Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 503

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:49:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cộng thêm việc Vương Hạo Thành ly hôn với vợ, cô liền dọn đến nhà ở.

cũng là đạo đức cơ bản, thể sống chung với đàn ông gia đình.

việc Vương Hạo Thành quyết đoán ly hôn vợ khiến cô tin rằng chọn sai .

Nếu thật sự yêu cô , Vương Hạo Thành sẽ dứt khoát như thế.

Anh kiểu đàn ông lằng nhằng dứt, chịu ly hôn như bố .

, Hà Tâm Nhụy cam lòng hy sinh vì , chăm sóc bệnh liệt giường.

Thế nhưng...

Chỉ chăm một ngày mà cô chịu nổi.

Chăm sóc già thật sự quá vất vả.

Không chỉ đút ăn, mà còn lau , trở mỗi ngày, thậm chí... chất thải cũng dọn.

Hà Tâm Nhụy từng mấy việc !

Đặc biệt là của Vương Hạo Thành, vì đột quỵ nên méo miệng lệch mắt, mỗi thấy là cô sợ.

Hôm nay cô còn suýt nghẹn c.h.ế.t vì gọi món ăn ngoài, Vương Hạo Thành còn trách cô , ăn thịt, chỉ thể ăn đồ lỏng.

Vợ của nấu cháo nhuyễn cho ăn.

Hà Tâm Nhụy vui.

kiểu phụ nữ nội trợ như vợ cũ , mấy chuyện là bình thường mà!

Có lẽ vì thấy cô hài lòng, Vương Hạo Thành mới dẫn cô ngoài dạo phố.

Lúc như thế, Hà Tâm Nhụy liền nguôi giận một nửa. Thấy tỏ vẻ áy náy, cô an ủi : "Bánh kẹp trứng cũng ngon mà, em từng ăn . Trước đây em cho ăn mấy món lề đường, cứ bảo là sạch sẽ, chỉ mới chịu dẫn em ăn."

 

xong Vương Hạo Thành, bổ sung: "Chỉ cần ở bên , ăn gì em cũng thấy ngon."

Hai đắm đuối, chủ quầy bánh kẹp trứng thế mà tay run lên, lỡ bóp quá nhiều sốt.

"Khụ, xin , cái hỏng , cái khác cho hai ."

Vừa ông chủ nhanh nhẹn bắt đầu , vẻ mặt chuyên chú, như thể chẳng gì ngoài mùi sốt đậu và tiếng lật bánh.

Đến khi hai cầm bánh ăn về, Hà Tâm Nhụy mới dự định của : Cô thuê một chăm sóc chuyên nghiệp cho Vương Hạo Thành.

Trước đây đúng là cô tính sai, thể hiện bản nên cái gì cũng tự , nhưng rõ ràng cô thể thuê mà.

Vương Hạo Thành thấy lập tức tỏ vẻ khó xử: "Tâm Nhụy, bắt em chăm khó em , chỉ là em cũng mà, khi ly hôn với vợ, cô lấy hết tiền tích cóp của ... Lúc đó nghĩ, dù cũng từng là vợ chồng, tuy là do cô cùng gánh nợ nên mới bỏ , nhưng cũng thể quá nhẫn tâm với cô . Bây giờ... thật sự còn tiền để thuê chăm sóc nữa..."

Nghe , Hà Tâm Nhụy càng thương đàn ông mặt, chỉ cảm thấy đàn ông trách nhiệm, vội : "Không cần trả, tiền thuê để em lo, em tiền!"

Dù trang sức bố thu , nhưng tiền một triệu đó vẫn còn.

thể thuê một hộ lý chuyên nghiệp.

Còn về việc tiền đó vốn để bồi thường cho Khương Trừng, Hà Tâm Nhụy nghĩ rằng, đợi khi Hạo Thành và Khương Trừng hoán mệnh thành công thì khoản bồi thường hai triệu đó cũng cần trả nữa.

Số tiền tiêu thoải mái.

"Đã thuê chăm sóc thì nhà chúng đang ở cũng đủ chỗ, thuê thêm một căn hộ rộng hơn , tiền nhà cũng để em trả."

"Tâm Nhụy em... thôi , em hết, thì , chỉ là nỡ để em chịu thiệt."

"Em , Hạo Thành là với em nhất."

Con quạ bay ngang qua: ...

Quạ... quạ... quạ...

Lại một tuần nữa trôi qua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-503.html.]

Khương Trừng rõ ràng cảm thấy bản điều gì đó .

Không chỉ khẩu vị và sở thích đổi mà thậm chí mỗi ngày gương, cũng cảm nhận rõ nét mặt của đang đổi.

Đặc biệt là hôm nay, hẹn gặp một bạn từ nhỏ để bàn chuyện đầu tư đó.

Vừa bước phòng riêng, mấy bạn, trong đó cả bạn , lập tức đầu bằng ánh mắt xa lạ.

Người bạn đó còn hỏi thẳng: "Cậu là ai?"

Khoảnh khắc , đầu óc Khương Trừng như nổ tung.

Nếu cảm giác của bản thể là ảo giác... Thì ánh mắt xa lạ ngày càng rõ rệt từ những xung quanh trong thời gian chắc chắn thể là ảo giác, đúng ?

Anh theo phản xạ liền nghĩ đến Khương Dư Dư.

Con bé nhất định cơ thể đang vấn đề gì.

Thế nhưng cách liên lạc với Khương Dư Dư, cô cũng hiếm khi trả lời tin nhắn trong nhóm.

Khương Trừng đành tìm đến Khương Tố.

"Anh tìm chị em gì? Chị gần đây đang bận đấu loại trong học viện, nếu thắng sẽ đại diện học viện tham gia thi đấu nên bọn em dặn là đừng phiền nếu chuyện gì quan trọng. Dạo gần đây em gọi chị cũng bắt máy."

Khương Trừng đến giờ mới chuyện , khẽ nhíu mày: "Vậy cuối tuần em về ?"

Khương Tố trả lời chắc như đinh đóng cột: "Tất nhiên là , chỉ tuần mà cả tuần cũng về."

Khương Trừng cảm thấy lòng ngày càng trĩu nặng, như chợt nảy ý tưởng gì đó, hỏi Khương Tố: "Trước đây em con bé về mấy quy tắc trong huyền môn ? Ví dụ như nếu lấy m.á.u thì sẽ xảy chuyện gì?"

 

Khương Trừng nghĩ nghĩ , vẫn cảm thấy chuyện thể bắt nguồn từ cô hỏi từng thương .

Nghe nhắc đến chuyện đó, sắc mặt Khương Tố lập tức nghiêm túc: "Thế thì vấn đề lớn ."

Khương Tố : "Chị em từng , các huyền sư thường dùng m.á.u và tóc để phép. Có những tà tu , chỉ cần lấy m.á.u hoặc tóc của thể hạ chú, khiến bệnh hoặc đổi vận mệnh, ... Mấy cái đó vẫn còn là chuyện nhỏ, nếu nghiêm trọng thì..."

Khương Tố đến đây thì kéo dài giọng, cố tình dừng .

Khương Trừng lập tức căng thẳng: "Thì sẽ ?"

"Sẽ khiến biến thành khác, đổi mệnh hoán hồn. Một khi đổi thành công thì sẽ còn đơn giản như việc lấy hồn phách từ con búp bê nữa ."

Khương Tố sắc mặt Khương Trừng ngày càng khó coi, hỏi : "Anh Trừng, ? Có ai lén lấy m.á.u ?"

Cậu bỗng nhiên cao giọng: "Không là Chu Á Á chứ?"

Nghe , Khương Trừng theo phản xạ phản bác: "Đừng bậy, Á Á chỉ là bình thường, mấy thứ tà môn yêu đạo ."

Khương Tố , sắc mặt lập tức trầm xuống: "Ý là gì? Lẽ nào bảo chị em mấy thứ đó thì là tà môn yêu đạo ? Anh nghĩ thì đừng hễ xảy chuyện gì đến tìm chị em!"

Khương Tố chống nạnh mắng xong, lập tức tức giận bỏ , cuối cùng còn đóng sầm cửa .

Khương Trừng dằn mặt thẳng thừng, chút bực bội: "Anh gì nó ... Nghe nửa vời cố tình xuyên tạc lời ."

Nếu thật sự nghĩ như thì đến tìm cô ngay từ đầu thế .

Không liên lạc với Khương Dư Dư, Khương Trừng đành lủi thủi rời , nghĩ cách khác.

Anh rằng, ngay khi rời khỏi, Khương Tố mới thôi ghé tai sát cửa, về phía chỗ chơi game của , gọi video cho Khương Dư Dư.

Khác với thái độ cộc cằn khi chuyện với Khương Trừng, đầu bên video, Khương Dư Dư nhanh chóng bắt máy.

Cô đang bàn việc, tay cầm ly sữa, video với vẻ lười biếng hiếm thấy.

Khương Tố thấy cô, mắt sáng lên: "Chị! Anh Trừng đến tìm em đó! Giống y như chị luôn! Gần đây đổi nhiều lắm!"

"Ừm..."

Khương Dư Dư thản nhiên đáp một tiếng, đặt ly sữa xuống mới hỏi: "Anh ?"

 

 

Loading...