Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 534
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào phòng, Chử Bắc Hạc cô ấn xuống ghế sofa.
Khương Dư Dư vòng quanh , thật kỹ một lượt trái , thậm chí còn nắm lấy tay để so sánh.
Chử Bắc Hạc thấy vẻ mặt cô nghiêm túc khó hiểu, nhịn nhướng mày hỏi: "Sao ?"
Khương Dư Dư đáp, ngược còn nghiêm túc : "Đừng gì hết."
Nói cô lùi một bước, đột nhiên đầu ngón tay tụ linh lực, nhanh chóng vẽ một trận bát quái mặt Chử Bắc Hạc.
Trận bát quái phát ánh sáng linh lực nhạt nhòa trong trung, khi chạm ánh sáng vàng từ Chử Bắc Hạc thì sáng lên một chút, nhưng cũng chỉ một chút.
Khác hẳn so với đây.
Khương Dư Dư vung tay xua tan trận pháp, sắc mặt càng nghiêm trọng.
Cô nhầm, ánh sáng vàng Chử Bắc Hạc thực sự yếu .
Không chỉ yếu , linh lực gắn với ánh sáng cũng giảm sút đáng kể.
Cẩn thận nhớ , hôm qua khi gặp Chử Bắc Hạc, ánh sáng vàng quanh dường như cũng mạnh như .
"Gần đây gặp chuyện gì kỳ lạ ?"
Khương Dư Dư nhịn hỏi.
Chử Bắc Hạc cô lẽ phát hiện, nhưng trả lời trực tiếp mà hỏi : "Sao em hỏi ?"
"Ánh sáng vàng yếu ."
Khương Dư Dư : " từng , ánh sáng đó đặc biệt, giống như hào quang công đức, nó tác dụng bảo vệ đặc biệt với , nhưng giờ nó đột nhiên yếu , chắc chắn là xảy chuyện gì đó..."
Nghĩ đến việc đó Chử Bắc Hạc công tác khá lâu, cô hỏi: "Thời gian qua gì ?"
Chử Bắc Hạc: ...
"Không gì cả."
Chỉ là vá vài vết nứt trong long mạch.
Thấy mặt mày Khương Dư Dư nghiêm trọng, Chử Bắc Hạc chỉ : "Đừng lo, ."
Anh hiểu rõ chuyện chỉ là tạm thời.
Chỉ là bây giờ, thể với cô.
"Ngay cả ánh sáng cũng thấy, ."
Cô cảm thấy Chử Bắc Hạc ý thức mức độ nghiêm trọng của vấn đề.
Ánh sáng vàng tuy thể bảo vệ khỏi tà ma, nhưng mặt khác vô tình hấp dẫn chúng.
Như lửa trại trong đêm tối, càng rực rỡ, càng thu hút nhiều thiêu lao đến.
Khi ánh sáng còn mạnh thì cần lo, nhưng nếu yếu thì ?
Trước đây Khương Dư Dư từng lo lắng cho sự an nguy của Chử Bắc Hạc vì cô tà yêu bình thường gì .
cô ngờ thứ thể đột ngột yếu !
Chẳng lẽ là vì cô lấy quá nhiều?
Nghĩ đến khả năng , Khương Dư Dư âm thầm lắc đầu.
Không thể nào, mỗi cô chỉ lấy vài tia, lượng ánh sáng vàng kim đó boss chẳng khác nào muối bỏ biển.
Nếu vì mà yếu thì ánh sáng đó quá yếu .
Dù trong lòng phủ nhận là do , nhưng Khương Dư Dư vẫn chút chột .
Lỡ thật sự là tại cô thì ?
Nói cũng , dù là cô, nhưng cô cũng từng rút ít...
Chử Bắc Hạc thấy vẻ mặt cô ngày càng nghiêm trọng, đang định gì đó để trấn an thì thấy Khương Dư Dư như nghĩ thông, , trong mắt đầy vẻ nghiêm túc: "Anh yên tâm, chuyện sẽ chịu trách nhiệm, đây giúp nhiều như , sẽ bỏ mặc ."
Nghe , lời trấn an Chử Bắc Hạc định lập tức nuốt ngược , cô: "Em định... chịu trách nhiệm thế nào?"
Giọng trầm khàn, mang theo chút tò mò.
"Trước tiên sẽ tìm nguyên nhân, đó nghĩ cách bổ sung ánh sáng vàng ."
Khương Dư Dư về phía Chử Bắc Hạc, nghiêm túc tiếp: " từng đoán ánh sáng nguồn gốc từ công đức kiếp , tuy vì công đức đột nhiên biến mất, nhưng mất thì tìm cách bù ."
Cô : "Sau khi nhận nhiệm vụ cùng , nếu nhận công đức thì chúng cùng , công đức đó cũng sẽ chia cho ."
Chử Bắc Hạc ban đầu để tâm đến chuyện cô giúp bổ sung ánh sáng vàng kim, nhưng đến đây thì bất giác sững .
Đôi mắt khẽ run, cô, con ngươi dần sâu thêm: "Ý em là... em chia công đức của cho ?"
"Đó là cách nhanh nhất."
Khương Dư Dư gật đầu nghiêm túc: "Vừa sắp tới cuộc thi lớn của giới huyền môn, học viện yêu cầu điểm nhiệm vụ nhất định, đến lúc đó thể dẫn theo. Ngoài cũng thể lập một quỹ từ thiện, quyên góp giúp đỡ khác..."
Những lời phía , Chử Bắc Hạc còn thấy nữa.
Trước mắt chỉ còn dáng vẻ cô đang nghiêm túc vì mà tính toán, giọng trong trẻo như dòng nước mát chảy qua lòng.
Nghe tưởng lạnh, nhưng ấm lạ kỳ.
Không để cô hết, Chử Bắc Hạc đột nhiên vươn tay về phía cô.
Lần đầu tiên chủ động, bất kỳ lý do nào, cứ ôm cô lòng.
Ánh sáng vàng kim vốn nhạt thoáng sáng lên, bao phủ cả cô trong vòng tay .
Khương Dư Dư chỉ cảm thấy mắt loáng lên, cả bất ngờ ôm chặt trong vòng tay .
Hơi thở thuộc về Chử Bắc Hạc cùng với ánh sáng vàng kim bao trùm lấy cô.
Cơ thể cô cứng đờ, trong khoảnh khắc quên cả suy nghĩ, cũng chú ý đến ánh sáng vàng kim bất ngờ trở nên rực rỡ.
Trong đầu cô như một trống ngắn ngủi, quên mất việc đẩy đối phương , cũng nhớ rõ gì, chỉ miễn cưỡng gọi tên : "Chử... Chử Bắc Hạc?"
Cô nghĩ lên tiếng thì Chử Bắc Hạc sẽ thả cô , nhưng tay vẫn giữ nguyên, chỉ nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Ừm."
Giọng Chử Bắc Hạc nhẹ, như sợ đối phương hoảng sợ.
Không cảm nhận cơ thể cô sững trong vòng tay , cũng hành động phần đột ngột.
Chỉ là, buông tay.
Bầu khí giữa hai tiếng đáp càng trở nên vi diệu.
Kim Tiểu Hạc và Kim Tiểu Hủ ló đầu từ túi áo hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-534.html.]
Đầu tròn tròn, nghiêng qua ngó , ngó .
Cuối cùng, hai giấy cùng lấy tay nhỏ che mắt, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
Chúng đầu, lóc cóc chạy .
Dù mang ánh sáng vàng kim, nhưng chúng bóng đèn.
Khương Dư Dư đang cố gắng suy nghĩ xem chuyện hiện tại rốt cuộc là thế nào, khóe mắt vô tình liếc thấy hai giấy nhỏ đang dắt tay len lén lủi .
Bỗng nhiên, trong lòng cô dâng lên cảm giác như bắt quả tang.
Cô bối rối nhúc nhích cơ thể, định mở miệng bảo Chử Bắc Hạc buông , nhưng ngờ đôi cánh tay gần như ôm trọn lấy cô chủ động thả lỏng .
Chử Bắc Hạc lùi một bước, cô, ánh mắt trở vẻ trầm tĩnh như thường, chỉ : "Xin ."
Còn lý do tại đột nhiên ôm cô thì giải thích.
Khương Dư Dư rõ cảm xúc trong lòng là gì.
Từ khi trở về nhà họ Khương, cô từng nhận những cái ôm mật từ .
cái ôm của Chử Bắc Hạc khác với cái ôm của trai bố.
Vòng tay ấm áp và cháy bỏng hơn vẻ ngoài của nhiều.
Cảm giác hề khó chịu.
Thậm chí còn khiến ... lưu luyến.
Cảm giác quá đỗi xa lạ, lạ đến mức vành tai Khương Dư Dư thoáng nóng lên.
Cô khỏi nghi ngờ liệu đây cũng là tác dụng phụ của việc ánh sáng vàng kim Chử Bắc Hạc ?
Phải , ánh sáng vàng kim.
Khương Dư Dư cuối cùng cũng lấy lý trí, Chử Bắc Hạc mặt, ngơ ngác.
Ánh ánh sáng vàng kim ... trông vẻ sáng hơn nãy?
Tuy còn mạnh như lúc đầu, nhưng rõ ràng sáng hơn khi nãy.
"Ánh ánh sáng vàng kim của ..."
Khương Dư Dư chỉ n.g.ự.c , vẻ mặt phần rối rắm.
Cô thật sự chắc nữa.
Ánh sáng vàng kim Chử Bắc Hạc thật sự là ánh sáng vàng kim từ công đức ?
Có ánh sáng vàng kim công đức nào mà thất thường thế ?
Anh đột nhiên hồi phục, chẳng lẽ là do ôm cô?
Nghĩ đến khả năng , nét mặt Khương Dư Dư cứng đờ.
Cô cảm thấy sắp phát điên .
Đạo tâm...
Cô giữ vững đạo tâm.
Thấy vẻ mặt cô từ ban đầu rối rắm chuyển sang cố tỏ bình tĩnh, Chử Bắc Hạc bất đắc dĩ, đành thuận theo lời cô để cắt ngang suy nghĩ: "Ánh sáng vàng kim thế?"
Khương Dư Dư hồn, Chử Bắc Hạc, chỉ : "Không ."
Cô cảm thấy hiện tại đủ dũng khí để ôm kiểm chứng suy đoán, vẫn nên từ từ .
Nghĩ đến lời đó, cô hỏi : "Chuyện nhiệm vụ, chắc là chứ?"
Dừng một chút, như lo bận quá, cô thêm: "Nếu thật sự bận quá, sẽ nghĩ cách khác."
"Không cần, cứ theo em ."
Không đợi Khương Dư Dư suy nghĩ , Chử Bắc Hạc dứt khoát : " vấn đề gì , dạo rảnh."
Khương Dư Dư tin lời lắm.
Từ lúc quen tới nay, hình như cô từng thấy thật sự rảnh rỗi.
Gánh vác sản nghiệp lớn của nhà họ Chử một , còn đề phòng họ hàng nhà họ Chử lật đổ bản , mà rảnh .
nếu thì cô cũng tiện vạch trần.
"Được, tự sắp xếp."
Khương Dư Dư để cho vài lá bùa, bao gồm cả bùa tránh tiểu nhân.
Tuy thể cần, nhưng nếu thể tránh dùng tới ánh sáng vàng kim của , thì nhất là dùng.
Sau khi dặn dò vài câu, Khương Dư Dư mới rời khỏi nhà họ Chử.
Cho đến khi về đến nhà họ Khương, cô mới nhớ mục đích ban đầu tới nhà họ Chử là gì.
Lời hỏi thăm của chị Yến Thanh, cô quên mất tiêu.
Thôi ...
Lần cũng . ...
Chử Bắc Hạc ở cửa tiễn cô rời , quản gia bên cạnh ngó , hỏi mà dám.
Do dự một lúc, ông còn kịp lên tiếng thì Chử Bắc Hạc lạnh nhạt : "Thông báo , ngày mai bảo tất cả lũ trẻ mười tuổi ở các chi nhà họ Chử đến gặp ."
Quản gia thì kinh ngạc.
Từ khi chủ nhận chức gia chủ đến nay từng cho phép đám đó bước chân nhà họ Chử.
Tự dưng chủ gặp mấy đứa nhỏ đó gì?
Tuy trong lòng khó hiểu, nhưng ông cũng hỏi nhiều, chỉ đáp chuẩn thông báo.
Chử Bắc Hạc cũng quan tâm chuyện nửa đêm gọi điện sẽ khiến một thấp thỏm cả đêm.
Có một việc, cần chuẩn . ...
Cùng lúc đó, nhà họ Bạch.
Bạch Yến Thanh trở về nhà họ Bạch lúc mười giờ tối.
Ông Bạch hiếm khi chờ cô trong phòng khách, thấy cô về chỉ hỏi: "Nghe hôm nay con bé nhà họ Khương tìm đến công ty tìm con? Nó tìm con gì?"
Bạch Yến Thanh bước tới, xuống ghế sô pha đối diện, bên cạnh dâng lên ly sữa nóng.