Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 554

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:47
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giống như khi cô đặt họ cho Hồ Xinh Đẹp, chọn họ "Hồ" trong "hồ ly".

Con chuột tai dài tự đặt tên là "Ngô Thục", chẳng lẽ tình cảm đặc biệt với thời kỳ Ngô Thục thời Tam Quốc?

Nghĩ đến đây thì thấy Ngô Thục lắc đầu với cô, sửa : "Không, họ Sư. Sư Ngô Thục. Tên tự đặt đó, ?"

Sư Ngô Thục..."Thử" (*).

(*) Sư đồng âm với thử.

Nghe cái tên là mang phong cách yêu quái đặc trưng .

Khương Dư Dư: ...

Thôi , cô nghĩ nhiều .

Xác nhận tên của chuột tai dài xong, Khương Dư Dư nhanh chóng vẽ một đạo phù trong trung, đặc biệt thêm tên nó , đó vung tay, đ.á.n.h phù chú lên chuột tinh: " hạ cấm chế . Anh mục đích đến Hải Thị thành, hãy tự về trụ sở Cục Quản lý Yêu quái ở Kinh Thành đầu thú ."

Khương Dư Dư tất nhiên thời gian đưa nó , còn chờ Cục Quản lý Yêu quái cử đến bắt thì chẳng đến khi nào.

Dù cô thể chuyển giao nó qua bên Cục an , nhưng nghĩ rằng nếu nó tự đầu thú, bên Cục Quản lý Yêu quái thể sẽ đối xử nhẹ nhàng hơn.

cảm nhận chuột tai dài ác ý gì với loài , cho nên cũng vui lòng kết một mối thiện duyên.

Chuột tai dài cô bảo tự về đầu thú thì xúc động líu ríu hai tiếng, liên tục cam đoan chắc chắn sẽ tự trở về trình diện.

Khương Dư Dư đó giải trừ kết giới, thấy nó hóa về nguyên hình chuẩn rời , chợt nhớ điều gì, liền hỏi: "À, t.h.u.ố.c của lộc thục, nếu ăn nhầm thì cách nào hóa giải ?"

Hình dạng nguyên hình của Sư Ngô Thục thực sự dễ thương hơn dáng vẻ đại thúc, nhưng mở miệng vẫn là giọng ông chú phần thô ráp: "Bột lông của lộc thục hiệu lực kéo dài như yêu lực trong lông nguyên bản, nếu ăn nhầm thì đợi hai ba tháng sẽ tự tiêu giải."

Còn cách hóa giải tại chỗ , nó cũng , vì nó lộc thục.

Khương Dư Dư xong trầm ngâm một lát, hỏi tiếp: "Đàn ông ăn cũng ?"

Sư Ngô Thục vẻ đầu chuyện đàn ông ăn cái đó, tai to khẽ động, đó chắc chắn đáp: "Chắc... cũng thôi."

Khương Dư Dư liền khoát tay hiệu cho nó rời .

Mãi đến khi Sư Ngô Thục rời , Chử Bắc Hạc mới sang Khương Dư Dư hỏi: "Cứ thế thả nó , em sợ nó phá cấm chế bỏ trốn ?"

Khương Dư Dư : "Nó vốn điều ác, chỉ là vì nhu cầu sinh tồn, nếu trốn thì trốn thôi."

Chuột tai dài khác với chuột tinh đây, nó tư tưởng lấy con trò đùa.

Hơn nữa, bản Cục Quản lý Yêu quái tồn tại cũng vì để - yêu chung sống hòa bình, để đặt yêu và thế đối lập.

Cho nên, đối với những tiểu yêu mấy nguy hại, huyền sư cũng cần quá cứng rắn.

"Hơn nữa công cụ gây án của nó cũng còn."

Khương Dư Dư , nhặt hộp chocolate mà Sư Ngô Thục mang .

Từ những lời nó , cộng với việc nó tìm hộp chocolate, cô đoán lông lộc thục mà nó "thu hoạch" cũng còn nhiều.

Không những "dụng cụ gây án" , nó cũng thể tiếp tục bán t.h.u.ố.c giúp sinh con nữa.

Giải quyết xong chuyện của Sư Ngô Thục, hôm Khương Dư Dư định cùng Chử Bắc Hạc dọn về nhà.

 

khi dọn về, cô nghĩ quyết định gửi tin nhắn cho phụ trách nhiệm vụ bên Cục Quản lý Yêu quái.

việc cô để Sư Ngô Thục tự đầu thú cũng trái với yêu cầu của nhiệm vụ.

Cô cũng hỏi thử bên Cục Quản lý Yêu quái xử lý những trường hợp thế nào.

Trên app Linh Sự cửa sổ đối thoại giữa hai bên nhiệm vụ, gửi tin nhắn thì bên Kinh Thành nhận .

Người đàn ông bên Cục Quản lý Yêu quái suy nghĩ một lúc trực tiếp tìm đến Văn Cửu.

Vì lúc đăng nhiệm vụ, chính ngài Văn bảo đưa thêm nhiều yêu cầu hạn chế, cho một huyền sư nhỏ ở Hải Thị nhận nhiệm vụ.

Anh vẫn luôn cảm thấy nhiệm vụ là ngài Văn cố ý chuẩn cho huyền sư .

Quả nhiên, khi Khương Dư Dư gửi tin đến, Văn Cửu chỉ giơ tay nhận lấy máy tính bảng từ tay .

Người đàn ông đuổi ngoài, còn Văn Cửu thì trực tiếp gõ khung trò chuyện:

[Cục Quản lý Yêu quái cấm yêu tùy tiện dùng yêu lực lên con , bất kể là mê hoặc dùng yêu lực thuốc. Một khi bắt sẽ tùy mức độ vi phạm mà xử phạt từ 10 - 100 năm tù. ]

[Nếu thật sự là tự giác đầu thú như cô thì Cục Quản lý Yêu quái thể xem xét giảm án. Tuy nhiên nhiệm vụ yêu cầu là bắt yêu trốn chạy đưa về quy án, nếu nó tự đầu thú thì cô sẽ điểm nhiệm vụ. ]

Dù Khương Dư Dư đoán , nhưng vẫn chấp nhận .

[Được, nó tự thú thì giảm án bao nhiêu?]

Văn Cửu trả lời qua loa: [Còn tùy tâm trạng . ]

Khương Dư Dư: [... ]

Cảm thấy nhân viên bên vẻ tùy hứng.

Cô còn đang âm thầm phàn nàn, thì thấy đối phương đột nhiên gửi thêm một câu:

[Tin tưởng yêu quái một cách cảm tính là hành động của phụ nữ mềm yếu. Là một huyền sư, cô thật đáng thất vọng. ]

Khương Dư Dư dòng chữ , hàng mày khẽ nhíu , mặt cảm xúc đáp :

[ thích thế. ]

Nói xong liền đóng cửa sổ trò chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-554.html.]

Để Văn Cửu khung chat cắt ngang, khẽ nhướng mày: "Giận ?"

Chậc, đúng là dễ giận thật.

Khương Dư Dư trở về nhà họ Khương thì trời gần tối.

Xe dừng , Hồ Xinh Đẹp vui vẻ chạy lên dẫn đường.

Chẳng bao lâu, Khương Oánh từ trong biệt thự chạy , dang tay ôm chầm lấy Hồ Xinh Đẹp.

"Công chúa xinh , chị nhớ em quá mất! Em ở nhà, chị cảm giác như trải qua bao mùa thu ."

Hồ Xinh Đẹp cũng nể mặt, để mặc cho cô ôm một cái, cái đuôi mập mạp vẫy nhẹ phía .

Rất nhanh đó, Khương Oánh thấy Khương Dư Dư đang bước tới, liền bỏ Hồ Xinh Đẹp chạy đến mặt cô: "Chị Dư Dư, em nhớ chị lắm, chị ở nhà, em cứ thấy trong nhà như đang trải qua mùa thu mãi thôi."

Khương Dư Dư đưa tay xoa đầu cô bé, chỉ : "Bây giờ vốn dĩ là mùa thu mà."

Khương Oánh thấy câu lý, gật đầu, như nhớ điều gì đó, vẫy tay gọi Khương Dư Dư: "Chị Dư Dư, chị cúi xuống một chút, em cho chị một bí mật nha."

Nghe , Khương Dư Dư liền xổm xuống, Khương Oánh lập tức ghé sát tai cô, thần bí : "Chị ơi, sắp tới em sẽ em trai hoặc em gái đấy, vì bố em... đang m.a.n.g t.h.a.i đó!"

Khương Dư Dư: ...

Trùng hợp quá, chuyện chị .

Thật Khương Oánh từ mạng rằng đàn ông thể mang thai.

Chính vì mà cô bé càng cảm thấy bố lợi hại.

Bố thì sinh con, nhưng bố cô bé thì đấy.

Chỉ tiếc là trai cho ngoài.

Nếu chắc chắn mấy đứa bạn nhỏ của cô bé sẽ ghen tỵ lắm cho xem.

"Anh chuyện ngoài, nhưng vì chị là nhà nên em mới kể cho chị đó."

Khi Khương Oánh , đôi mắt cứ chằm chằm Khương Dư Dư, vẻ mặt như : Chị , em với chị lắm đúng ?

 

Khóe môi Khương Dư Dư cong lên, bỗng nhiên cô đảo mắt, hỏi Khương Oánh: "Vậy chuyện em chúc mừng bố em ?"

Khương Oánh cô nhắc nhở thì ngẩn một lúc, lộ vẻ mặt tiếc nuối.

"Ái chà, em quên mất tiêu!"

Anh trai cho cô bé ngoài, còn bảo như gì, nên Khương Oánh cũng quên khuấy mất vụ chúc mừng.

Chị Dư Dư đúng, cô bé chúc mừng bố mới .

Nghĩ đến đây, Khương Oánh liền đầu, lon ton chạy mất.

Tới bữa tối, Khương Vũ Dân vì bực nên ăn, Khương Dư Dư cũng chẳng áy náy gì, ăn ngon lành hai bát cơm.

Tạ Ninh Ngọc thấy chỉ : "Quả nhiên vẫn thể để con bé sống một bên ngoài, một chắc ăn uống cũng ."

Nhìn cái bụng đói meo của con bé mà xem.

Khương Dư Dư: ...

Khương Oánh vì cảm thấy cư xử độ lượng như một cô con gái , nên tối nay cũng tự thưởng cho hai bát cơm.

Chỉ Khương Trừng ăn nửa bát buông đũa.

"Con ăn no ."

Tạ Ninh Ngọc thấy chút lo lắng: "Sao mấy ngày nay con khẩu vị ăn uống gì thế? Nhìn còn gầy nữa..."

Ông chú thứ hai của nó thì đổi khẩu vị vì m.a.n.g t.h.a.i giả.

Chẳng lẽ con trai nhà cũng m.a.n.g t.h.a.i giả?

Tạ Ninh Ngọc lo lắng thực sự luôn đó.

Bên cạnh, Khương Tố cũng đầu lo lắng hỏi trai: " đó, , bụng nước lèo của cũng biến mất ."

Khương Trừng cạn lời, sang: "Anh bụng nước lèo!"

Tuy tập thể d.ụ.c như mấy em họ, nhưng cũng tới mức bụng phệ.

Cùng lắm là chút mỡ thừa.

Mà giờ cũng biến mất !

Khương Dư Dư Khương Tố , chỉ nghiêng đầu liếc Khương Trừng một cái, nhanh chóng thu ánh mắt.

sang Khương Hãn đối diện.

Vì chuyện của Khương Vũ Dân, Khương Hãn yên tâm, mấy ngày nay tan học là về nhà luôn.

Trong lòng cô vẫn canh cánh một việc, ăn cơm xong liền tìm Khương Hãn, giao cho miếng ngọc Tỳ Hưu thành vài ngày nay.

Hôm đó lôi hỏa đột nhiên đ.á.n.h xuống, cô quan sát miếng ngọc ba ngày, ngoài việc linh khí mạnh hơn bình thường thì thấy gì lạ.

Thêm nữa thời hạn ba tháng hứa với Khương Hãn cũng sắp tới, cô vẫn giữ đúng đạo đức nghề nghiệp.

 

 

Loading...