Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 551
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Dư Dư ho nhẹ một tiếng, đột nhiên lên tiếng: "Cháu đại khái vì chú hai xuất hiện triệu chứng m.a.n.g t.h.a.i giả ."
Một câu khiến ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cô.
Khương Dư Dư chuyển sang hỏi: "Chú hai, gần đây chú ăn hộp chocolate nào ?"
Mọi đều hiểu gì, nhưng Khương Vũ Dân thì nhanh chóng nhớ : "Có, hôm chú ăn chocolate..."
Vừa xong, ông lập tức sực tỉnh, vội hỏi : "Lẽ nào là hộp chocolate đó vấn đề? Chú còn thấy mùi vị nó kỳ lạ nữa! Hộp chocolate đó là của cháu ?"
Câu hỏi dồn dập khiến cả Khương Trạm vốn dửng dưng quan sát cũng cau mày .
Vừa cúi đầu định gõ gì đó thì Khương Trừng bên cạnh đột nhiên lên tiếng: "Hộp chocolate đó là cháu đặt từ nước ngoài về quà tân gia cho Khương Dư Dư."
Anh xong thì Khương Dư Dư một cái, đó lúng túng dời mắt , sang Khương Vũ Dân : "Chocolate vấn đề gì, càng liên quan đến em , bác hai đừng đổ oan."
Khương Trừng hiếm khi chủ động giúp Khương Dư Dư, đến bà cụ cũng liếc đầy ngạc nhiên.
Còn Khương Dư Dư thì mặt biến sắc, rõ ràng vì một vài Khương Trừng " " mà quên những " " đó.
Khương Vũ Dân xong lời Khương Trừng thì chẳng hề thấy an ủi chút nào, trái còn lớn tiếng: "Nếu chocolate vấn đề thì con bé hỏi như ? Chú bệnh, chắc chắn là do chocolate vấn đề!"
Trong lúc chuyện, quản gia nhanh chóng tìm hộp chocolate còn thừa trong phòng Khương Vũ Dân.
Khương Dư Dư chỉ liếc qua một cái xác định tình hình đúng như nghĩ.
Nghe Khương Vũ Dân vẫn còn lải nhải về chocolate, cô để ông thất vọng, thẳng thắn : "Vấn đề đúng là ở chocolate, nhưng vì nó hỏng, mà là vì trong đó thêm t.h.u.ố.c giúp mang thai."
Khương Dư Dư xong liền dừng , sang Khương Vũ Dân: "Nói đơn giản thì, chú hai ăn thần d.ư.ợ.c hỗ trợ mang thai."
Giọng điệu vẫn bình tĩnh, nhưng bốn chữ cuối cố ý nhấn mạnh.
Mọi xong đều ngơ ngác, vô thức sang bụng của Khương Vũ Dân.
"Vậy... là m.a.n.g t.h.a.i thật giả?"
Bà cụ Khương cẩn thận hỏi.
"Ong" một tiếng.
Khương Vũ Dân chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, đó là một cơn đau lạ lẫm nơi bụng.
Ông theo phản xạ ôm lấy bụng, rên khẽ một tiếng.
Khương Trừng thấy liền vội vã lên tiếng trấn an: "Bác hai bình tĩnh tránh động thai!"
Khi thấy lời của Khương Trừng, Khương Vũ Dân lập tức trợn trắng mắt, suýt nữa thì ngất xỉu tại chỗ.
Ừm, bụng càng đau hơn .
May mà Khương Dư Dư bên cạnh kịp thời lên tiếng: "Yên tâm, chú chỉ là m.a.n.g t.h.a.i giả, t.h.a.i ."
Nói xong, thấy Khương Vũ Dân dường như thở phào nhẹ nhõm, cô tiếp lời: " trong bụng thứ gì khác thì cháu ."
Khương Vũ Dân: ...
Khương Dư Dư cũng giải thích thêm về loại t.h.u.ố.c , khi thấy đó là t.h.u.ố.c do yêu quái thả thì vô cùng lo lắng cho Khương Vũ Dân.
Khương Vũ Dân càng thêm sợ hãi, chẳng còn để ý đến việc đó ưa cô cháu gái đến mức nào, vội hỏi: "Dư Dư, cháu nhiều như , chắc chắn cách giúp chú hai chứ?"
Nghe , Khương Dư Dư lắc đầu: "Nếu là yêu khí tà khí thì còn cách hóa giải, nhưng thứ ăn bụng thì cháu gì ."
Cô vốn chuyên về y đạo.
Nghe Khương Dư Dư cũng cách, Khương Vũ Dân lập tức nóng ruột, trong cơn vội vô thức bày thái độ như xưa: "Sao cháu cách? Cháu chẳng giỏi huyền thuật ? Chẳng lẽ ngay cả chuyện cũng xử lý ?"
Nói , ánh mắt ông Khương Dư Dư mang theo nghi ngờ: "Cháu là cố tình giúp chú đấy chứ?"
Ông cụ Khương sắc mặt liền sa sầm, nghiêm giọng quát: "Thằng hai! Dư Dư là cách thì tức là cách. Làm bậc chú, con định bao giờ mới dáng vẻ chú đàng hoàng đây hả?"
Chỉ vẻ bề , năng t.ử tế cũng .
Nghe , Khương Vũ Dân càng thêm tủi . Ông dáng vẻ chú chỗ nào chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-551.html.]
Còn Khương Dư Dư, bao giờ mới dáng vẻ của một đứa cháu đây?
Chuyện rõ ràng là cô gây , cô chủ động tìm cách giải quyết mới đúng, chứ để chú như ông mở miệng cầu xin.
, Khương Vũ Dân vẫn thấy lâm tình cảnh đều là do cô cháu gái .
Dù thì khi nó trở về, trong nhà xảy mấy chuyện rối rắm như thế .
Khương Dư Dư thấy thái độ của Khương Vũ Dân cũng giận, sắc mặt vẫn bình tĩnh, còn mở miệng hỏi ngược: "Chú hai cháu giúp, định trả cháu bao nhiêu tiền để mời cháu tay?"
Nói xong, để Khương Vũ Dân phản ứng, cô tiếp tục: "Chắc chú hai cũng , giới huyền môn chúng cháu quy củ, nhân quả sòng phẳng."
Nghe cô còn đòi tiền, Khương Vũ Dân quả thực định nổi đóa, nhưng nghĩ đến tình trạng hiện tại của thì nhịn xuống: "Chú cháu quy củ của cháu, chú hai cũng chiếm lợi của cháu, một triệu, đủ ?"
Một triệu, ông chỉ xem như cho cô cháu gái ít tiền tiêu vặt.
Tự thấy rộng rãi, nhưng ngờ, Khương Dư Dư trực tiếp lắc đầu.
"Không đủ."
Khương Vũ Dân giật giật khóe mắt, nghĩ một chút, báo một con : "Ba triệu."
Khương Dư Dư vẫn lắc đầu, dứt khoát : "Cháu thấy công ty giải trí của chú hai tệ, là chú hai tặng luôn công ty giải trí đó cho cháu ."
Một câu khiến Khương Vũ Dân suýt nữa động t.h.a.i khí nữa.
"Không thể nào!"
Công ty đó là mạng sống của ông !
Công ty đó là do chính tay ông lập nên, là đại diện cho địa vị và thành tựu của ông trong giới giải trí...
Khương Vũ Dân thể ngờ, con nhóc cháu gái dã tâm lớn như thế!
Khương Dư Dư sớm đoán phản ứng của ông , chỉ giả vờ ngạc nhiên: "Cháu cứ tưởng chú hai gấp gáp giải quyết vấn đề, nên sẽ tiếc bất cứ giá nào. Không ngờ đến một cái công ty mà cũng nỡ cho..."
Khương Dư Dư xong, dùng ánh mắt như thể " chú hai keo kiệt " mà ông , cũng để ông mở miệng phản bác, tiếp tục : "Chú hai vội thì cứ bình tĩnh chờ t.h.u.ố.c hết tác dụng thôi. Dù thì theo thời gian m.a.n.g t.h.a.i thông thường, chắc cũng chỉ một hai tháng là đỡ."
Hoặc ba bốn tháng.
Cùng lắm mười tháng, cũng sẽ qua thôi.
Nhịn một chút là .
Dù thì trong lòng ông cũng xác định là cô cố tình giúp, thì cô cũng chẳng cần phí sức nghĩ cách nữa.
Khương Vũ Dân lời của cô cho tức đến đau tức cả ngực.
giữa việc chịu hai tháng và việc bỏ công ty do sáng lập, Khương Vũ Dân vẫn chọn cái .
Dù thì cũng chỉ một hai tháng, ông chịu .
Con là , việc tưởng chừng thể chịu nổi, một khi điều kiện đối phương đưa vượt quá sức chịu đựng thì đột nhiên thấy "nhịn một chút cũng ".
Khương Vũ Dân từ bỏ ý định tìm cách giải quyết từ cô cháu gái lạnh lùng .
Tuy ngoài miệng nhịn, nhưng lưng ông vẫn âm thầm tìm bác sĩ gia đình hỏi cách nào dịu tình trạng hiện tại .
Bác sĩ gia đình cũng khó xử: "Loại triệu chứng m.a.n.g t.h.a.i giả thông thường là do vợ m.a.n.g t.h.a.i mà chồng ảnh hưởng tâm lý, nên thể kê t.h.u.ố.c giảm lo âu. tình trạng của ông do t.h.u.ố.c gây ... giảm áp lực tâm lý lẽ hiệu quả."
Thấy sắc mặt Khương Vũ Dân , bác sĩ vội vàng đổi giọng: " nếu giống với phản ứng khi mang thai, ông hai thể thử điều chỉnh tâm lý, tránh tức giận, tránh kích động, giữ tâm trạng bình tĩnh, ăn uống điều độ..."
Càng , Khương Vũ Dân càng thấy những lời giống hệt lời dặn dò khi vợ ông m.a.n.g t.h.a.i , mặt ông lập tức đen sì.
"Nói với mấy thứ cần chú ý khi m.a.n.g t.h.a.i thì ích gì?"
Ông cần là cách để giải quyết tình trạng hiện tại!
Thấy bác sĩ gia đình chỉ với vẻ vô tội, Khương Vũ Dân càng bực , vung tay đuổi thẳng .