Tâm trạng vui vẻ vì gặp Hà Tâm Nhụy lập tức tan biến khi Vương Hạo Thành thấy Cù Phương.
Dù là về gia cảnh diện mạo, Cù Phương đều bằng Hà Tâm Nhụy.
Nhìn căn phòng thuê chật chội dù dọn dẹp thường xuyên vẫn mang cảm giác bức bối, thêm già ở phòng khách.
Chỉ một cái liếc mắt, Vương Hạo Thành như thấy cuộc đời giam cầm của chính .
Khi một lựa chọn khác, còn chịu đựng cuộc sống hiện tại nữa.
Sắc mặt sa sầm, khó chịu : " ngoài tìm cách thì lấy gì trả hai triệu đây? Dựa trăm nghìn tệ cô tiết kiệm á? Hay sáu mươi nghìn cô vay khắp nơi?"
"Nếu lo chuyện bao đồng đ.á.n.h với , bắt đền nhiều ? Nhà chúng điều kiện thế nào? Hai triệu, bán cả hai cũng trả nổi!"
Nhắc đến hai trăm triệu, Cù Phương như sắp sụp đổ, còn Vương Hạo Thành thì chỉ thấy cô đúng là chẳng gì.
Chút chuyện đó mà cô như trời sập.
Không giống Hà Tâm Nhụy, một triệu là nhà cô đưa là đưa, ngay cả còn cũng xem là gì.
Gia đình bên vợ mà là năng lực như .
Huống chi, còn thể nhiều hơn nữa.
Thấy Cù Phương vẫn lải nhải chuyện nhà nên gánh nợ hai triệu, Vương Hạo Thành cuối cùng cũng mất sạch kiên nhẫn, cô lạnh lùng mở miệng: "Chúng ly hôn ."
Cù Phương cứng đờ, cổ họng như bóp nghẹn, mặt đầy vẻ thể tin nổi: "Anh, gì cơ?"
Vương Hạo Thành liếc xéo cô : "Chuyện lâu , chịu việc vợ là trong sạch, chúng ly hôn, chia tay êm ."
"Anh dựa mà trong sạch?"
Giọng Cù Phương bỗng cao vút, chất vấn đầy gay gắt.
Vương Hạo Thành lạnh: "Chẳng lẽ đúng? Hôm cô tấn công trong hẻm, là suýt c.h.ế.t nhưng ai nhục mà cố giấu ? Với , ở đây bao nhiêu hộ, kẻ đó chọn cô? Không vì cô lẳng lơ, mới nhắm cô ?"
Nghe mỗi lời Vương Hạo Thành , mặt Cù Phương trắng thêm một phần, đến câu cuối cùng, cô bùng nổ.
Cô cầm chiếc cốc bàn ném mạnh về phía : "Đồ khốn! Vương Hạo Thành, đúng là đồ khốn! vì mà lo toan nhà cửa, nuôi con, chăm mà đối xử với thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-499.html.]
Cô nổi điên, chẳng thèm quan tâm thương , thấy gì ném nấy, ném xong còn lao tới cào cấu: "Anh còn nữa xem, tin liều với ? Chúng c.h.ế.t chung luôn! Anh ly hôn, cửa !"
Có thể là phản ứng quá khích của cô sợ, hoặc là đau quá vì cào, Vương Hạo Thành đ.â.m nhụt chí, đổi giọng.
"Đủ !"
Anh đẩy mạnh cô , hét lên: " thật cho cô ! Món nợ hai triệu nhà chắc chắn gánh, nhưng luật sư chỉ cần chúng ly hôn, nợ sẽ liên quan đến cô và con, là vì cái nhà !"
Anh xong, giọng bắt đầu dịu : "Cù Phương, chúng sống với bao năm mà em hiểu ? Lúc nãy... những lời đó là cố tình chọc tức em, liên lụy em mà!"
Anh giả bộ đau lòng: "Nếu em , chúng thể giả ly hôn, chỉ cần pháp lý còn quan hệ thì nhà họ Khương cũng thể lôi em . Chỉ là em sẽ vất vả hơn một chút, đưa và con về quê, sẽ để cho em năm mươi nghìn đồng chi phí sinh hoạt. Chờ trả hết nợ sẽ đến đón hai con về tái hôn."
Cù Phương dường như dần bình tĩnh vì lời , nhưng vẫn chỉ lặng im , trả lời.
Cô gì, chỉ về phòng, khóa trái cửa, ở lì trong đó suốt hai tiếng.
Khi ngoài, mắt cô đỏ vằn, rõ ràng , nhưng trông bình tĩnh.
"Ly hôn cũng , em sẽ dẫn con về quê, nhưng nhà ở quê và bộ tiền tiết kiệm để cho em."
Cô xong, để kịp phản ứng, liền dịu giọng tiếp: "Không em lo cho , nhưng em với con về quê cũng cần sống. Anh để nhà cho em, cũng là để cho chính một đường lui. Anh nghĩ mà xem, nếu thật sự trả nợ, ít còn chỗ mà về. Nhà để em giữ, em chính là đường lui của ."
Nói đến đây, thấy Vương Hạo Thành vẻ xuôi theo, cô tiếp: "Một cái nữa là mang theo, cũng là vì lý do đó, dù là giả vờ ly hôn thì cũng giống thật. Ly hôn mà em vẫn sống cùng chồng thì ai mà tin? Người chắc chắn sẽ nghi ngờ."
Nghe đến đây, Vương Hạo Thành thấy cũng lý. Trước đó với Hà Tâm Nhụy là liệt, nếu cô cưới mà phát hiện vẫn sống cùng vợ cũ thì đúng là thể giải thích nổi.
Lúc đầu Cù Phương mang là vì lười chăm, giờ thì đành giữ .
Dù vẫn còn Hà Tâm Nhụy, cô hiền lành như thế, chắc chắn sẽ giúp chăm .
Chỉ là căn nhà với tiền ...
Vương Hạo Thành vẫn còn lưỡng lự thì Cù Phương tiếp: "Nếu đồng ý, mai thủ tục, tuần em sẽ đưa con về quê. Còn nếu thì cứ , em dù gánh nợ cũng ly hôn."
Câu cuối dường như chạm trúng điểm đau, khiến Vương Hạo Thành giật , lập tức đồng ý chút do dự: "Ly hôn! Mai ly hôn, nhà và tiền tiết kiệm đều để em!"
Anh tự nhủ, sắp tới sẽ cưới gái nhà giàu, thậm chí trở thành cao cao tại thượng như Khương Trừng. So với những gì sắp thì cái nhà nát đó với ít tiền chẳng đáng để tiếc.
Huống hồ, một câu của Cù Phương khiến xiêu lòng.
Nhà đó và tiền ... cũng là đường lui của .