Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 559

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu cứ tưởng là ai đó trong nhà lấy trộm, dù ngủ trong phòng cũng sợ.

giờ trong nhà điều gì đó kỳ quái, dám mạo hiểm nữa.

thể ngủ đại ở phòng khách nào đó, nhưng vẫn thấy an bằng phòng của Khương Dư Dư.

Tiếc là Khương Dư Dư là con gái, nếu thì dù đất, cũng sẽ chen phòng cô.

Phòng của Khương Tố coi như là lựa chọn thứ hai .

phòng Khương Tố cũng ngay phòng Khương Dư Dư, chuyện gì cô cũng sẽ cảm nhận .

Nghe giọng điệu thản nhiên của Khương Hãn, Khương Tố xuống kéo chăn, miệng quên lầm bầm: "Anh trai. Anh ở tầng ba mà, còn cố chen đây..."

Khương Hãn thế liếc qua một cái: "Sao em lắm thế?"

Khương Tố bĩu môi, hừ nhẹ: "Chiếm phòng em còn chê em nhiều , tắt đèn!"

Đèn cảm ứng trong phòng lập tức tắt, căn phòng chìm bóng tối.

Chỉ một giây , đèn Khương Hãn bật sáng.

"Anh còn ngủ mà, tắt gì, cứ để mở ."

Khương Tố suýt nữa tức bật , định dậy cằn nhằn thì Khương Hãn lẩm bẩm: "Khương Dư Dư cũng ngủ ? Hay nhắn cho em một cái, bảo em đêm nay đừng ngủ say quá."

Khương Tố: ...

"Anh Hãn, tin em , nếu dám nhắn tin chị em mất ngủ thì những chị chặn vĩnh viễn, mà vụ trộm chị cũng sẽ mặc kệ luôn."

Khương Tố chắc như đinh đóng cột.

theo đuôi Khương Dư Dư lâu năm, Khương Tố dĩ nhiên hiểu cô chị hơn ai hết. Đã thì Khương Hãn... chỉ còn cách từ bỏ ý định . ...

Ba giờ sáng.

Khương Hãn và Khương Tố ngủ chung một chỗ.

Cả biệt thự chìm tĩnh lặng, nhưng nếu lắng kỹ, thể thấy ngoài bệ cửa sổ tiếng động khe khẽ như thứ gì đó đang dịch chuyển từng chút một.

Bên ngoài bức tường.

Con rùa hệ thống đang cố sức bám các khe tường, dùng bốn chân bò chầm chậm.

Với thể hiện tại, nó bò hơn sáu tiếng đồng hồ .

May mắn là nó sắp tới nơi.

Mục tiêu của hệ thống là bệ cửa sổ phòng Khương Hãn.

Lúc Khương Hãn chọc nó hôm nay, nó mới hóa Khương Dư Dư đưa món ngọc cho tên ngốc Khương Hãn.

Thời gian ở trong cơ thể Lộ Tuyết Khê, nó từng tiếp xúc ít với Khương Hãn.

Trong mắt hệ thống, Khương Hãn đúng là một tên ngốc dễ dụ.

Thế mà Khương Dư Dư đưa món đồ như cho .

Thật phí phạm!

Thà để nó lén lấy còn hơn để tên ngốc hỏng.

 

Với suy nghĩ đó, hệ thống kiên trì bò đến bệ cửa sổ phòng Khương Hãn.

May là một cánh cửa sổ đang mở.

Hệ thống hì hục bò về phía đó, khi nó vươn đầu chuẩn chui qua khe cửa, thì bất ngờ cảm nhận luồng khí tức mà nó luôn khao khát.

Hơn nữa, khí tức đó gần!

Hệ thống phấn khích, sức vẫy chân. Cuối cùng, khi bộ con rùa chui lọt cửa sổ thì luồng khí tức vốn còn cách nó một đoạn... đột nhiên gần ngay mắt.

Đầu con rùa hệ thống cứng đờ, theo bản năng ngẩng đầu lên thì thấy mặt là một món đồ ngọc hình con Tỳ Hưu, xanh ngọc, đang từ cao chằm chằm xuống nó.

Nhìn thế nào cũng giống như... đang sống !

Rùa hệ thống há miệng toang gì đó, thì món ngọc Tỳ Hưu đột nhiên xoay , quất cái đuôi mạnh đầu nó.

Rõ ràng chỉ là đồ ngọc, nhưng lực mạnh.

Rùa hệ thống cảm giác như cả đ.á.n.h bay ngoài, theo phản xạ thu trong mai.

Cái mai rùa xoay hai vòng , rơi "bịch" xuống bụi cỏ sân, im bặt. ...

Hệ thống đ.á.n.h đến tự kỷ.

Trên lầu, Khương Dư Dư vốn đang ngủ say, ngay khoảnh khắc Tỳ Hưu tay lập tức mở mắt.

Đôi mắt hạnh sáng rực, chút buồn ngủ. Cô do dự bước xuống giường, chạy xuống lầu bắt ấn: "Thiên địa chí tôn, bao la lục hợp, tứ phương linh tà, mạc cảm độn tẩu... Trói!"

Sợi dây xích do phù chú biến thành nhanh chóng bay thẳng về phía phòng Khương Hãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-559.html.]

Nó xuyên qua khe cửa, lập tức khóa chặt mục tiêu.

Bắt .

Cảm nhận khóa linh khóa trúng gì đó, Khương Dư Dư lập tức đến cửa phòng Khương Hãn.

Khương Hãn và Khương Tố cũng tỉnh dậy vì tiếng động, vội vã lao khỏi phòng.

Khi tới nơi, họ thấy cửa phòng Khương Hãn đang mở.

Khương Dư Dư yên ở cửa.

Cùng lúc đó, hai thấy tiếng giãy giụa trong phòng thì nhanh chóng bật đèn.

"Tách" một tiếng, đèn sáng rực.

Khi rõ cảnh tượng trong phòng, cả Khương Tố và Khương Hãn đều sững sờ.

"Đây..."

"Là... tên trộm ngọc ?"

Đứng ở cửa, Khương Hãn sinh vật nhỏ bé dây xích phù chú trói , biểu cảm cực kỳ khó tả: "Sao thấy nó... quen quen?"

Khương Tố : "Chứ còn gì nữa! Chính là tên trộm lén sống trong cặn hộ của chị em đó!"

Trong phòng, sinh vật trói chính là con chuột tai dài thật sự.

Bị dây xích quen thuộc trói , nó chỉ im lặng, ngừng giãy giụa, về phía Khương Dư Dư kêu lên: "Đại sư, là , là Ngô Thục đây! đến tìm cô mà, hu hu hu..."

Ngô Thục hóa hình , mà lên tiếng bằng hình dạng thú.

Tiếng vang lên khiến hai ở cửa sợ dựng tóc gáy.

"Trời ơi! Ở giọng ông chú

Khương Tố trốn lưng Khương Dư Dư, căng thẳng quanh phòng.

Dù họ con chuột tai dài là yêu thú, nhưng đây từng chuyện.

Nhìn con chuột tai dài đáng yêu phát giọng của một ông chú, Khương Tố thấy cực kỳ chấn động.

Khương Hãn cũng sốc, nhưng nhanh chóng phản ứng, chỉ tay con chuột tai dài trói hỏi: "Là mày trộm đá ngọc của tao mỗi đêm?"

Ngô Thục xong câu hỏi của Khương Hãn, lập tức đáp bằng giọng ồm ồm: " ăn trộm !"

Rồi con chuột đầu về phía Khương Dư Dư, giọng dịu : "Đại sư, thật sự trộm gì hết, cô mà, loại yêu quái đó!"

Khương Dư Dư khi nhận kẻ trói là Sư Ngô Thục thì ngay bắt nhầm.

, cô cũng lập tức thu dây xích, mà hỏi: "Sao đến đây?"

Rồi cô híp mắt : "Hồi bảo tự thú, ?"

Thấy ánh mắt nguy hiểm của cô, Sư Ngô Thục giật nảy , vội : " ! Đi thật đó! Cục Quản lý Yêu Quái chỉ dạy dỗ một trận, phạt tiền xong thì thả . đến đây là để tìm cô đó, đại sư!"

Ngô Thục xong, sợ cô tin, lập tức dùng cái đuôi dài cuộn lấy gì đó đưa đến mặt cô.

Lớp lông mềm xòe , bên trong là mấy tờ tiền mặt với các mệnh giá khác .

"Đây là tiền hứa bồi thường cho cô."

 

Khương Dư Dư mấy tờ nhân dân tệ, trong lòng bỗng thấy xúc động.

Xã hội bây giờ, ngoài một già lớn tuổi thì hiếm ai còn dùng tiền mặt. con chuột tai dài dường như điều đó, thậm chí khi bán t.h.u.ố.c cho Lý Hiểu Hòa cũng yêu cầu trả bằng tiền mặt.

Cô giơ tay, lập tức giải trừ dây xích phù văn Sư Ngô Thục.

nghi ngờ lời nó .

Tuy nhiên, việc Cục Quản lý Yêu quái dễ dàng tha cho nó vẫn khiến cô bất ngờ.

Nếu theo lời nhân viên cục từng với cô giảm án tùy theo tâm trạng... Vậy tâm trạng đó đến mức nào mới chuyện như thế chứ???

Không nghĩ nhiều về chuyện bên phía Cục Quản lý Yêu quái, Khương Dư Dư sang Ngô Thục: "Đã tìm đến thì căn phòng ?"

Sư Ngô Thục tỏ vẻ vô tội: "Chẳng do thấy chỗ linh khí dồi dào ?"

Hơn nữa nó còn thấy thứ gì đó bay từ cửa sổ bên .

Nó chỉ là tò mò, đến xem thử.

Nghe nó , ánh mắt Khương Dư Dư theo bản năng quét khắp phòng, cuối cùng dừng miếng ngọc hình Tỳ Hưu và vài khối ngọc thô bên cạnh.

Không thèm để ý đến con chuột, cô bước thẳng tới chỗ ngọc Tỳ Hưu.

Mới chỉ vài ngày gặp, linh khí Tỳ Hưu rõ ràng mạnh hơn lúc cô đem đến.

Quan trọng hơn là...

 

 

Loading...