Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:42
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Nam Đồ , nhưng ánh mắt về phía Lộ Tuyết Khê.
Trong nhóm , khí chất của cô nổi bật nhất, vẻ ngoài xinh rạng rỡ. Chỉ cần đó cũng đủ thu hút ít ánh mắt từ các trai, huống chi là một tay chơi đào hoa như Hứa Nam Đồ.
Có thể , hôm nay tổ chức trò chơi là vì Lộ Tuyết Khê.
Chỉ là ngờ cô dắt theo một em trai.
Lộ Tuyết Khê đương nhiên cảm nhận ánh mắt xung quanh, nhưng cô chẳng bận tâm.
Thậm chí, cô quen với việc trở thành tâm điểm chú ý từ lâu.
Cô chỉ dịu dàng mỉm , ánh mắt rơi Khương Tố từ lúc bước lộ vẻ khó chịu, quan tâm hỏi: "Tiểu Tố, ? Em thích chơi game ?"
Khương Tố lúc còn tâm trạng nào mà chơi?
Nhìn quanh những dãy nhà cao tầng xung quanh, bỗng cảm giác như Khương Dư Dư trúng.
Trong lòng bắt đầu chùn bước.
"Sao lúc ngoài chị là đến chỗ ? Em chơi."
Vốn dĩ tính cách của Khương Tố tùy hứng, dù là Lộ Tuyết Khê cũng ngoại lệ.
Lúc vui, chẳng cần để ý đến cảm xúc của khác.
Lộ Tuyết Khê trách móc thì gương mặt thoáng lộ vẻ tổn thương.
"Chị... chị cứ tưởng em sẽ thích ngoài chơi..."
Cô tỏ vẻ buồn bã, kịp để Khương Tố lên tiếng thì mấy trai bên cạnh chịu nổi.
"Cô là chị của , chuyện kiểu gì ?"
"Không chơi thì thôi, ai thèm."
Hứa Nam Đồ cũng tỏ vẻ vui.
Nữ thần của mà vui, thì dù là em trai cũng thể tha thứ!
"Cậu em đây chẳng lẽ sợ thua nên dám chơi ? Hay để bảo tài xế đưa về nhà uống sữa nhé?"
Giọng điệu mỉa mai của Hứa Nam Đồ vô cùng khó chịu.
Khương Tố thể chịu ?
Cậu lập tức gân cổ lên: " sợ thua á?! Chơi thì chơi! Lát nữa sẽ khiến mấy quỳ xuống gọi bố!"
Lúc , Khương Tố quên sạch những lời Khương Dư Dư dặn dò.
Trong đầu chỉ còn mỗi suy nghĩ, khiến đám tâm phục khẩu phục!...
Khi Khương Dư Dư từ căn hộ thuê trở về, trời gần tối.
Vừa định bước cửa nhà, cô chợt cảm thấy điều gì đó .
Lấy lá bùa con trong túi xem, cô phát hiện nó cháy thành tro đen.
Bùa con thành tro, nghĩa là bùa cũng đốt cháy.
Khương Dư Dư nghĩ thầm: Quả nhiên.
Khuyên .
Cô vốn định mặc kệ, nghĩ rằng thằng nhóc nghịch ngợm chịu chút bài học mới khôn.
một lá bùa dán ở đế giày của Khương Tố cháy ngay lập tức, chứng tỏ thứ mà đụng dạng .
Hơn nữa, âm khí còn sót bùa con chút quen thuộc.
Khương Dư Dư nghĩ ngợi một lúc, cuối cùng vẫn quyết định xoay ngoài.
Coi như nể tình chú thím ba đối xử tệ với cô.
Vừa nhanh khỏi cổng lớn, cô gọi cho Khương Hoài để lấy điện thoại của tài xế chở Khương Tố và Lộ Tuyết Khê.
Đi nửa đường, cô thấy một chiếc Maybach quen thuộc chạy tới. Vẻ ngoài kín đáo, bên trong cửa sổ thấp thoáng ánh sáng vàng kim rực rỡ.
Không cần suy nghĩ, cô lập tức hiệu chặn xe.
"Boss... À , Chử Trữ, cho mượn xe một chút."
Chử Bắc Hạc: ...
Anh cặp em bám dính ?
Khương Dư Dư tự nhiên lên ghế , xác nhận vị trí của tài xế chở Khương Tố bảo lái xe chạy thẳng đến ngôi trường bỏ hoang.
Nửa tiếng , xe dừng cổng trường.
Cô cảm ơn Chử Bắc Hạc lập tức .
Vừa bước qua cổng, cô thấy tòa nhà dạy học bỏ hoang phía xa, nơi luồng hắc khí bốc lên tận trời.
Cô cau mày, sự việc còn nghiêm trọng hơn cô tưởng.
Âm khí dày đặc như , ít nhất là ác quỷ trăm năm trở lên.
tại khi còn ở ngoài trường, cô cảm nhận chút dấu vết nào?
Lẽ nào... ngôi trường kết giới?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-52.html.]
Không còn thời gian suy nghĩ, Khương Dư Dư nhanh chóng tiến về phía tòa nhà.
Vừa trong, cô cảm nhận luồng sát khí âm u rợp tới, những tia hắc khí như hóa thành thực thể, tràn từ bốn phương tám hướng, chui cơ thể cô.
Cô lập tức rút một lá bùa thanh khí để mở đường, ngay lúc đó, bên tai chợt vang lên một tiếng thét quen thuộc:
"Ma... á!!!"
Là giọng của Khương Tố, vang lên từ tầng năm.
Không nghĩ ngợi nhiều, cô lập tức lao lên cầu thang.
Để tiết kiệm thời gian, cô dùng một lá bùa khinh (*), chỉ vài nhảy lên đến tầng năm.
(*) bùa khiến thể nhẹ hơn
Vừa bước hành lang, cô liền thấy Khương Tố.
Trên lưng đang cõng một quả trứng khổng lồ như kén tằm, lúc đang điên cuồng chạy về phía cuối hành lang hình vòng cung.
Phía , từng sợi tơ trắng như tơ tằm cuồn cuộn đuổi theo, mang theo âm khí lạnh thấu xương.
Khương Tố liều mạng chạy, nhưng cảm giác chân càng lúc càng lạnh, như thể thứ gì đó đang bao lấy cổ chân, khiến mỗi bước như giẫm hầm băng.
Cảm nhận sợi tơ quỷ phía càng lúc càng gần, linh cảm hôm nay xong đời .
Dù , vẫn buông quả trứng khổng lồ lưng.
Giờ phút , chỉ một từ: Hối hận!
Hối hận c.h.ế.t!
Rõ ràng Khương Dư Dư cảnh báo, mà vẫn cố chấp gặp bạn mạng, chỉ gặp mà còn lên tận sân thượng, thả thứ đó ngoài...
Khương Tố thật sự .
Cậu gọi điện cho Khương Dư Dư cầu cứu, nhưng căn bản nhớ điện thoại của cô.
Trước mắt bỗng hoa lên, thấy từng sợi tơ trắng bạc lướt qua.
Chưa kịp phản ứng, tơ nhanh chóng quấn lấy cổ và mắt cá chân của .
Trong mắt Khương Tố tràn đầy kinh hãi.
Ngay khoảnh khắc tơ quấn chặt da thịt, nghĩ: Mình thực sự sẽ c.h.ế.t ở đây ?
Nước mắt kìm mà rơi xuống.
Giữa lúc tuyệt vọng, một giọng nữ quen thuộc bỗng vang lên bên tai.
Giọng thanh khiết, sắc lạnh, nhưng giờ phút tựa như tiếng nhạc thiên đường.
"Thiên lôi ầm ầm, địa lôi trầm trầm.
Trên Lục Giáp, Lục Đinh.
Ta phụng xá lệnh, định trảm lôi đình... Đánh!!!"
Cùng với tiếng quát đầy uy nghiêm, một lá bùa lôi trong tay Khương Dư Dư bay .
Giây tiếp theo, ba tia hỏa lôi từ hư giáng xuống, lập tức thiêu rụi những sợi tơ quấn quanh Khương Tố thành tro bụi.
Những sợi tơ đang siết chặt cổ và mắt cá chân cũng lập tức hóa thành tro bay tán loạn.
Toàn Khương Tố mềm nhũn, ngã phịch xuống đất cùng với quả trứng khổng lồ lưng.
Quay đầu thấy Khương Dư Dư, mắt lập tức đỏ hoe, miệng run rẩy bật gào lên: "Khương Dư Dư... Chị! Chị ơi! Huhu! Em sai chị ơi!"
Khương Dư Dư nhanh chóng bước tới, vỗ một cái lên đầu : "Đừng gào nữa! Cõng trứng của lên theo chị !"
Vừa cô chỉ tạm thời đẩy lùi đám tơ tằm , nơi vẫn an .
Còn về thứ trong cái kén tằm khổng lồ lưng Khương Tố, chỉ cần cách liều mạng bảo vệ nó cũng đủ hiểu bên trong nhất định là Lộ Tuyết Khê.
Khương Tố quen bố vỗ đầu, bây giờ đột nhiên Khương Dư Dư vỗ một cái, thấy chút... thuộc.
Cơn lóc lập tức quên sạch, gật đầu lia lịa nhanh chóng cõng quả trứng cao ngang dậy.
Khương Dư Dư kéo chạy xuống lầu.
Nhân lúc tình hình tạm , cô rút một lá bùa vàng, vung nhẹ một cái.
Lá bùa trong tay cô lập tức trở nên sắc bén như một lưỡi dao.
Khương Tố chỉ thấy cô dùng hai ngón tay kẹp lấy lá bùa, tiện tay lướt qua quả trứng.
Ngay lập tức, chiếc kén khổng lồ xẻ đôi.
Một giây , một cô gái lăn từ bên trong.
Khương Tố vội vàng đỡ lấy .
Nhìn cô gái xa lạ mặt, Khương Dư Dư sững sờ: "Đây là ai? Lộ Tuyết Khê ?"