Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 502
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:49:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Linh hồn bé nhỏ thì vui vẻ bay vòng vòng , nhào tới mặt Khương Dư Dư, đôi mắt long lanh cô: "Thưởng, thưởng!"
Khương Dư Dư điện thoại . Hôm nay bé nhân sâm đúng là lập công lớn nên cô cũng tiếc lời: "Muốn thưởng gì?"
Cô nghĩ, dù nó đòi ôm minh châu ngủ, cô cũng ngại cho một viên.
chỉ bé nhân sâm nghiêm túc phát âm: "Muốn, bánh mì."
Bánh mì nướng, thơm thơm.
Là mùi của .
Khương Dư Dư ngạc nhiên, rõ ràng ngờ phần thưởng mà nó là thứ .
Rõ ràng đây nó chẳng hứng thú gì với đồ ăn của con .
Trong lòng dù chút nghi ngờ, nhưng cô vẫn lập tức đồng ý.
Con nít mà, ăn bánh thì cho ăn.
Vì bé nhân sâm bánh mì mới lò, Khương Dư Dư đành nhờ quản gia.
Sau khi dặn dò xong yêu cầu của bé nhân sâm, cô mới chú ý đến điện thoại.
Qua phần tin nhắn mà bé nhân sâm lọc từ cuộc trò chuyện của Chu Á Á, cô nắm một chút thông tin về tên tà tu đó.
Dù chỉ là chút ít, nhưng cũng là thu hoạch nhỏ.
Ví dụ, tên tà tu đó họ Thân.
Cũng như vì lão nhắm Khương Trừng.
Bởi ngoài thông tin về Chu Á Á và lão Thân , Khương Dư Dư còn thấy một cái tên khác lưu là Vương Hạo Thành.
Bọn họ định dùng một loại tà thuật nào đó lên Khương Trừng, mà thuật đó còn liên quan đến Vương Hạo Thành, mới thả .
Còn cụ thể là gì thì trong thông tin rõ.
, cô thể tự tra.
Nghĩ , Khương Dư Dư lập tức xuống lầu, nhanh chóng tìm thấy Khương Trừng trong thư phòng của Khương Vũ Thành.
Khương Trừng vẻ Khương Vũ Thành mắng xong, sắc mặt , lúc thấy Khương Dư Dư đang ở khu bên ngoài, sắc mặt càng khó coi hơn.
Không để ý đến cô, Khương Trừng nhấc chân định vòng qua.
Khương Dư Dư bước thẳng tới mặt , đôi mắt hạnh chằm chằm họ hai giây, bất ngờ hỏi: "Khương Trừng, từng thương mặt Chu Á Á ?"
Khương Trừng xong sững , đó khó hiểu, bực bội hỏi : "Em hỏi cái đó gì?"
"Tò mò thôi."
Khương Dư Dư cũng Chu Á Á thể gì với .
Một là vì cô còn giữ Chu Á Á để dụ tên họ Thân , hai là với bộ não đang ám thị như hiện tại của Khương Trừng, lẽ cô gì cũng tin.
Thế là cô chẳng phí lời nữa.
"Dở ." Khương Trừng lười để ý đến cô.
trong lòng Khương Trừng chợt nhớ đến đưa Chu Á Á về, lúc xuống xe túi xách của cô cào xước tay, lúc đó đúng là chảy chút máu.
Tim Khương Trừng khẽ thót lên, cảm thấy Khương Dư Dư thể nào tùy tiện hỏi những câu nhảm nhí như , liệu cô điều gì ?
Ý nghĩ đó thoáng qua, trong đầu dường như vang lên giọng của Chu Á Á:
[Khương Dư Dư ghét , dù gì cô cũng ưa , giống như ghét cô . Thật ghét cô , cần gì cố ép hòa hợp với cô ?]
[Cứ lời là , mà, sẽ hại . ]
Khoảnh khắc bất an của Khương Trừng lập tức giọng của Chu Á Á dịu xuống.
Anh Khương Dư Dư một nữa, trong mắt vẻ chán ghét, lặp một câu: "Dở ."
Nói , vòng qua cô mà bỏ .
Khương Dư Dư cũng ngăn , chỉ bóng lưng , khẽ nhướng mày.
Thuật đổi mệnh ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-502.html.]
Ở một khía cạnh nào đó, cô thấy Khương Trừng cũng khá "giỏi".
Kiểu như là, nào cũng thể tự dâng lên cửa với hại .
Kể từ khi Khương Dư Dư đột nhiên hỏi Khương Trừng rằng từng thương một cách kỳ lạ, Khương Trừng cứ cảm thấy bản gì đó .
Ban đầu là khi soi gương sáng sớm, rõ ràng trong gương vẫn là chính , nhưng thoạt một cảm giác xa lạ khó hiểu.
Khi xuống lầu gặp quản gia, quản gia thấy cũng còn vẻ mặt tươi như khi mà sững trong giây lát, ánh mắt phần khác lạ.
Chỉ đến khi lên tiếng, quản gia mới như tỉnh , bắt đầu quan tâm đến sinh hoạt hằng ngày của như thường lệ.
Và theo thời gian trôi qua, càng lúc càng cảm thấy đều điều gì đó đúng.
Trước tiên là gu ăn mặc của đổi.
Bình thường chú trọng đến thời trang, dù ở nhà cũng quá xuề xòa, mà hôm đó, mặc một chiếc áo ba lỗ và khoác bên ngoài một chiếc sơ mi hoa mở cúc mà xuống lầu.
Khi Khương Tố đang ăn sáng trong phòng ăn thấy thì biểu cảm chẳng khác gì thấy ma: "Anh lục cái áo hoa xí đó ?"
Khương Tố nghiêm mặt : "Ngay cả bố nhà ngoài du lịch cũng ăn mặc như ."
Khương Trừng như thế chỉ cau mày, qua cửa kính phòng ăn.
Dù thấy lời Khương Tố lý, nhưng hiểu , khi tự , thấy gì sai.
Mặc thế chẳng trông cũng ?
Trẻ con đúng là mắt thẩm mỹ.
Khương Trừng để ý đến Khương Tố, nhưng Khương Tố hỏi tiếp: "Anh Trừng, hôm nay còn trang điểm ? Sao em cảm thấy mặt trông giống như nữa?"
Khương Trừng liếc một cái: "Chơi game nhiều đến nỗi mắt mờ đấy, kêu quản gia ép cho em một cốc nước cà rốt uống mỗi ngày ."
Khương Tố đến cà rốt thì nhăn mặt, bĩu môi lẩm bẩm: "Tự đổi mà đổ tại khác mắt vấn đề..."
Nếu lúc đó Khương Trừng vẫn nhận bản gì đó khác lạ thì hôm thật sự giật .
Khi xe ngang qua một ngã tư nào đó, đột nhiên thấy quầy bánh kẹp trứng ở góc phố, ánh mắt lập tức hút chặt.
Anh dặn tài xế: "Anh xuống mua cho một cái bánh kẹp trứng."
Mỗi trong nhà họ Khương đều tài xế riêng. Tài xế của Khương Trừng theo mấy năm, hiểu tính nên khi bảo mua bánh kẹp trứng, tài xế ngớ .
"Dạ?"
Bánh kẹp trứng?
"Sao? Không hả?"
Khương Trừng thấy tài xế động đậy thì mất kiên nhẫn.
Nếu gặp thì thôi, giờ thấy thèm.
Cái hương vị đó, cảm giác như thể thấy mùi vị quen thuộc, thử một miếng thì cứ thấy ngứa ngáy trong lòng.
rõ ràng, giờ bao giờ ăn mấy thứ .
Tài xế cũng điều đó, thấy Khương Trừng thực sự ăn, do dự một lúc : "Cậu Trừng, là đưa về nhà, bảo đầu bếp trong nhà cho nhé. Mấy hàng rong ngoài đường dùng dầu và nguyên liệu đảm bảo, sốt cũng nặng vị, sợ là ăn quen, bụng chịu nổi."
Nói xong, tài xế bổ sung: "Hơn nữa, xưa nay vốn thích mùi thức ăn trong xe." Chứ đừng đến việc đem thứ xe ăn.
Khương Trừng định mắng tài xế, bảo mua thì cứ mua, lắm lời gì.
những lời đó đến miệng, chợt sững .
Dù là quá tính, nhưng từ đến giờ luôn giữ phong thái với xung quanh, phản ứng ngay cả bản cũng cảm thấy lạ lẫm.
Nhận điều đó, Khương Trừng bỗng mất hứng với bánh kẹp trứng, vẫy tay bảo tài xế tiếp tục lái xe. ...
Không lâu khi xe Khương Trừng rời , Vương Hạo Thành dẫn Hà Tâm Nhụy đến quầy bánh kẹp trứng, vô cùng thiết gọi hai phần.
Sau đó sang Hà Tâm Nhụy, trong giọng đầy áy náy: "Tâm Nhụy, tuy bây giờ nhiều tiền, chỉ thể mời em ăn mấy món vặt rẻ tiền . hứa, nhất định sẽ dẫn em ăn những nhà hàng cao cấp, ăn món đắt nhất, ngon nhất."
Gần đây tâm trạng của Hà Tâm Nhụy .
Vì chuyện trộm trang sức bố phát hiện. Họ mắng cô một trận, cô tức quá nên dọn khỏi nhà.