Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 50

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:40
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Vũ Thành Khương Tố quấn lấy Khương Dư Dư, theo phản xạ cau mày, tưởng thằng nhóc gây chuyện với Dư Dư, định lên tiếng nhưng Khương Hoài bên cạnh ngăn .

Khương Vũ Thành khựng , chỉ thấy Khương Hoài đang với vẻ hứng thú.

Khương Tố để ý đến hai lầu, mãi đến khi Khương Dư Dư cuối cùng cũng dừng bước, mới nhận , đầu , mặt thoáng qua một tia chột nhưng nhanh bình tĩnh, ngoan ngoãn chào: "Bác cả, Hoài, hai về ?"

"Ừ, đang ?" Khương Vũ Thành trầm giọng hỏi.

Khương Dư Dư định mở miệng, Khương Tố sợ cô tố cáo nên vội vàng nhanh hai bước giành : "Bác cả, bọn cháu đang chuyện về việc hôm nay tên nuôi nhà họ Quan đến đây. Bác , hôm nay câu nào cũng đều lấy danh nghĩa trai và ơn dưỡng d.ụ.c của nhà họ Quan để ép . Cháu mắng chạy mất ."

Khương Hoài nhướng mày: "Ồ? Cũng khá lắm đấy."

Khương Tố Khương Hoài khen, lập tức tự hào ưỡn ngực: "Đương nhiên! Đây là địa bàn nhà họ Khương chúng , bắt nạt ở đây thì cũng xem phận của chứ!"

Cậu xong liếc Khương Dư Dư, thấy cô bình thản hề chút biểu hiện cảm kích nào, trong lòng liền khó chịu.

Hôm nay mặt giúp cô, mà cả buổi chiều cô chẳng thèm một lời cảm ơn, chuyện cũng thèm để ý đến . là vô ơn!

Chả trách chị Tuyết Khê nên lo chuyện bao đồng.

Người thật sự đáng để giúp.

Tức quá, Khương Tố quyết định đổi cách để mách lẻo: "Bác cả, Hoài, hai ? Khương Dư Dư với nuôi nhà họ Quan quan hệ cũng khá lắm đấy, chị còn tự tay cho một cái thẻ ngọc nữa kìa!"

Nghe đến "quan hệ khá ", Khương Vũ Thành theo phản xạ về phía Khương Dư Dư.

Khương Dư Dư lắc đầu, ngắn gọn: "Không ."

Khương Hoài chỉ : "Thẻ ngọc? Là bùa hộ ? Anh cũng mà."

Anh khẽ nhưng vẻ khoe khoang, kéo từ trong cổ áo một sợi dây đỏ, đó treo một tấm thẻ ngọc khắc phù văn.

Khương Dư Dư sợi dây đỏ và thẻ ngọc cổ , thứ hợp với phong thái công t.ử quý phái của , hàng mi động, đôi mắt hạnh dường như sáng lên một chút, nhưng vẻ mặt vẫn bình thản như thường.

Khương Tố ngờ khó khăn lắm mới tìm cách châm ngòi thất bại ngay tại chỗ, trừng mắt tấm thẻ ngọc, trong lòng đột nhiên chút ghen tị, sang mong chờ Khương Vũ Thành: "Bác cả, bác cũng đúng ?"

Khương Vũ Thành mím môi, thẻ ngọc cổ con trai, sang Dư Dư, giọng trầm thấp: "Bác ."

Khương Dư Dư chút bất ngờ: "Bố mà, chon đưa ."

Khương Vũ Thành sững sờ, trong mắt thoáng qua niềm vui, nhưng nhanh nhíu mày: "Bố nhận ."

"À, miếng đó đang ở chỗ con." Khương Hoài bên cạnh lên tiếng, mặt đổi sắc, thái độ như : "Dư Dư nhờ con chuyển giúp, nhưng con đưa."

Nghe , sắc mặt Khương Vũ Thành lập tức trầm xuống, nghiêm mặt định dạy dỗ, nhưng Khương Hoài chậm rãi : "Bởi vì lúc đó bố phạm sai lầm nên con Dư Dư tạm thời giữ bùa hộ đó."

Về phần sai lầm cụ thể là gì, , nhưng Khương Vũ Thành thể tự đoán . Trong mắt lóe lên chút chột , nhưng nhanh khôi phục như thường, giữ vẻ uy nghiêm, nghiêm giọng : "Dư Dư bảo con chuyển, dù con ý kiến cũng tự ý giữ . Mau đưa đây!"

Khương Hoài nhún vai: "Ở trong phòng con, lát nữa con sẽ lấy đưa."

"Không , lấy ngay!"

Ông bố nghiêm khắc lên tiếng, Khương Hoài cũng chống đối nữa, liền lên lầu lấy thẻ ngọc. Không lâu , mang xuống.

 

Thẻ ngọc vẫn bọc trong túi phúc, từng mở . Khương Vũ Thành trực tiếp bóc mặt Khương Dư Dư, thấy bên trong quả nhiên là một miếng giống hệt của Khương Hoài. Trong mắt ông thoáng qua niềm vui, nhưng mặt vẫn cố kiềm chế lộ , chỉ cầm trong tay vuốt ve.

"Con tự khắc ? Tay nghề tinh xảo lắm! Không ngờ Dư Dư tài , bố nhận ."

Thẻ ngọc của ông dây đỏ nên Khương Vũ Thành cẩn thận cất túi phúc, trân trọng bỏ túi áo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-50.html.]

Khương Tố hành động của Khương Vũ Thành, trong mắt tràn đầy ghen tị.

Không là ghen tị vì bác cả thích quà của Khương Dư Dư đến , là ghen tị vì cô chỉ tặng cho hai nhà tặng cho ... ...

Bên .

Quan Khải Thâm nhà họ Khương bẽ mặt, trở về phòng bệnh thì thấy bố và Quan Nhị Nhị vẫn đang chờ.

Thấy , cha Quan vội hỏi: "Sao ? Nó đồng ý ?"

Quan Khải Thâm lắc đầu: "Dư Dư bây giờ thật sự đổi ."

Bạch Thục Cầm lập tức mắng: "Con nhỏ đó đúng là đồ vong ân bội nghĩa! Mẹ mà! Theo thấy, cầu xin nó chẳng bằng tìm vị đại sư năm đó từng xem mệnh cho Nhị Nhị!"

Quan Bảo Thành mặt mày trầm xuống, cũng tỏ vui: "Nếu tìm thì tìm , cần gì em !"

Từ khi Khương Dư Dư gặp t.a.i n.ạ.n xe, ông thể liên lạc với vị đại sư nữa.

Không rốt cuộc vị đó xảy chuyện gì.

Bị Quan Bảo Thành gằn giọng, Bạch Thục Cầm dám cãi , liền chuyển chủ đề: "Con bé c.h.ế.t tiệt đó chịu giúp thì đừng hòng lấy vòng tay bà cụ để !"

Rồi sang Quan Khải Thâm hỏi: "Vòng tay ?"

Trên mặt Quan Khải Thâm thoáng qua vẻ lúng túng, một lúc lâu mới mở miệng: "Em lấy ."

"Cái gì?!" Bạch Thục Cầm lập tức đập bàn: "Nó chịu gì mà vẫn dám lấy vòng tay của bà cụ?! Con nhỏ đê tiện đó mặt dày thế hả?!"

Quan Nhị Nhị giường cũng tức giận thôi, thầm mắng trai vô dụng, để Khương Dư Dư lấy vòng tay, chẳng để con khốn đó đạt mục đích ?!

tức giận giơ tay đập xuống giường, nhưng quên mất vẫn đang truyền dịch. Cây kim truyền lập tức chọc sâu da thịt, m.á.u bắt đầu chảy ngược, khiến cô đau đến mức hét lên.

"Đau quá..."

Nghe cô hét, mấy còn lập tức xúm giường bệnh, lo lắng kiểm tra mu bàn tay cô . Trong lúc hỗn loạn, ai vô tình đè lên giường bệnh, khiến chiếc giường vốn đang nâng lên bất ngờ hạ xuống. Quan Nhị Nhị bất ngờ ngã xuống giường.

Chuyện vốn nghiêm trọng, nhưng cô kêu đau lưng, khiến cả nhà họ Quan ầm ĩ lên. Người thì bấm chuông, thì gọi bác sĩ, một hồi kiểm tra rối loạn, cuối cùng bác sĩ trật eo.

Bạch Thục Cầm lập tức tức giận, trách móc bệnh viện cơ sở vật chất kém khiến bệnh tình con gái bà trầm trọng hơn, la lối om sòm một trận.

Quan Nhị Nhị kích thích, vốn chỉ chấn động não nhẹ, nhưng đầu óc bắt đầu đau dữ dội hơn, sang tiếp tục nôn khan một trận.

Quan Bảo Thành bên cạnh lạnh lùng cảnh hỗn loạn , sắc mặt ngày càng âm trầm.

Trong lòng ông càng thêm chắc chắn, Nhị Nhị thể tiếp tục như thế nữa.

Ngày mai, nhất định tìm cách để Nhị Nhị gặp trực tiếp Dư Dư. ...

Nhà họ Khương.

Khương Dư Dư đang cẩn thận lau chùi chiếc vòng tay mà cô vất vả lấy từ nhà họ Quan. Điện thoại đặt bên cạnh bất ngờ đổ chuông.

màn hình hiển thị, hóa là một bạn cấp ba lâu liên lạc.

Khương Dư Dư bắt máy, đầu dây bên vẻ gấp gáp: "Quan Dư Dư, là tớ đây. Cậu đang ở Hải Thị ? Tớ... t.a.i n.ạ.n xe, đang ở bệnh viện, nhà khóa thẻ của tớ . Cậu thể đến thăm tớ một chút, tiện thể giúp tớ đóng tiền viện phí ? Xin đấy."

 

 

 

 

Loading...