họ sắp cùng đối đầu với cả thế giới.

Ngay lúc đó, cửa phòng khách sạn đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Cả hai giật , theo phản xạ buông .

Vương Hạo Thành căng thẳng về phía cửa: "Ai... ai ?"

Chỉ bên ngoài vang lên một giọng nữ nhẹ nhàng: "Là đến giúp hai giải quyết tiền bồi thường."

Vương Hạo Thành và Hà Tâm Nhụy , do dự một chút vẫn mở cửa.

Chỉ thấy bên ngoài, một phụ nữ đội mũ, đeo khẩu trang đó.

Người đó chính là Chu Á Á.

Vương Hạo Thành quen cô, nhưng Hà Tâm Nhụy thì còn nhớ, lập tức trừng lớn mắt: "Chu Á Á? Sao là cô?"

Ngập ngừng một chút như chợt nhận gì đó: "Sao giọng cô đổi?"

Không chỉ giọng , Hà Tâm Nhụy lúc kỹ còn cảm thấy mắt cô cũng chút khác lạ.

Nếu viền khẩu trang để lộ một chút vết sẹo, Hà Tâm Nhụy còn nghi ngờ cô phẫu thuật thẩm mỹ.

Chu Á Á để tâm đến sự kinh ngạc trong mắt Hà Tâm Nhụy, bước thẳng qua hai phòng, xuống ghế mới : "Cô cần tại xuất hiện ở đây. Hai chỉ cần , chính lên tiếng với Khương Trừng mới khiến hai tránh cảnh tù."

 

Vương Hạo Thành và Hà Tâm Nhụy đều tin lắm.

Hôm qua khi nhận tin Khương Trừng rút đơn kiện, họ tuy bất ngờ nhưng chỉ nghĩ lương tâm trỗi dậy, vu oan họ.

Hà Tâm Nhụy giờ dù còn thích Khương Trừng nữa, nhưng Chu Á Á vẫn kiềm khinh thường: "Cô là cô thì là cô ? Khương Trừng việc gì lời cô?"

Chu Á Á lạnh lùng Hà Tâm Nhụy, trực tiếp rút điện thoại : " chỉ cần gọi cho một cuộc là thể khiến hai bắt trở . Muốn thử ?"

Hà Tâm Nhụy theo bản năng định phản bác, nhưng Vương Hạo Thành lập tức ngăn . Anh chẳng quan tâm Khương Trừng lời một phụ nữ , nhưng thì tuyệt đối nhốt nữa.

"Cô thể giúp chúng giải quyết tiền bồi thường? Cô định giúp thế nào? Cho Khương Trừng hủy khoản bồi thường hai triệu ?"

 

 

Loading...