thực tế là, gì về học viện của Khương Dư Dư.
Anh chỉ rằng đó là một Học viện Đạo giáo một ngọn núi nào đó ở Hải Thị, nhưng cụ thể ở , ngọn núi nào thì mù tịt, gì đến việc tìm cô.
Anh cũng từng để lời nhắn cho cô mạng.
mãi hồi đáp.
Ngay cả vài nơi chờ cũng tăng cường an ninh, cho tới gần thêm chút nào.
Khương Trừng sống lờ đờ suốt một tháng, cứ lê lết hết chỗ đến chỗ khác mà đợi, đói thì mua đại một hộp cơm ăn đỡ.
Vì tiền, còn học xe buýt, chen chúc tàu điện.
Anh càng lúc càng giống Khương Trừng ngày xưa.
Anh chỉ còn để ý hình thức, mà thậm chí còn sống như một kẻ lang thang.
Một tháng khi trở thành Vương Hạo Thành, cảnh sát tìm đến và dẫn .
Lý do là hàng xóm tố cáo bỏ rơi già.
Mẹ của Vương Hạo Thành liệt suýt c.h.ế.t vì ai chăm sóc, cùng lúc đó còn tố cáo trốn nợ tiền bồi thường.
"Vương Hạo Thành" còn nợ "Khương Trừng" hai triệu, tới giờ trả một đồng.
Tất nhiên là tiền.
Anh thậm chí còn sắp mất chỗ ở.
Vương Hạo Thành cũng sa thải vì nghỉ việc phép suốt một tháng.
Khương Trừng buộc tìm việc khác để sống.
Có lẽ cộng đồng mạng thấy một gánh nợ nuôi liệt nên giới thiệu cho công việc giao đồ ăn.
Khương Trừng bắt đầu cuộc sống giao hàng mưa gió vất vả.
Sau ba tháng, gần như quên mất cuộc sống xưa của .
vẫn sống.
Cố gắng sống.
Lại thêm bốn tháng nữa trôi qua, Khương Trừng bắt đầu tê liệt với kiểu sống .
Anh tiều tụy và già trông thấy.
Có lúc gương, rõ ràng vẫn là chính , nhưng như thể trở thành một khác.
Còn kẻ chiếm đoạt phận của , vẫn thể thấy tên đó mạng xã hội, tận hưởng thứ vốn thuộc về , sống cuộc đời xa hoa trụy lạc.
Bạn gái cũ Hà Tâm Nhụy " " đá, tài khoản của " " đầy những hot girl, mẫu...
Mỗi đêm khuya thấy tất cả những điều đó, Khương Trừng ít vì căm hận.
chẳng thể gì.
Khương Trừng chán ghét cuộc sống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-507.html.]
Anh tìm kiếm mạng nhiều , cuối cùng cũng xác định vị trí con phố ẩm thực mới mở chân núi nơi Học viện Đạo giáo, đó nghỉ việc giao đồ ăn, đến khu phố đó tìm một công việc.
Anh tiếp tục chờ thêm hai tháng.
Ngày thứ 300 kể từ khi trở thành Vương Hạo Thành, cuối cùng cũng gặp Khương Dư Dư.
Điều khiến bất ngờ là ngay ánh đầu tiên Khương Dư Dư nhận , giọng vẫn lạnh lùng như xưa: "Khương Trừng, thành thế ?"
Nghe thấy cách gọi quen thuộc , Khương Trừng suýt rơi nước mắt tại chỗ vì xúc động, nhưng kịp kể hết những khổ cực thời gian qua thì Khương Dư Dư cắt ngang: " đến tìm vì chuyện gì, nhưng thuật chuyển mệnh giữa và Vương Hạo Thành thành công , giúp ."
Cô ngừng một lát tiếp: " nếu thực sự nhà họ Khương thì cũng thể nghĩ cách khác giúp ."
Khương Trừng lập tức hỏi: "Cách gì?"
Khương Dư Dư , biểu cảm đầy nghiêm túc và chân thành: "Biến thành robot quét nhà của nhà họ Khương, thì thể nhà họ Khương ."
Khương Trừng: ???
Khương Trừng còn kịp hồn đề nghị điên rồ của Khương Dư Dư cảm thấy mắt cuồng chóng mặt.
Sau đó, biến thành một con robot quét nhà.
Khương Trừng thể tin nổi, nhưng thể phát một tiếng gào thét nào nữa.
Khương Dư Dư đúng như lời hứa. Cô mang về nhà họ Khương. Quản gia thấy cô mang về một con robot quét nhà còn khen ngợi: "Cô chủ đúng là chu đáo, bấy nay cứ cảm thấy bốn con robot quét nhà ở tầng một là đủ, thêm một con nữa là ."
Ngày hôm đó, Khương Trừng quản gia sắp xếp "khu vực việc".
Trở thành một robot quét nhà, Khương Trừng như những ngày tháng nhốt trong con búp bê, mỗi ngày kêu trời trời thấu, gọi đất đất , chỉ thể lặp lặp công việc quét dọn một cách vô thức.
Ngày đầu tiên trở thành robot quét nhà, quản gia còn khen quét sạch, rằng robot do cô chủ chọn đúng là , bảo tiếp tục quét.
Ngày thứ mười, biến thành thú cưỡi của con rùa hệ thống , mỗi bắt đầu quét dọn, con hồ ly nhỏ sẽ tha con rùa lên lưng mặc kệ chở con rùa lang thang khắp nhà theo lịch trình định sẵn.
Thỉnh thoảng, nếu may mắn, còn thể gặp nhà.
chỉ thể thấy đầu mũi giày của họ, mà quy tắc vận hành của robot khiến mỗi khi gần họ là tự động rẽ hướng chỗ khác.
Đến ngày thứ ba mươi trở thành robot quét nhà... Khương Trừng c.h.ế.t.
Anh cưỡng chế đổi đường của robot, cứ thế đ.â.m tường.
Người giúp việc trong nhà thấy động tĩnh thì chạy tới ngăn , còn lẩm bẩm: "Con robot quét nhà hỏng ? Có nên mới ?"
Quản gia cũng đến, nhưng thấy thì : "Đây là con robot do cô Khương Dư Dư mua đấy, gì mà ? Mang sửa xem , còn dùng ."
Khương Trừng: ...
Một cảm giác tuyệt vọng từng như thủy triều nhấn chìm lấy .
Khương Trừng .
Anh sai .
Anh nghĩ... nếu thể cuộc đời...
Anh chỉ một Khương Trừng bình thường thôi.