Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 552
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều duy nhất đáng mừng là hai ngày nay ông công việc quan trọng.
Nếu mà bên ngoài chẩn đoán chuyện m.a.n.g t.h.a.i giả thì ông khỏi lăn lộn trong giới giải trí nữa.
Đột nhiên, ông nghĩ tới con trai Khương Trạm của .
Khương Dư Dư cách, Khương Trạm ?
Khương Dư Dư từng nó năng lực ngôn linh gì đó, nếu nó mở miệng giúp ông trở bình thường, thì...
Ý nghĩ đó lóe lên trong đầu ông bác bỏ ngay.
Không .
Dù thích đứa con trai , nhưng nếu rõ việc dùng năng lực của nó sẽ tổn hao thọ mệnh thì ông cũng thể chuyện đó .
Ông cụ và cả cũng sẽ cho phép ông .
Vẫn là... nhịn thôi. ...
Khương Tố tan học về nhà mới trong nhà xảy chuyện.
Khương Hãn cũng về theo.
Dù thì bố ruột gặp chuyện, mà Đại học Hải Thị quá xa nên tất nhiên về xem .
Sau khi Khương Trừng kể đầu đuôi câu chuyện, hai đều sững sờ.
Thế nhưng kịp gì thì một bóng dáng bé nhỏ chạy phòng.
Chính là Khương Oanh tò mò vì thấy các trai đang thì thầm.
Nghe bố m.a.n.g t.h.a.i giả, cô bé cũng chẳng hiểu giả thật là gì, chỉ là giống như mang thai, nên lập tức kích động và ngạc nhiên hỏi: "Anh ơi! Vậy em sắp em trai em gái ?"
"Phụt!"
Vốn đang cố nhịn vì chuyện bác hai m.a.n.g t.h.a.i giả, Khương Tố cuối cùng cũng nhịn nổi nữa, phá lên một tràng đầy sảng khoái: "Ha ha ha ha ha!"
So với sự ngây thơ của Khương Oánh và sự vô tâm của Khương Tố, tâm trạng của Khương Hãn lúc phức tạp.
Cậu nhịn trừng mắt Khương Tố một cái, cho đến khi miễn cưỡng ngừng , lúc mới bực bội sang Khương Oánh, kiên nhẫn giải thích: "Không em trai em gái gì hết, là giả đấy."
Khương Oánh là giả, gương mặt nhỏ nhắn lộ vẻ rõ là thất vọng cảm xúc gì khác: "A..."
Khương Hãn thấy , bỗng như nghĩ điều gì, nghiêm túc dặn dò: "Còn nữa, chuyện là bí mật của bố, nhớ là ngoài!"
Nghĩ đến việc Khương Oánh thể sẽ khoe với bạn học ở trường rằng bố mang thai, Khương Hãn chỉ thấy mắt tối sầm .
Khương Oánh tuy ngây ngô nhưng cũng khá lời, trai bảo thì cô bé sẽ .
Ngược , Khương Tố khi nhắc nhở như , cũng ngay lập tức nghĩ đến một cảnh tượng nào đó.
Cơn buồn tắt của kìm trỗi dậy, cả dựa Khương Trừng mà đến mức co quắp.
Khương Trừng nhịn vỗ đầu , nhắc nhở tiết chế.
Mặc dù , nhưng Khương Trừng nghĩ đến hình ảnh đó... cũng .
Chỉ là giây , dường như nghĩ đến điều gì, nụ nơi khóe miệng thu đôi chút, theo phản xạ, sờ bụng phẳng của .
Nói thì, từ khi con chuột tai dài "vồ", cũng cảm thấy cơ thể gì đó là lạ.
Anh phình bụng như chú hai mà thấy càng teo , cảm giác như chỗ mỡ thừa vì thời gian tập thể d.ụ.c cũng mất hể . ...
Khương Dư Dư mấy em họ phản ứng thế nào với việc Khương Vũ Dân m.a.n.g t.h.a.i giả. Sau khi lấy hộp "chocolate" ăn dở đó, cô căn nhà mới của .
Nếu đó cô chỉ cảm thấy con yêu tinh nhỏ sẽ thì khi hộp chocolate , cô chắc chắn nó nhất định sẽ .
Tối hôm đó, khi Khương Dư Dư đang ngủ say thì cảm thấy một làn hương mờ nhạt len qua cửa sổ.
Ngay khi nhận mùi hương, Khương Dư Dư lặng lẽ tự niệm một chú định thần.
Sau đó cô vẫn giữ tư thế ngủ, cho đến khi cô thấy tiếng bước chân khe khẽ bên ngoài phòng khách.
Kèm theo là một luồng yêu khí mỏng manh lan .
Trong phòng khách.
Chính là con chuột tai dài chạy trốn từ hôm .
Nó xác định Khương Dư Dư trong phòng ngủ chính ngủ say, lúc mới từ ban công nhẹ nhàng đáp xuống đất.
Nó từ một cửa sổ khác đóng hẳn, tiến thẳng đến phòng khách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-552.html.]
Nó quan sát xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi hộp chocolate đặt bàn phòng khách.
Mắt con chuột sáng lên, ngửi kỹ, xác nhận bên trong đúng là chocolate của , lúc mới rón rén tiến gần.
Nó cách bàn nửa mét thì tiến thêm, mà dùng đuôi thử , xác nhận gì bất thường, lúc mới nhanh chóng dùng đuôi cuộn lấy hộp chocolate bàn, đầu định chạy.
Không ngờ nhấc hộp chocolate lên, tấm linh phù đặt đáy hộp lập tức phát sáng.
Ngay đó là một giọng nữ vang lên, trong trẻo nhưng mang theo vài phần linh lực: "Thiên phù hiện , vạn quỷ vô hình, hợp môn xương thịnh, phong!"
Con chuột tai dài cảm thấy gì đó đúng, định bỏ chạy, nhưng ngay giây , nó xích linh quang do linh phù phát trói chặt.
Đồng thời, trong bán kính một mét lấy nó trung tâm, một kết giới hiện lên, giam giữ nó bên trong.
Lúc , Khương Dư Dư từ bóng tối hành lang chậm rãi bước , đến phòng khách, nhẹ giọng lệnh: "Mở đèn."
Tách, đèn cảm ứng trong phòng tự động bật sáng, cả phòng khách sáng trưng như ban ngày.
Con chuột tai dài ngạc nhiên đèn trần nhà.
Rõ ràng là ngờ đèn trong căn nhà thể bật sáng.
Dù ... hai ngày nó sống ở đây cũng từng tìm công tắc đèn ở .
Nhìn thấy Khương Dư Dư từ phía hành lang phòng ngủ chính tiến gần, con chuột tai dài nhanh chóng thu vẻ mặt ngu ngơ, đổi sang vẻ sợ hãi run rẩy.
Giây ,"bụp" một tiếng, nó hóa thành hình nhỏ xíu trong kết giới.
Thế mà là dáng vẻ một đứa bé trai chừng bốn năm tuổi.
Cậu bé trông đáng yêu, đôi mắt to tròn đầy vẻ vô tội, Khương Dư Dư, giọng run run: "Chị ơi, đừng... đừng g.i.ế.c em..."
Bước chân của Khương Dư Dư khựng , nhướng mày.
lúc đó, từ cửa vang lên âm thanh mở khóa mật mã.
Cửa chính mở , bước là Chử Bắc Hạc và... Tiêu Đồ.
Biết cô đang giăng bẫy chờ bắt yêu, Chử Bắc Hạc sợ xảy chuyện ngoài ý nên dẫn Tiêu Đồ cùng.
Vừa cửa, hai thấy bé đang run rẩy trong kết giới phòng khách.
Tiêu Đồ lập tức trợn to mắt: "Con nít? À ! Yêu quái trưởng thành !"
Giờ xử lý kiểu gì đây?
Yêu quái thành niên thì rắc rối lắm.
Tiêu Đồ con yêu quái trong kết giới mà đầy rối rắm, còn Khương Dư Dư mặt đổi sắc, chỉ tăng linh lực, siết chặt xích linh quang bé thêm vài phần, lạnh lùng : "Hiện nguyên hình ."
Cậu bé siết đến mức lộ vẻ đau đớn, ngừng cầu xin: "Chị ơi... đây chính là hình của Thử Thử mà... chị đừng g.i.ế.c Thử Thử..."
Vẻ mặt đó, đến cả Tiêu Đồ cũng cảm thấy mềm lòng.
Đang định lên tiếng can ngăn thì thấy Khương Dư Dư mặt biểu cảm, siết chặt linh quang xích thêm nữa.
Cậu bé dường như ngờ cô thật, mặt nhỏ thoáng hoảng loạn, giây , như chịu nổi nữa: "Bụp" một tiếng...
Cậu bé trong kết giới bỗng hóa thành một ông chú cao lớn, ngay cả giọng trẻ con đáng thương cũng biến thành giọng đàn ông khàn khàn: "Biến biến , đừng siết nữa, siết c.h.ế.t chuột mất!"
Sự đổi đột ngột khiến Chử Bắc Hạc chỉ nhướn mày, sắc mặt vẫn bình thản.
bên cạnh, Tiêu Đồ trợn mắt há mồm.
Cậu thể tin nổi ông chú cao lớn trong kết giới, nhận đây mới là bản thể thật của con chuột tai dài, Tiêu Đồ như đả kích nặng nề.
Cậu lao tới, chỉ ông chú trong kết giới mà mắng: "Yêu quái vô liêm sỉ từ đến ? Một ông chú mà giả đứa trẻ non nớt trưởng thành ? Không hổ ?"
Tiêu Đồ tức giận c.h.ử.i rủa, rõ ràng là phẫn nộ vì suýt nữa lừa.
Ông chú chuột Tiêu Đồ, dù mặt thật sự còn là vị thành niên, nhưng cảm nhận áp chế chủng loài từ đối phương, vẫn kìm mà khom .
Hơn nữa kỳ lạ là, chuột tinh còn cảm nhận một khí tức áp lực khác.
Theo bản năng, tên quy hết khí tức đó lên con giao nhỏ mặt, nghi ngờ phía đối phương còn đại yêu quái lợi hại nào đó chống lưng.
Nhận điều , ông chú chuột lập tức bỏ cuộc, cơ thể xích trói "phịch" một tiếng bệt xuống đất, kiểu như buông xuôi: " khai hết!"
Khương Dư Dư , tưởng tên định khai việc dùng t.h.u.ố.c hỗ trợ sinh sản phá hoại trật tự sinh nở của con .