Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:43
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cô là Xuân Xuân. Còn chị Tuyết Khê... vẫn ở lầu."
Nhắc đến Lộ Tuyết Khê, giọng Khương Tố ngập ngừng.
Khương Dư Dư để ý đến sự bất thường đó, nhưng khi vẫn còn tầng, cô khỏi cau mày.
"Ba các gặp thì gặp, tại hẹn ở cái nơi quái quỷ ?"
Cô thật sự cạn lời.
Bình thường ai gặp bạn mạng chọn một nơi như thế chứ?
Gương mặt Khương Tố căng cứng, ánh mắt né tránh.
"Không... ba ..."
Khương Dư Dư giật giật khóe mắt, bỗng linh cảm chẳng lành.
"Bọn em chín . Ngoài em và Xuân Xuân, còn bảy khác vẫn ở đó..."
Khương Dư Dư: ...
Thời buổi , đến tìm c.h.ế.t cũng rủ rê thành hội ?
bảy mạng , cô thể ngơ .
"Cậu đưa cô khỏi đây , chị tìm ."
Vừa dứt lời, cô lập tức xoay định chạy .
Khương Tố đột nhiên giơ tay giữ chặt cô .
Trên mặt vẫn còn nguyên vẻ bàng hoàng, nhưng lúc dùng mu bàn tay lau mắt, biểu cảm đầy quyết tâm: "Em cùng chị. Em họ đang ở ."
Khương Dư Dư , từ chối, chỉ hỏi: "Có thể sẽ đụng thứ nữa đấy. Cậu sợ ?"
"Chị đến cứu em, em trách nhiệm với chị."
Khương Tố rằng nếu hôm nay Khương Dư Dư đến, chắc chắn bỏ mạng tại đây .
Dù gì cũng là đàn ông con trai, thể bỏ cô một chạy thoát ? Người nhà họ Khương loại vô trách nhiệm như .
Hơn nữa, còn nhiều , nhiều quả trứng như , một chị thể cứu hết ?
Khương Dư Dư chỉ suy nghĩ một giây gật đầu.
Ngay đó, cô lấy từ túi đeo bên một miếng ngọc bội, đưa cho .
"Đây là ngọc hộ , giữ lấy. Nếu tình hình , lập tức chạy ngay."
Khương Tố thấy miếng ngọc quen thuộc, mắt sáng lên, liền tháo sợi dây chuyền bạc cổ, vứt mặt dây cũ xỏ ngay miếng ngọc , đeo lên cổ.
Tiếp đó, Khương Dư Dư lục lọi trong túi, cuối cùng lấy một con d.a.o rọc giấy, tiện tay quấn một tờ giấy vàng lên cán d.a.o đưa cho em.
"Cho tự vệ."
Khương Tố chằm chằm con d.a.o rọc giấy, khóe miệng giật giật.
Không tu đạo đều mang theo đủ loại pháp khí bên ? Sao đến một thanh kiếm đào mộc cũng ?
Con d.a.o rọc giấy quá qua loa ?
dù còn hơn .
Cậu nhận lấy hết.
Khương Dư Dư giải thích sơ qua về tình huống thể xảy sắp tới, xác nhận Khương Tố hiểu, lấy thêm vài lá bùa từ trong túi .
Chỉ thấy cô phất tay một cái, mấy lá bùa vàng lập tức tạo thành một vòng tròn trung, đó nhanh chóng rơi xuống bao quanh Xuân Xuân, dựng lên một tấm màn bảo vệ.
Khương Tố sững sờ.
Khương Dư Dư thực sự pháp thuật...
Đột nhiên, cảm thấy chút tin tưởng con d.a.o rọc giấy trong tay hơn.
Hai nhanh chóng lên lầu, đến cửa tầng thượng thì phát hiện cánh cửa tơ tằm quấn kín.
Khương Dư Dư lập tức lấy bùa hỏa đốt cháy tơ tằm, mở cửa , liền thấy sân thượng lúc bảy quả trứng khổng lồ xếp ngay ngắn.
Cô hiệu cho Khương Tố trốn cửa, cất bước tiến trong.
Khương Dư Dư tự cho rằng đủ cẩn thận, nhưng ngờ ngay khi cô đặt chân sân thượng, một cơn choáng váng lập tức ập đến.
Khi tỉnh táo , cô rơi một ảo cảnh khác.
Trước mắt vẫn là sân thượng , nhưng khung cảnh chuyển thành một buổi sáng.
Một cô gái mặc đồng phục học sinh mấy khác xô đẩy, ngã xuống đất.
Ngay đó, đè lên cô, bắt đầu nhéo đủ chỗ cơ thể.
"Mẹ mày chỉ là dân bán hàng rong, mà cũng nuôi mày béo thế . Thịt nhiều, bóp tay, chúng mày thử . Nhớ nhéo chỗ nào quần áo che, đừng để phát hiện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-53.html.]
"Tao nhéo xong là tím bầm ngay, là lột đồ nó xem ?"
Cô gái giãy giụa kịch liệt nhưng vẫn lột mất áo .
Vài nữ sinh xung quanh phá lên, thậm chí còn lấy điện thoại chụp ảnh.
Cô gái ôm chặt cơ thể , lóc cầu xin.
Khung cảnh đổi.
Cô gái mép sân thượng, quần áo ngay ngắn, nhưng chút do dự nhảy xuống.
Cảnh tượng lặp , nhưng là một nam sinh mặc đồng phục.
Cậu ở đúng vị trí của cô gái đó, tay cầm một xấp bài kiểm tra, ánh mắt trống rỗng, ngừng xé nát từng tờ một.
Cuối cùng, vung tay rải những mảnh giấy vụn lên trung, để mặc chúng bay lả tả trong gió, lao xuống theo.
Khương Dư Dư yên tại chỗ, những sinh mệnh trẻ tuổi lượt biến mất ở nơi .
Có bắt nạt, chịu áp lực học hành quá lớn, quấy rối nhưng đổ ...
Oán hận và bất công trong lòng họ ngày qua ngày tích tụ quanh tòa nhà , ảnh hưởng đến những đến .
Có lẽ, một vốn c.h.ế.t, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn kết thúc cuộc đời .
Ngay cả khi chỉ đây những hình ảnh đó qua dòng thời gian, cô cũng thể cảm nhận những luồng oán khí vô hình đang tràn về phía .
Khương Dư Dư nhíu mày, định tìm cách rời khỏi đây.
đúng lúc đó, cảnh tượng mắt đổi một nữa.
Lần , xuất hiện khiến tay cô khựng giữa chừng.
Trong cảnh mới, là một cô gái mười sáu, mười bảy tuổi.
Khác với những học sinh đó, bụng cô nhô lên.
Cô gái đang ôm bụng, từng bước lùi về phía .
Đối diện cô , đang chậm rãi tiến về phía ... là Quan Nhị Nhị. ...
Cùng lúc đó, tại bệnh viện.
Quan Nhị Nhị giường bệnh, một nữa chìm cơn ác mộng.
Là công chúa nhỏ cưng chiều nhất của nhà họ Quan, Quan Nhị Nhị luôn thứ .
Cô rằng nhà họ Quan danh gia vọng tộc hàng đầu, nhưng điều đó ngăn cản cô trở thành thiên chi kiêu nữ trong mắt bình thường.
Ban đầu, cô chú ý đến Lâm Nhị Nhị chỉ vì cô trùng tên với .
Lúc vô tình thấy bạn cùng lớp gọi một khác bằng cái tên quen thuộc, Quan Nhị Nhị cảm thấy vui.
Một con nhỏ nghèo kiết xác cùng tên với cô , thật khiến cô buồn nôn.
để giữ gìn hình ảnh bạn bè, cô bộc lộ ngoài, thậm chí còn rằng đó là một sự trùng hợp thú vị, chỉ là thỉnh thoảng gọi tên đang gọi Lâm Nhị Nhị, chút phiền phức.
Tần Hạo vốn là quan hệ ăn với nhà họ Quan, từ nhỏ thích cô , là kẻ trung thành nhất trong đám "chó săn" của cô . Ngay khi thấy "phiền não" của Quan Nhị Nhị, tên lập tức tay giải quyết.
Tần Hạo bắt đầu công khai bắt nạt Lâm Nhị Nhị.
Cậu dẫn chặn đường cô đến trường, cố ý đổ khay cơm của cô , vứt bàn ghế và sách vở của cô bãi rác.
Mỗi thấy Lâm Nhị Nhị t.h.ả.m hại, đều chút do dự mà nhạo.
Trước sự "thể hiện" của , Quan Nhị Nhị chỉ thản nhiên trách móc: "Đừng bắt nạt bạn học chứ."
Nhẹ như gãi ngứa.
Thậm chí còn giống như một sự khuyến khích trá hình.
Tần Hạo càng tích cực tìm cách gây khó dễ cho Lâm Nhị Nhị.
Ban đầu, Quan Nhị Nhị hề để tâm đến chuyện vặt vãnh , cho đến một ngày, cô bỗng phát hiện Tần Hạo ngày càng ít quanh quẩn bên cạnh .
Ngay cả những tin nhắn quan tâm mỗi ngày cũng đột nhiên biến mất.
Quan Nhị Nhị thích Tần Hạo, nhưng điều đó nghĩa là cô quen với sự săn đón tận tụy của .
Cô lý do, nên đầu tiên chủ động để ý đến .
Kết quả, Quan Nhị Nhị bắt gặp cảnh tượng đó.
Tần Hạo ép Lâm Nhị Nhị tường, cả dán chặt lấy cô , mặc kệ cô giãy giụa, cưỡng hôn cô , miệng còn lẩm bẩm: "Lâm Nhị Nhị, thích , ngoan ngoãn lời , sẽ bắt nạt nữa..."