Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 524
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai từ đó đến bên môi, giây tiếp theo, cả và Khương Dư Dư đều cùng lúc cảm nhận điều gì đó bất thường.
Khương Dư Dư còn lập tức đầu .
Nhìn rõ con giao long bé nhỏ đang chao đảo cố gắng bay lên ở phía xa, đôi mắt hạnh của cô lập tức trợn to.
"Tiêu Đồ!"
Không kịp Chử Bắc Hạc hết, Khương Dư Dư ngay khi nhận con giao nhỏ đang bay lên thì dứt khoát giơ tay, bùa ẩn cùng xích linh lực hóa thành dây trói, phóng thẳng về phía Tiêu Đồ.
Bên , Tiêu Đồ đang cố gắng bay cao hơn, nhưng bản thể là giao giỏi bay, nhỏ nên gió đêm thổi đến mức lảo đảo.
Khó khăn lắm mới định , chuẩn tiếp tục bay lên thì giây cảm đuôi thứ gì đó trói chặt.
Sau đó là một lực kéo mạnh từ phía , cả con giao giật ngược trở .
Khương Dư Dư dùng một sợi dây trói lôi về bên tường lâu đài nơi cô và Chử Bắc Hạc đang , lúc mới rõ nguyên hình của Tiêu Đồ: Một con giao bạc dài gần hai mét, vảy bạc sáng lấp lánh, qua .
Chỉ một cái, đó Khương Dư Dư thu sự kinh ngạc trong mắt, nghiêm mặt quát: "Ai cho phép hóa hình bay loạn trời ? Biết nếu thấy thì sẽ gây chấn động thế nào ?"
Tuy show thực tế "Linh Cảm", dần chấp nhận sự tồn tại của huyền học.
việc chấp nhận huyền học và việc thấy ma quỷ yêu quái khắp nơi là hai chuyện khác .
Bất kỳ sự đổi nhận thức nào cũng cần tiến hành từ từ.
Một khi gây hoang mang thì khi sẽ dẫn đến việc Cục Quản lý Yêu quái nhúng tay.
Bị kéo về đột ngột, Tiêu Đồ cũng thấy tủi , há miệng : "Sao cô kéo ! cảm nhận mây rồng! Nếu tội bay lên khi sẽ hóa rồng , ở đó cơ duyên của !"
Khương Dư Dư con giao bạc mặt với ánh mắt phức tạp, hồi lâu nhịn hỏi: "Cậu uống rượu ?"
Rồng gì cơ?
Ở rồng?
Còn cơ duyên nữa?
"Cơ duyên của đang ở đây."
Khương Dư Dư chỉ sang Chử Bắc Hạc bên cạnh.
Cơ - Chử Bắc Hạc - duyên mặt biểu cảm, con giao nhỏ mặt. Anh thoáng lên lên tầng mây phía , ánh đầy lạnh lùng.
Làm gì mà để cho một con tiểu yêu phát hiện khí tức, đúng là vô dụng.
Rồng: ... Vậy nhé?
Tiêu Đồ nhận cảm xúc của boss, vẫn thẳng thừng với Khương Dư Dư: "Ai cơ duyên chỉ một? Biết nhiều cơ duyên thì ?"
Hóa rồng là chuyện thả lưới rộng.
Biết ngày nào đó vớ một con cá lớn?
Khương Dư Dư thấy như thì đau đầu, sợ gây động tĩnh lớn sẽ chú ý nên đành xua tay bảo: "Trước tiên hãy hóa thành chuyện."
Tiêu Đồ dù cứng miệng nhưng cũng thật sự lỗ mãng.
Cậu ngoan ngoãn hóa hình , ngẩng đầu lên trời, chẳng còn cảm nhận chút khí tức nào như nữa.
Thiếu niên lập tức tỏ vẻ thất vọng.
Haizz, cơ duyên của ... chạy mất !
Khương Dư Dư dạy dỗ thêm hai câu, trong lòng cũng thực sự để chuyện rồng rồng lòng, vì đó chính Tiêu Đồ cũng từng , Thiên Đạo cho phép chân long hiện thế nơi trần gian.
Đâu cứ b.ắ.n pháo hoa là thể thấy rồng ?
Vì vụ Tiêu Đồ , cuộc chuyện giữa Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc cũng tiếp tục nữa. Thấy trời tối, họ đưa Tiêu Đồ buổi tiệc.
Khách khứa vẫn đang bàn tán về màn pháo hoa lúc nãy, thấy họ cũng hỏi gì nhiều.
Chẳng mấy chốc cũng đến lúc tiệc tàn.
Khương Dư Dư tiễn hết khách mới cùng Khương Hoài và nhà họ Khương lên xe về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-524.html.]
Chỉ là lúc lên xe, cô nhớ đến câu dứt của Chử Bắc Hạc khi nãy, kìm hỏi: "Lúc nãy, định gì?"
Nếu đó... thế nào?
Chử Bắc Hạc cô đăm đăm bằng đôi mắt đen thẫm, hồi lâu mới đáp: "Không gì."
Anh nữa, Khương Dư Dư cũng tiện hỏi tiếp.
Dù gì cô cũng chắc bản câu trả lời như thế nào từ miệng .
Sau khi chào tạm biệt Chử Bắc Hạc, Khương Dư Dư lên xe nhà họ Khương.
Dù bữa tiệc kết thúc nhưng chuyện của nhà họ Khương... vẫn xong...
Vì gây chuyện vui trong tiệc sinh nhật nên nhà họ Khương vẫn âm thầm tạm gác chuyện liên quan đến Khương Trạm sang một bên.
giờ về đến nhà, đầu tiên nổi điên chính là Khương Vũ Dân. Ông lạnh lùng trừng mắt Khương Trạm, nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Con vẫn luôn ?"
Khương Trạm đó mở miệng mặt , lúc cũng ý định giấu giếm nữa, chỉ là bằng miệng, mà vẫn lấy điện thoại gõ chữ: [Được. ]
Âm thanh điện t.ử cảm xúc của thanh niên vang lên lập tức như châm ngòi nổ trong Khương Vũ Dân. Sắc mặt ông trầm xuống, một lời thẳng tay hất bay điện thoại tay con trai.
"Đừng dùng cái giọng điện t.ử máy móc đó chuyện với bố nữa!"
Khương Vũ Dân tay, điện thoại của Khương Trạm rơi xuống đất, phát một tiếng "bụp" nặng nề.
Mọi trong nhà họ Khương mới xuống đều hành động của Khương Vũ Dân cho sững sờ. Ông cụ Khương cũng sa sầm mặt mày: "Thằng hai! Ai cho phép tay với con cháu mặt hả?!"
Bị ông cụ quát mắng, Khương Vũ Dân cuối cùng cũng thu chút khí thế ban đầu.
"Bố, con đ.á.n.h nó..."
Ông bực bội ông cụ tiếp: "Bố cũng đó, nó luôn ! Nó giấu cả nhà suốt bao nhiêu năm, ngay cả bố ruột như con cũng nó lừa!"
Là một trong ngành âm nhạc mà đứa con câm, chuyện khiến ông bao năm qua luôn hổ dám .
Khương Vũ Dân vốn cam chịu phận. Dù đứa con từ nhỏ sức khỏe yếu, tính cách cũng chẳng gì, bản ông cũng mong chờ gì ở nó.
điều đó nghĩa là ông thể chấp nhận con lừa dối!
Khương Vũ Dân thật sự giận.
Sao ông sinh một đứa con như chứ?
Đối mặt với cơn giận của ông , Khương Trạm từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí khi chỉ trích, còn quan tâm đến chiếc điện thoại rơi hơn.
Khương Trạm cúi định nhặt điện thoại, nhưng một bàn tay nhanh hơn .
Khương Dư Dư nhặt chiếc điện thoại lên, thấy màn hình vỡ tan, thể thấy lực đ.á.n.h của Khương Vũ Dân mạnh đến mức nào.
Không thèm để ý đến sự lải nhải bên của Khương Vũ Dân, Khương Dư Dư chỉ Khương Trạm, : "Cái hỏng , dùng tạm của em nhé?"
Khương Trạm lắc đầu, tự rút từ túi áo vest một chiếc điện thoại giống hệt, gõ: [Anh điện thoại dự phòng. ]
Âm thanh điện t.ử quen thuộc vang lên, cơn tức mới hạ xuống của Khương Vũ Dân lập tức bùng lên. Ông đầu định nhào Khương Trạm nữa: "Đã là đừng dùng cái..."
Chưa kịp xong thì thấy một tấm bùa vàng xuất hiện mặt.
Khương Dư Dư giơ tấm bùa trong tay, giọng lạnh nhạt: "Chú hai, chú định tự kiểm soát cảm xúc của để cháu giúp chú kiểm soát?"
Tấm bùa xuất hiện, mấy em Khương Tố cạnh đều sáng cả mắt.
Khương Tố: Chị ngầu ghê, dám cứng tay với cả lớn.
Khương Trừng: Hóa nó chỉ nhắm .
Khương Hãn: Tấm bùa đó , bùa cấm ngôn. Người đầu tiên con bé dùng chính là luôn mà...
Khương Vũ Dân thấy ánh mắt của đám nhỏ bên cạnh, chỉ là khi Khương Dư Dư thì cơ mặt ông kìm mà giật giật.
hôm nay ông tận mắt thấy "sự tàn bạo" của đứa cháu gái , cộng thêm cả đang đó , Khương Vũ Dân đành nén giận xuống sofa.
"Dư Dư, hôm nay là sinh nhật cháu, chú chấp. chú dạy dỗ Khương Trạm là chuyện của nhà nhà chú."