Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:41
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư gì, chỉ lặng lẽ .
Đầu dây bên dường như chột : "Bạn học với bao nhiêu năm, sẽ đến mức mỗi thế cũng giúp đấy chứ? Này? Quan Dư Dư, còn đấy?"
"Tớ ." Khương Dư Dư đáp: " phiền chuyển lời đến vị phu nhân họ Quan bên cạnh , nếu gặp tớ, thì bảo Quan Nhị Nhị tự đến tìm, đừng dùng cái trò bẩn thỉu để dụ tớ đến bệnh viện."
Nói xong, cô dứt khoát cúp máy.
Người bạn học sững sờ. Không chỉ cô mà Bạch Thục Cầm bên cạnh cũng há hốc mồm.
"Sao nó là bảo cô gọi?!" Bà sang chất vấn: "Có cô gì để lộ tẩy ?!"
Người bạn học: Cái quái gì chứ?!
Bạch Thục Cầm rằng, kể từ khi học huyền thuật, thính giác của Khương Dư Dư nhạy hơn thường.
Vừa cô gì, chính là vì thấy tiếng Bạch Thục Cầm thì thầm thúc giục đối phương bên điện thoại.
Cô thể hiểu việc bà mượn của khác để liên lạc với , dù cô cũng chặn hết của nhà họ Quan.
cô hiểu nổi tại bọn họ luôn giữ cái thái độ cao ngạo, lệnh cho khác như thế.
Rõ ràng là họ chuyện nhờ cô, mà vẫn giở mánh khóe, bắt cô chủ động đến gặp Quan Nhị Nhị.
Hừ!
Không gặp. Kệ bọn họ sống c.h.ế.t .
Sau khi cất kỹ chiếc vòng, Khương Dư Dư dậy xuống lầu, định ghé qua nhà trọ lấy thêm nguyên liệu đồ.
Vừa xuống tầng hai, cô liền thấy Khương Tố cũng đang chuẩn xuống.
Cậu rõ ràng thức khuya chơi game tối qua, quầng thâm mắt nặng trịch, cả khuôn mặt lộ vẻ uể oải. Thế nhưng khi thấy Khương Dư Dư, vẫn quên hừ một tiếng đầy kiêu ngạo, xuống.
Không ngờ, Khương Dư Dư bỗng gọi .
"Đợi ."
Khương Tố ngạc nhiên, tưởng cô cuối cùng cũng định lời cảm ơn với , lập tức vênh mặt: "Sao ế?"
Cậu chơi game ghép đội với khác nên học đủ thứ tiếng lóng từ nhiều vùng. những lời chỉ dám riêng, chứ mặt ông nội thì dám lộn xộn như .
Khương Dư Dư chỉ , : "Hôm nay đừng gặp bạn mạng, cũng đừng đến chỗ cao."
Nghe , Khương Tố chỉ thấy cô thật phiền phức, hừ lạnh một tiếng: "Liên quan gì đến chị!"
Nói xong, lộp cộp bước xuống lầu.
Khương Dư Dư theo bóng dáng , nghĩ đến luồng hắc khí lơ lửng giữa trán .
Cô khuyên .
Nếu thanh niên tự tìm đường c.h.ế.t, cô cũng chẳng còn cách nào.
Dưới lầu, Khương Tố vẫn còn lẩm bẩm về việc Khương Dư Dư linh tinh. Lúc , Lộ Tuyết Khê đến: "Tiểu Tố, thế?"
"Không gì, chỉ là đồ đáng ghét thôi."
Nói , Lộ Tuyết Khê, hỏi: "Chị Tuyết Khê, chị ngoài ?"
"Ừ, chị hẹn một bạn mạng gặp mặt hôm nay."
Nghe đến "bạn mạng", Khương Tố bỗng nhớ đến lời Khương Dư Dư , cảm thấy chút trùng hợp kỳ lạ.
Sao cô xong, chị Tuyết Khê gặp bạn mạng nhỉ?
Dù tin Khương Dư Dư, nhưng trong lòng vẫn cảm giác bất an kỳ quái. Cậu vô thức : "Giờ mạng nhiều kẻ lừa đảo lắm, chị Tuyết Khê là con gái, đừng dễ dàng gặp lạ."
Lộ Tuyết Khê liền : "Tiểu Tố đề phòng đấy. đừng lo, bạn chị đáng tin lắm. Nói em cũng đấy, chính là tên "Xuân Xuân" trong game."
Khương Tố ngẩn . Xuân Xuân?
Cậu nhớ , đó là một cô nhóc giọng dễ thương, hình như tầm tuổi .
Vì thích chơi game, chị Tuyết Khê thỉnh thoảng cũng chơi cùng và họ quen Xuân Xuân trong lúc tổ đội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-51.html.]
"Sao tự nhiên gặp mặt thế ạ?"
"Cũng rảnh rỗi nghỉ lễ, tiện thể hẹn thôi." Lộ Tuyết Khê , như chợt nghĩ gì đó: "Hay là Tiểu Tố cùng chị nhé!"
Khương Tố: "Hả... hả?"
Lộ Tuyết Khê dịu dàng : "Không em con gái như chị nên gặp bạn mạng một ? Em cùng thì chị còn một nữa, với em cũng Xuân Xuân mà."
Khương Tố nhíu mày, định từ chối, nhưng khóe mắt bỗng thấy Khương Dư Dư xuống đến lầu .
Cô thấy cuộc trò chuyện của hai , liếc mắt , như nhắc nhở, như cảnh cáo.
Tính bướng bỉnh của Khương Tố bỗng trỗi dậy, như cam lòng cơ, liền lập tức đổi ý: "Được thôi, em với chị!"
"Vậy mau lên đồ , chị đợi em."
"Được... ." Khương Tố đáp lời, cố tình sang Khương Dư Dư ném cho cô một ánh mắt khiêu khích.
Khương Dư Dư chẳng buồn để ý, thẳng cửa.
Lộ Tuyết Khê lúc mới như thể thấy cô, dịu dàng lên tiếng: "Dư Dư, em cũng ngoài ? Hay đợi một lát , chị bảo tài xế đưa em luôn nhé?"
Khương Tố, đang đường lên lầu, thấy câu bỗng khựng . Cảm giác câu gì đó kỳ lạ, nhưng rõ lạ chỗ nào. Cậu vô thức về phía Khương Dư Dư.
Chỉ thấy cô thản nhiên liếc Lộ Tuyết Khê một cái, đáp: "Không cần ạ."
Nói xong, cô thẳng đến cửa, giày.
Chỉ là khi , cô vô thức liếc qua đôi giày thể thao phiên bản giới hạn trong tủ giày.
Lộ Tuyết Khê theo bóng lưng cô, ánh mắt dịu dàng ban đầu chậm rãi nhuốm chút giễu cợt.
Không bao lâu , Khương Tố đồ xong, vội vàng xuống lầu. Cả trông vẫn uể oải.
Thấy Khương Dư Dư mất, kìm mà với Lộ Tuyết Khê: "Chị Tuyết Khê, là đừng gặp hôm nay nữa? Mình hẹn cô hôm khác ."
Lộ Tuyết Khê lập tức tỏ vẻ khó hiểu: "Đã hẹn , chị thể thất hứa ? Với chẳng em một gặp bạn mạng nguy hiểm ?"
Cô nhẹ trách một câu, kéo tay Khương Tố: "Thôi nào, coi như chơi cùng chị , em suốt ngày ru rú trong nhà, sắp mốc meo đến nơi ."
Khương Tố đành bất đắc dĩ để cô kéo ngoài.
Khi giày, chợt cảm thấy đôi giày hôm nay lạ, nhưng chỉ trong thoáng chốc, cảm giác đó ném đầu.
Chắc chắn là do mấy lời ma quái của Khương Dư Dư suy nghĩ nhiều.
Lời của cô , thể tin ?
Ừm... cùng lắm thì đến nơi nào cao là .
Khương Tố tưởng rằng Lộ Tuyết Khê hẹn gặp bạn mạng chắc cũng chỉ là đến quán cà phê nổi tiếng mạng trung tâm thương mại mua sắm mà thôi.
Không ngờ, địa điểm hẹn là một ngôi trường bỏ hoang.
Ngoài Xuân Xuân , còn mấy thanh niên trẻ khác, cả nam cả nữ.
Nghe họ đều quen qua mạng, trong đó một tự xưng là Hứa của một công ty bất động sản.
"Ngôi trường bố mua , dự định quy hoạch và cải tạo thành một khu vui chơi giải trí lớn. Tòa nhà sẽ dùng khu trò chơi trốn thoát khỏi mật thất. Hiện tại vẫn đang trong giai đoạn quy hoạch, nhưng chúng thể đó chơi trò b.ắ.n s.ú.n.g CS ngoài đời thật ."
Cậu tên là Hứa Nam Đồ, gia đình địa vị nhất định ở Hải Thị. Ngoài mê game, còn thích tìm tòi những trò chơi mới lạ.
Trong đó cả trò b.ắ.n s.ú.n.g CS trong khuôn viên trường học.
Ngôi trường từ khi xây dựng xong liên tiếp xảy nhiều chuyện kỳ quái, nào là học sinh nhảy lầu, nào là tinh thần hoảng loạn.
Năm ngoái thậm chí còn một nữ sinh đủ tuổi mang thai, định tự t.ử sân thượng.
Nhà trường và phụ thể chịu nổi nữa, đành đóng cửa trường học. Chính quyền đó đem đấu giá và lên kế hoạch tái quy hoạch.
" một bạn mở tiệm CS ngoài đời, trang thiết cần thiết đều chuẩn sẵn. Lát nữa chúng chia hai đội đối kháng, vấn đề gì chứ?"