Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 523
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chử Bắc Hạc , đột nhiên vươn tay về phía cô.
Khương Dư Dư liếc , dù thắc mắc nhưng dứt khoát mà nắm lấy tay .
Chử Bắc Hạc nắm tay cô, rời khỏi đám đông để về một hướng.
Một là nhân vật chính của buổi tối, một là khiến ai cũng khó thể bỏ qua.
Họ lập tức thu hút ánh mắt của ít khách mời.
Phản ứng đầu tiên của Khương Tố là theo.
mới bước hai bước, Khương Hoài giơ tay cản .
Khương Hoài , ánh mắt ôn hòa nhưng lời là: "Đừng hóng chuyện."
Khương Tố phục, chỉ về hướng hai rời : "Không mà Hoài, chị em Bắc Hạc lừa !"
Là em trai trung thành nhất của chị , chẳng nên theo bảo vệ ?
Khương Hoài nhịn liếc một cái, biểu cảm chút "khó " hiếm thấy, đúng lúc đó, Lê Thanh Tư đến, kéo luôn.
"Cậu ngốc ? Không thấy đều như thấy ? Chuyện của vợ chồng cưới mà hóng cái gì? Không chút tinh tế nào cả! Hai họ đang thế giới riêng, hiểu ?"
Lê Thanh Tư làu bàu mắng cho một trận khiến Khương Tố cứng họng cãi nổi.
Khương Hoài bên , chỉ bất đắc dĩ.
Sau đó, đôi mắt đào hoa về phía hai khuất bóng, trong lòng âm thầm lẩm bẩm:
Xem như nể tình hôm nay là ngày đặc biệt...
Bên , Khương Dư Dư Chử Bắc Hạc dẫn từ khu vực rực rỡ ánh đèn của công viên đến một tòa lâu đài yên tĩnh.
Lâu đài là kiến trúc giả xây dựng riêng để du khách chụp ảnh check-in, phía còn một cầu thang ẩn dẫn lên tầng hai.
Chử Bắc Hạc dường như quen thuộc với vị trí và cơ sở vật chất của công viên, cứ thế kéo cô lên tầng hai.
Ban đầu Khương Dư Dư còn cảm thấy khó hiểu, nhưng lâu cô cảnh tượng mắt thu hút.
Tầng hai của lâu đài là vị trí quá cao, nhưng từ góc độ thể thấy phần lớn công viên giải trí.
Khu vực công viên rực rỡ ánh sáng, mỗi nơi đều lấp lánh hiệu ứng đèn riêng, vòng đu yên lặng xoay trong màn đêm, vòng ngựa gỗ lãng mạn trong những làn bong bóng.
Mỗi góc đều như đang cùng vẽ nên một khung cảnh cổ tích.
Khương Dư Dư nghĩ rằng thứ Chử Bắc Hạc cô thấy là cảnh công viên, cho đến khi mắt cô đột nhiên xuất hiện một đốm sáng xanh.
Cô ngẩn , đầu thì phát hiện từ lúc nào mà xung quanh nhiều đom đóm đang bay lượn.
Những đốm sáng xanh nhẹ nhàng lấp lánh trong màn đêm. Đây là khung cảnh cô từng thấy bao giờ.
Hàng mi khẽ run, đôi mắt hạnh hiếm khi lộ sự ngạc nhiên, nhưng cô vẫn nhịn thắc mắc: "Sao ở đây đom đóm?"
Mà tầm qua hè lâu mà?
Chử Bắc Hạc bình thản đáp: "Khu vực trại nuôi đom đóm riêng của công viên."
Khương Dư Dư ban đầu ngạc nhiên, hiểu mới về như những chuyện , nhưng cũng nhanh chóng tự hiểu .
Chắc là Khương Hoài cho .
Mắt hạnh khẽ cong, Khương Dư Dư ngẩng đầu : "Đây là món quà khác mà ?"
Chử Bắc Hạc cô, đôi mắt đen sâu thẳm, : "Không chỉ ."
Giọng trầm thấp dễ , ba chữ đơn giản như tiếng cello dịu dàng vang lên.
Khương Dư Dư định hỏi thêm thì đột nhiên bên tai vang lên một tiếng nổ, cô vội đầu thì thấy mắt là pháo hoa rực rỡ bùng nổ cả bầu trời đêm.
"Chíu"
Từng đợt pháo hoa nối tiếp bay lên nổ tung, bầu trời mặt Khương Dư Dư trở nên lộng lẫy và chói lòa.
Những bông pháo hoa hòa quyện , nở đủ loại hình dáng giữa trời đêm, tan thành những chùm màu rực rỡ, đập mắt Khương Dư Dư, khiến khắc sâu trong lòng. ...
Ngay khi tiếng pháo đầu tiên vang lên, phía khách mời lập tức chú ý đến tràng pháo hoa lạ thường .
Đám con cháu hào môn đều nhịn mà thốt lên kinh ngạc, kéo bãi cỏ ngẩng đầu ngắm pháo hoa lấp lánh đầy trời.
Khương Vũ Thành cùng các bậc phụ vẫn im tại chỗ, khi thấy pháo hoa b.ắ.n lên thì theo bản năng quanh tìm vị trí của Khương Dư Dư, khi phát hiện cô và Chử Bắc Hạc đều ở đó cũng chỉ thầm thở dài bất đắc dĩ trong lòng.
Thôi , chắc hai đứa tìm chỗ riêng để ngắm pháo hoa .
Không thấy con gái , ông lập tức về phía Khương Hoài.
Ánh mắt ông mang theo chút tán thưởng rõ ràng.
Tuy một vài biến cố ngoài ý , nhưng tổng thể thì con trai tổ chức .
Đặc biệt là màn pháo hoa .
Chắc chắn Dư Dư cũng sẽ thích.
Khương Hoài đối diện ánh mắt tán thưởng của Khương Vũ Thành, chỉ khẽ mỉm , đó, lắc đầu.
Màn pháo hoa do chuẩn .
Chính xác hơn thì, ban đầu quả thật chuẩn pháo hoa.
do quy định kiểm soát ô nhiễm khí của thành phố, đơn xin b.ắ.n pháo hoa của duyệt.
Vì , kế hoạch ban đầu là màn trình diễn ánh sáng bằng drone.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-523.html.]
giờ xem , cơ hội dùng drone cũng còn.
Hừ...
Chử Bắc Hạc, cái tên cáo già tâm cơ nào.
Trước giờ cũng chơi mấy trò lãng mạn như nhỉ?
Không mà giấy phép b.ắ.n pháo nữa chứ. ...
Màn pháo hoa kéo dài suốt hơn nửa tiếng.
Khương Dư Dư xem đến mê mẩn, chút hụt hẫng trong lòng từ sớm tan biến theo từng chùm pháo nở rộ.
Điều duy nhất khiến cô thấy khó hiểu là rõ ràng b.ắ.n pháo suốt hơn nửa tiếng, mà khói trong trung ít thì ?
Chử Bắc Hạc giải thích: "Đây là loại pháo mới, thải ít khói, cũng gây ô nhiễm khí đô thị."
Khương Dư Dư hiểu rõ về pháo, nhưng lời Chử Bắc Hạc thì cô hề nghi ngờ.
"Chử Bắc Hạc, cảm ơn ."
Đây là màn pháo hoa nhất mà cô từng thấy từ nhỏ đến giờ.
Món quà của thật sự .
Chử Bắc Hạc nụ trong mắt cô, gì, chỉ khẽ cong môi nở nụ dịu dàng đáp cô. ...
Khương Dư Dư rằng, phía bầu trời thành phố, lớp mây dày...
Một bóng rồng ẩn hiện trong mây.
Hắc Long ẩn , lượn nhanh bầu trời đêm, cần mẫn hút hết bộ khói do pháo hoa thải .
Đến khi hút no gần nửa bụng, Hắc Long mới uể oải thở một làn khí đục: "Chuyện là việc rồng nên mà..."...
Trên tầng hai của vòng ngựa gỗ, Tiêu Đồ một ngựa, ăn đồ ngọt ngắm pháo hoa.
Đột nhiên, đôi con ngươi co , như thể cảm nhận điều gì đó, ánh mắt dán chặt tầng mây phía .
Giây tiếp theo, cặp sừng rồng mà đè xuống đầu mọc lên, nhô một cách kiềm chế nổi.
Vừa , hình như cảm nhận khí tức của đồng tộc!
Không đúng, cảm giác đó giống đồng tộc, dường như cao cấp hơn...
Là rồng!
Là đồng tộc tương lai của !
Tiêu Đồ lập tức phấn khích đến mức sừng rồng run lên bần bật, thấy xung quanh ai, thì lập tức "vèo" một cái biến trở về nguyên hình vút lên trời với tất cả sức lực. ...
Ở lầu hai của tòa lâu đài, Khương Dư Dư màn pháo hoa tan dần, đột nhiên như nhớ điều gì đó, hỏi Chử Bắc Hạc: "Lúc nãy với khách là là vị hôn thê của ... thấy phiền ?"
Chử Bắc Hạc cứ tưởng cô là kiểu chậm nhiệt nên giờ mới nhớ mà truy cứu chuyện tự tiện công bố, nhưng ngờ cô hỏi điều đó.
Anh đảo đôi mắt đen láy sang cô, hỏi : "Tại thấy phiền?"
"Dù gì cũng là đầu nhà họ Chử..." Khương Dư Dư ngập ngừng, chỉ , nghiêm túc : "Còn , hết là một huyền sư, đó mới là của nhà họ Khương."
Dù phận hai bên thể tương xứng, nhưng Khương Dư Dư từng nghĩ đến chuyện phát triển quan hệ thực sự với Chử Bắc Hạc.
Vì cô rõ thế giới của cô và giống .
Cô thể gánh vác phận vị hôn thê như .
Nhà họ Chử cũng sẽ chấp nhận một nữ chủ nhân chỉ chăm chăm huyền môn.
Cô tưởng hai từ đầu mặc định như .
Nên họ luôn chỉ đang hẹn hò, chứ đính hôn.
Vì đối tượng hẹn hò và vị hôn thê là hai khái niệm khác .
Cô rõ, nhưng Chử Bắc Hạc hiểu ý cô.
Cô con đường riêng và sẽ đổi chỉ vì .
Trong lòng chút ngổn ngang, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn cô, một lúc lâu mới nghiêm túc đáp : "Nếu , thấy phiền thì ?"
Ngay cả đây, cũng từng phiền lòng về vấn đề .
Anh chỉ luôn lo rằng cô sẽ để tâm.
Khương Dư Dư chăm chú như thế, tim bỗng đập loạn lên, chợt nhận việc họ đang thảo luận chuyện lúc thật ... ý nghĩa gì.
Dù gì thì... họ cũng chỉ là giả vờ.
Mà là loại giả vờ thời hạn một năm.
Cô tự nhủ như , nhưng như ai điều khiển, kiềm mà hỏi: "Vậy nếu... một ngày nào đó, phát hiện tự ý ký kết một hợp đồng hôn ước cho mà hề ... cũng thấy phiền ?"
Khương Dư Dư giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhưng Chử Bắc Hạc vẫn thấy một tia... căng thẳng trong mắt cô.
Em định thật ?
Đôi mắt đen thẫm của ánh lên chút ý khó nhận .
Sau một lúc, mới chậm rãi trả lời: "Còn tùy xem vị hôn thê đó là thế nào. Nếu đó..."
Là em...