Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 56
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:52:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa thấy Khương Tố mặt mày tức giận chạy vụt khỏi phòng, xông cầu thang thoát hiểm.
Trong cầu thang, Khương Tố tức tối dùng mu bàn tay quệt mạnh nước mắt.
Cậu kiểu yếu đuối đến mức chịu nổi vài câu mắng mỏ.
Chỉ là thấy ấm ức và đau lòng.
Lúc đó, dù bồng bột đồng ý trong nhà thi đấu, nhưng vẫn luôn cảnh giác xung quanh.
Khi những sợi tơ tằm đột nhiên xuất hiện, cả nhóm đều kịp phản ứng.
Thấy cuốn lấy, phản ứng đầu tiên của là kéo Lộ Tuyết Khê bỏ chạy.
Thậm chí, khi những sợi tơ sắp quấn lấy chị , chính lao tới chắn chị .
Kết quả...
Ngay khoảnh khắc quấn chặt hai chân, Lộ Tuyết Khê lập tức gạt tay và bỏ chạy!
Ngược , Xuân Xuân là lao đến giúp , nhưng cả hai cuối cùng đều tơ tằm trói chặt.
Sau đó thoát ?
Cậu nhớ rõ lúc , lòng bàn chân bỗng nhiên như bỏng rát, ngay đó những sợi tơ vốn đang siết chặt liền đứt đoạn.
Cậu nhân cơ hội bế Xuân Xuân lúc đó cuốn thành kén chạy trốn...
Lúc tình hình nguy cấp, kịp suy nghĩ nhiều.
giờ nhớ , Khương Tố lập tức cởi giày xem.
Kết quả, thấy miếng lót giày một lớp tro đen, rõ ràng là dấu vết của thứ gì đó đốt cháy.
Nhìn kỹ hơn, còn phát hiện một góc nhỏ của lá bùa vàng sót !
Nhìn thấy mảnh giấy vàng, Khương Tố lập tức nghĩ đến bùa chú mà Khương Dư Dư dùng, trong lòng như chợt hiểu điều gì đó.
Hốc mắt đỏ lên.
Hóa , ngay từ đầu Khương Dư Dư cứu.
Rõ ràng chị nhắc nhở , nhưng chịu , cứ khăng khăng theo Lộ Tuyết Khê.
Vậy mà chị chẳng hề giận, thậm chí còn lặng lẽ nhét bùa đế giày để bảo vệ .
Nghĩ đến đây, Khương Tố kìm mà càng to hơn.
Lần là vì cảm động.
Không chỉ cảm động, mà còn hối hận.
Trước đây luôn chống đối chị , còn cùng hai tên ngốc Khương Hãn ép chị rời khỏi nhà.
Thế mà chị vẫn sẵn lòng giúp ...
"Hức hức hức..."
Đang , bỗng nhiên lưng vang lên tiếng cửa đẩy .
Khương Tố giật b.ắ.n , lập tức nín .
Quay đầu , hóa là Khương Dư Dư.
Cậu ngạc nhiên trợn tròn mắt, quên mất là mới .
Vốn dĩ nhà họ Khương gen , Khương Tố mang nét của một thiếu niên.
Lúc đôi mắt đỏ hoe, hàng mi còn vương giọt lệ, qua chút mong manh yếu đuối.
Khương Dư Dư khẽ nhướng mày.
Khương Tố lập tức đỏ bừng mặt.
Cậu hổ, ngượng ngùng: "Chị đến đây gì?"
Nói xong, nhận giọng điệu của chút gay gắt, vội vàng dịu giọng : "Không là em cho chị đến đây ... Ý em là nếu chị đây hóng gió, em... em sẽ nhường chỗ cho chị."
Giờ tận mắt chứng kiến bản lĩnh của Khương Dư Dư, Khương Tố tâm phục khẩu phục.
nghĩ đến thái độ đây của với cô, cảm thấy cô chắc chắn sẽ chẳng thèm để ý đến nữa.
Lúc ở tòa nhà dạy học, gọi "chị" ngọt, nhưng giờ dám gọi thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-56.html.]
"Chị đến tìm ."
Khương Dư Dư , bất ngờ đưa tay về phía .
"Miếng ngọc bội cho mượn để phòng , giờ trả chị ."
Thái độ của cô lạnh nhạt như thể hai từng cùng trải qua hoạn nạn.
Mắt Khương Tố đỏ lên, nhưng theo phản xạ đưa tay ôm chặt miếng ngọc cổ, quên mất cả uất ức và hối hận , chỉ ngước lên cô, lí nhí hỏi: "Miếng ngọc bội ... cho em ?"
Giống như cái đưa cho Hoài và bác cả .
Khương Dư Dư liếc một cái: "Chỉ là tạm thời cho mượn, từng là cho ."
Khương Tố cô thật, nhưng... trả.
Không chỉ vì nó thực sự thể bảo vệ , mà còn vì... cô công nhận.
"Chị... Chị ơi, miếng ngọc bội ... chị thể cho em ?"
Sợ cô từ chối, vội vã cam đoan: "Trước đây là em hiểu chuyện, chị ơi, em nhất định sẽ chống đối chị nữa! Chị bảo em gì, em sẽ cái đó!"
Khương Dư Dư : "Cậu thật sự nó?"
Khương Tố gật đầu thật mạnh.
Muốn chứ!
Khương Dư Dư liền đưa tay đến gần hơn, mở miệng như một cái máy tính lạnh lùng tính toán: "Ngọc bội hai trăm nghìn, cộng với , bốn lá bùa sấm sét tính bốn trăm nghìn, tổng cộng sáu trăm nghìn. Hỗ trợ chuyển khoản qua ngân hàng hoặc ví điện tử."
Với thái độ của Khương Tố đây, việc cô cứu là nể mặt quan hệ thích, tiền đương nhiên tính đủ.
Khương Tố cũng từng thái độ , cần trả tiền cũng từ chối, chỉ là nhất thời run rẩy một chút: "Tiền của em đều ở trong Ví điện tử... Chị, là... chúng kết bạn , em sẽ chuyển cho chị."
Khương Dư Dư liếc mắt thấu ý đồ nhỏ bé của thiếu niên, nhưng cũng vạch trần, lấy điện thoại thêm bạn với .
Nhìn thấy thông báo kết bạn thành công, mặt Khương Tố lộ rõ vẻ vui mừng, dám chậm trễ, nhanh chóng chuyển khoản sáu trăm nghìn.
Khương Dư Dư khách sáo, lập tức nhấn chấp nhận.
Nhìn con tài khoản, đôi mắt cô khẽ cong lên.
Vừa vui vì kiếm tiền, cảm thán:
Quả nhiên, nhà họ Khương, ngay cả một đứa nhóc cũng nhiều tiền như .
Sáu trăm nghìn, chớp mắt chuyển hề chớp mắt.
Chậc.
Hai phòng bệnh.
Lộ Tuyết Khê tỉnh, thấy Khương Tố, cô một thoáng lúng túng, nhưng nhanh khôi phục như thường.
Cô dịu dàng, đưa tay về phía , trong mắt tràn đầy lo lắng: "Tiểu Tố, lúc tỉnh thấy em, chị lo lắng c.h.ế.t! Em chứ?"
Khương Tố cô , thấy vẻ mặt lo lắng của cô , liền đầu sang chỗ khác, thèm để ý.
Khương Trừng ở bên cạnh thấy thì lập tức sa sầm mặt: "Khương Tố! Tuyết Khê đang quan tâm em, em thái độ gì thế?!"
"Anh để ý em thái độ gì chi?"
Lúc , Khương Tố lấy dáng vẻ lúc , lập tức đáp trả Khương Trừng một cách thẳng thừng, nhưng vẫn ý định để ý đến Lộ Tuyết Khê.
Trước đây, luôn xem cô là chị gái của , nhưng chuyện xảy ở trường cũ đó để một khúc mắc trong lòng.
Dù đó là phản ứng bình thường của thường khi gặp nguy hiểm, nhưng vẫn khó chịu khi bỏ rơi.
Đặc biệt là khi bỏ rơi là mà tin tưởng.
Lộ Tuyết Khê thái độ của Khương Tố, đôi mắt khẽ lóe lên, cúi xuống, nhẹ giọng : "Tiểu Tố, chuyện hôm nay đều là của chị. Nếu chị cứ khăng khăng kéo em cùng, em gặp chuyện ... Chị lời xin với em."
Giọng điệu của Lộ Tuyết Khê chân thành, kết hợp với khuôn mặt tái nhợt lúc của cô , ngay lập tức khiến Khương Trừng bên cạnh kìm mà xót xa: "Tuyết Khê, em xin cái gì chứ?! Người gặp chuyện là em, thằng nhóc thối đó mới là nên xin em!"
"Anh Trừng, đừng Tiểu Tố như . Chuyện suy cho cùng là của em. Tiểu Tố cố gắng bảo vệ em."
"Em đừng đỡ cho nó nữa! Nếu nó thực sự bảo vệ em, thì tại bản nó cả, còn em viện?"
Khương Hãn ở bên cũng lên tiếng: "Em gái Tuyết Khê, em lúc nào cũng thích nhận về . Nó còn là trẻ con, em đừng mãi chiều nó như thế. Nói cho cùng, cho dù hôm nay gặp chuyện là nó thì cũng là do nó tự bảo vệ bản ."
Nhìn thấy hai bắt đầu trách móc , Khương Tố tức đến mức suýt hộc máu.
Ban đầu, định chất vấn Lộ Tuyết Khê mặt nhiều như , nhưng giờ thì nhịn nổi nữa.