Hai bàn bạc xong chuyện ly hôn giả, Cù Phương xoay bếp dọn dẹp. khép cửa bếp , gương mặt đang giả vờ bất đắc dĩ của cô lập tức trở nên vô cảm.
Cô căn bếp đầy dầu mỡ, mắt đỏ hoe.
Vương Hạo Thành...
Là xem như con ngốc ,
Vậy thì đừng trách để cho bất cứ thứ gì. ...
Cuối cùng Khương Dư Dư vẫn để Hà Nguyên Anh tạm ở nhà họ Chử.
Lần cô thật sự thương, khi trận tụ âm mà Khương Dư Dư vẽ ở góc thư phòng thì ngoài nữa.
Kim Tiểu Hủ nghiêng đầu trận pháp bên ngoài một lúc lâu, cuối cùng chán chường đầu , tự chui túi của Chử Bắc Hạc.
Chử Bắc Hạc thấy cô bận rộn xong, định tiếp tục đề tài lúc nãy với cô thì thấy quản gia đến, vẻ mặt chút tiếc nuối: "Cô Dư Dư... Cậu Khương Hoài đến đón cô ."
Khương Dư Dư ngẩn , theo phản xạ đồng hồ treo tường mới phát hiện chỉ trong chớp mắt gần mười một giờ.
Khương Hoài luôn yêu cầu cô về nhà lúc mười giờ, hơn một tiếng lẽ là giới hạn .
Cô cùng Chử Bắc Hạc xuống lầu, hai lập tức thấy Khương Hoài đang ở phòng khách. Anh mặc đồ thể thao giản dị, khi cô thì ánh mắt đầy ý , giọng ấm áp và dễ : "Anh dạo ban đêm ngang qua, em ở đây nên tiện đến đón về."
Nói sang Chử Bắc Hạc, giọng lạnh: "Đã gần mười một giờ , thiếu chủ nhà họ Chử chắc còn chuyện gì khác nữa chứ?"
Chử Bắc Hạc: ...
"Không." Chử Bắc Hạc đáp, sang Khương Dư Dư: "Ngủ sớm nhé."
Khương Dư Dư gật đầu, định gì đó thì Khương Hoài kéo thẳng cửa.
Cô ngoái đầu vẫy tay với Chử Bắc Hạc theo Khương Hoài đến gần cửa. Bỗng cô như nhớ điều gì, vội buông tay trai : "Món quà thích, đặt tên nó là Bắc Linh Thạch, thấy ?"
Bắc, là chữ "Bắc" trong tên Chử Bắc Hạc.
Chử Bắc Hạc ánh mắt khẽ d.a.o động, cứ thế Khương Dư Dư. Một lúc , đuôi mắt cong lên, giọng nhẹ nhàng: "Được."
Khương Dư Dư , lúc mới cùng Khương Hoài rời khỏi nhà họ Chử.
Hai , từ xa Chử Bắc Hạc còn Khương Hoài hỏi: "Linh thạch gì cơ?"
Khương Dư Dư đáp: "Là quà Chử Bắc Hạc tặng em."
"Cho xem nào."
Khương Dư Dư mở hộp đựng mặt dây chuyền cho trai một cái.
Khương Hoài liếc qua để tâm: "Cũng gì đặc biệt."
Chẳng chỉ là một viên đá trông thôi ?
"Rất đặc biệt mà." Khương Dư Dư giải thích, vẻ mặt nghiêm túc.
Khương Hoài cũng tranh luận với em gái, chỉ thuận theo lời cô: "Dù xác định mối quan hệ thì cũng nên ở nhà khác quá muộn, như thế lịch sự."
Anh ngừng một chút, thì thầm bổ sung: "Còn dễ chịu thiệt."
Khương Dư Dư như ẩn ý trong lời , chỉ đáp: "Em sẽ ."
Thật , cô cảm thấy Chử Bắc Hạc mới là chịu thiệt nhiều hơn !
Hai về đến nhà họ Khương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-500.html.]
May là Khương Trừng vô ý mà đến chặn cô nữa, nếu ...
Cô thật sự nhốt trong con búp bê.
Dù con búp bê của Lộ Tuyết Khê ngày đó tiêu hủy nhưng vẫn còn nhiều nơi thể giam giữ linh hồn.
Ví dụ như...
Cô thấy robot quét nhà tầng một cũng khá .
Gác chuyện của Khương Trừng sang một bên, Khương Dư Dư thử bố trí một pháp trận tìm .
Tuy tên tà tu phía Chu Á Á là ai, nhưng... dám hại quỷ của cô, chuyện thể bỏ qua.
Tiếc là, khi Khương Dư Dư theo khí tức của làn sương đen đêm qua thì tà tu và làn sương đen đó còn tung tích.
Trong căn phòng thuê chỉ còn Lộ Tuyết Khê vô dụng.
Khương Dư Dư cũng vội. Nếu Chu Á Á đổi khuôn mặt của Lộ Tuyết Khê thì tà tu chắc chắn sẽ còn xuất hiện.
Cô chỉ thể chờ đợi.
Dù , Khương Dư Dư vẫn đặc biệt vẽ một lá phù cảm ứng cho Chu Á Á. Khi đang nghĩ cách đặt lá phù bên cạnh Chu Á Á mà phát hiện thì bé nhân sâm bên cạnh đột nhiên đá đá đôi chân mập mạp bay gần cô.
Hà Nguyên Anh mấy ngày nay ở nhà họ Chử dưỡng hồn, bé nhân sâm thấy chị quỷ lớn của nên vẻ cô đơn, chị hại thì lập tức tình nguyện chỉ .
Nó cũng giúp.
Khương Dư Dư chỉ liếc nó một cái, tiện tay nhẹ nhàng đẩy nó : "Ngoan, cần em giúp ."
Bị đẩy , bé nhân sâm vẫn cố chấp đá chân bay trở mặt cô, tiếp tục chỉ bàn tay mập , chỉ điện thoại của cô.
Em giúp.
Khương Dư Dư theo ngón tay nó, bỗng như nghĩ điều gì, chớp mắt bé nhân sâm: "Sao giờ nghĩ đến chứ?"
Cô thể để bé nhân sâm giúp tìm qua mạng
Lần cô nhờ Hà Nguyên Anh dẫn bé nhân sâm mạng để tìm , tuy gây ít xáo trộn nhưng hiệu quả khá .
Chỉ là Khương Dư Dư thích dùng cách lắm, dù mạng mẽo cũng là gian riêng tư nhất của một .
Dùng huyền học để xâm nhập đời tư khác là điều cấm.
Khương Dư Dư suy nghĩ một chút, tự thuyết phục : " mà chỉ tìm , tính là xâm phạm đời tư ha."
Hơn nữa bé nhân sâm là một đứa trẻ, nó cũng chẳng hiểu thế nào là riêng tư.
Nghĩ , Khương Dư Dư lập tức chính thuyết phục. nhớ đến chuyện , cô vẫn quên dặn dò bé nhân sâm: "Sau khi tìm , chỉ tra những tin liên quan đến tà sư trong điện thoại cô , những thứ khác động , nhất là chia sẻ tin nhắn trong máy cô ."
Bé nhân sâm ngoan ngoãn gật đầu liên tục. Khương Dư Dư tiếp tục dặn dò nó cẩn thận, tùy tiện lộ diện, nếu phát hiện điều gì bất thường thì lập tức về.
Cô còn thêm một tầng phù hộ cho bé nhân sâm, mới dùng bùa giấy đưa nó điện thoại .
Rất nhanh, bé nhân sâm theo điện thoại của Khương Dư Dư tìm mạng của Chu Á Á bắt đầu lục lọi tin nhắn mạng.
Không lâu , Khương Dư Dư nhận nhiều trang tin nhắn từ bé nhân sâm gửi về điện thoại cô.
Vì bé nhân sâm còn nhỏ, học hành đàng hoàng nên hiểu hạn chế, hễ khí tức khác lạ là nó gửi hết về.
Khương Dư Dư đành lọc từng tin nhắn một. Cuối cùng, khi phát hiện thông tin hữu ích, cô mới dùng cảm ứng truyền tin nhắn cho bé nhân sâm: "Được , về ."