Khương Trừng thấy quản gia chú Minh đưa robot hút bụi cất và sạc, lúc mới bình tĩnh trở , xuống thì thấy tiếng gọi ở cửa.
"Cô ơi, cô về? Woa, đây là váy hội cho chị cháu hả?"
Nghe thấy tên Khương Vũ Tâm và váy hội, cả Khương Trừng thấy rùng nữa.
Anh quên.
Hôm nay là ngày sinh nhật của Khương Dư Dư.
Trong giấc mơ, chính ngày hôm nay, vì chuyện quà tặng mà khiến cả nhà bất mãn nên ngày hôm đổi mệnh , trở thành Vương Hạo Thành.
Dù đó chỉ là một giấc mơ, Khương Trừng vẫn ám ảnh tâm lý.
Anh định kiếm cớ rút về phòng, nhưng Khương Vũ Tâm kéo , nhất quyết bắt cháu trai cùng chiêm ngưỡng chiếc váy bà đặt riêng cho tiệc sinh nhật của Khương Dư Dư.
"Đây là tác phẩm cô nhờ ba đội thiết kế nổi tiếng nước ngoài suốt hai tháng trời, phiên bản cao cấp độc nhất vô nhị, sản xuất đại nha."
Khương Vũ Tâm bất ngờ chuyển đề tài, sang Khương Trừng: "A Trừng, cô nhớ là cháu từng đặt riêng một sợi dây chuyền. Dư Dư ưng món trang sức nào cô chọn cho con bé cả, cháu thử lấy sợi dây chuyền đó phối thử xem."
Nghe đến sợi dây chuyền đó, tim Khương Trừng chợt thắt .
Cái sợi dây chuyền đó!
"Không ạ!"
Khương Trừng gần như suy nghĩ mà lập tức từ chối.
Vừa nghĩ tới tình cảnh trong mơ, hận thể lập tức xử lý sợi dây chuyền đó, thể đưa cho Khương Dư Dư đeo?
Có lẽ phản ứng của quá kích động, Khương Vũ Tâm cảm thấy hổ một thoáng, nhưng nghĩ đến mối quan hệ giữa Khương Trừng và Khương Dư Dư, phản ứng dường như cũng hợp lý.
Khương Tố bĩu môi, lầm bầm: "Anh keo dữ ."
Lần , chị cứu trai , mà một sợi dây chuyền cũng nỡ tặng nữa.
Khương Dư Dư thì chẳng để tâm, hoặc , phản ứng của Khương Trừng trong mắt cô là bình thường.
"Không ..."
Khương Trừng cố gắng giải thích, nhưng chẳng ai .
Khương Vũ Tâm tuy thấy đứa cháu quá đáng, nhưng ngoài mặt vẫn lập tức để dịu tình hình: "Không , Dư Dư cứ thử mấy bộ trang sức cô mang tới, cái là kiểu dáng lộng lẫy chút thôi, Dư Dư cứ thử đeo xem ."
Tạ Ninh Ngọc cũng , tìm lý do cho con trai : "Thím còn vài bộ để dành nữa, để thím sai mang đến cho cháu gái chọn một thể nhé. Nếu Dư Dư thích bộ nào thì cứ coi như quà sinh nhật của thím ba tặng cháu."
Nghe , Khương Dư Dư cũng từ chối, cảm ơn: "Cháu cảm ơn thím ba ạ."
Thấy trong phòng đều bắt đầu bận rộn chuẩn tạo hình sinh nhật cho Khương Dư Dư, Khương Trừng đó đột nhiên cảm thấy lạc lõng.
Anh cảm thấy khó chịu trong lòng.
Vừa từ chối quá dứt khoát, tuy phần ảnh hưởng bởi giấc mơ, nhưng cũng vì rõ ý nghĩa đằng sợi dây chuyền đó.
Khương Trừng trăn trở một lúc, cuối cùng nhịn lên tiếng: "Khương Dư Dư, nhằm em ."
Vẻ mặt hiếm khi mang vẻ cầu hòa, khẽ : "Là vì sợi dây chuyền đó phù hợp... nó là một món đồ ."
Sợi dây chuyền đó là quà sinh nhật kịp tặng cho Lộ Tuyết Khê.
Dù cho kỹ thuật chế tác hảo đến , nhưng vì ban đầu định tặng còn phù hợp nên nó cũng trở thành một món đồ khiếm khuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-511.html.]
Một món đồ như nên lấy nữa.
Sau khi thoát khỏi ám thị của Chu Á Á, khi giấc mơ lúc đó, Khương Trừng cảm thấy bản trong mơ thật là nực .
Có lẽ vì hiếm khi nghiêm túc giải thích như nên đều đồng loạt về phía . Khương Dư Dư thì chăm chú hai giây, đó chỉ : " ."
Không " ", mà là " ".
Khi nào Khương Trừng cố ý nhắm ai, cô vẫn cảm nhận .
Còn về chuyện sợi dây chuyền đó câu chuyện gì, cô cũng tò mò.
Chuyện đó liên quan tới cô.
Tạ Ninh Ngọc thấy con trai lớn của cuối cùng cũng dáng một thì vui, liền vội thúc giục giúp việc lấy trang sức của .
Chỉ cần Dư Dư thích, dù hợp với váy cũng .
Bà đều sẽ tặng.
Con trai đáng tin, như bà đàng bù khuyết thôi.
Việc thử váy, thử trang sức đó đều là chuyện của phụ nữ.
Khương Trừng và Khương Tố đuổi ngoài. Khương Tố nghĩ một lúc, vẫn yên tâm với trai , bèn ghé hỏi: "Anh Trừng, chuẩn gì quà sinh nhật cho chị em ?"
Khương Trừng: ...
Anh hỏi trúng .
Quà sinh nhật của Khương Dư Dư vốn chuẩn .
Khương Trừng cảm thấy nếu như thì Khương Tố chắc chắn sẽ nổi cáu với . Nghĩ một lúc, quyết định c.ắ.n răng tặng thêm.
Vậy thì tặng thêm 0. 5% cổ phần tập đoàn nữa !
Khương Trừng định mở miệng Khương Tố : "Anh đừng là tặng cổ phần tập đoàn nha, thế thì thiếu thành ý quá !"
Khương Trừng: ...
Bây giờ tặng cả cổ phần tập đoàn mà vẫn cho là thiếu thành ý?
Vậy còn thể tặng gì nữa?
Trong lòng Khương Trừng thì mơ hồ khó hiểu, nhưng vẻ ngoài vẫn cố gắng giữ lấy sự uy nghiêm của một , hỏi ngược Khương Tố: "Vậy em tặng gì cho con bé?"
Cho tham khảo chút.
Khương Tố rõ ý gì, lập tức hừ một tiếng: "Bí mật, cho ."
Khương Tố , Khương Hãn bên cạnh lên tiếng thẳng: "Bọn em góp tiền, mua cho Khương Dư Dư một căn nhà ở trung tâm thành phố."
Khương Tố chịu : "Anh Hãn, ?"
Cậu định tạo bất ngờ cho chị ngày mai mà.
"Chỉ là một căn nhà thôi ?" Khương Trừng thấy kỳ lạ: "Lại còn là góp tiền?"
Cái món quà ... keo kiệt quá ?