Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 560

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:50:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Miếng ngọc Tỳ Hưu mắt, so với lúc cô đưa cho Khương Hãn, lớn hơn nửa milimet...

Thông thường chênh lệch thể nhận .

với tư cách là chế tác nó, Khương Dư Dư vẫn cảm nhận sự khác biệt.

Trong lòng cô dấy lên một suy đoán, nhưng để xác nhận thì vẫn cần bằng chứng từ một phương diện khác.

Nghĩ đến đây, Khương Dư Dư dứt khoát giơ tay, đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm lên phần đầu của Tỳ Hưu, đồng thời truyền linh lực trong ngọc.

Ngay giây tiếp theo, cô rõ ràng cảm nhận linh lực từ đầu ngón tay ngược hút bên trong Tỳ Hưu.

Cảm giác linh lực hút ngừng, Khương Dư Dư đột ngột rút tay , đôi mắt hạnh trừng trừng chằm chằm Tỳ Hưu mặt.

xác định.

Miếng Tỳ Hưu thực sự khai linh.

chỉ đơn giản là khai linh.

Mà là giống như hai giấy nhỏ đây của cô...

"sống" .

"Chị, ?"

Khương Tố thấy Khương Dư Dư đột ngột rút tay thì lo lắng hỏi han.

Khương Hãn cũng cô, rõ ràng cũng chút lo lắng.

Khương Dư Dư chỉ : "Không gì, nhưng mấy khối ngọc liệu của vẻ Tỳ Hưu hấp thu ."

Ban đầu cô chắc do Tỳ Hưu , vì theo quy luật đây thì mấy thứ chỉ hấp thu linh khí từ linh vật.

Tỳ Hưu hấp thu nguyên cả khối ngọc.

rõ nó cách nào để hấp thu bộ, nhưng khi cô thử gọi nó thì thấy phản ứng.

Có lẽ là vì linh lực hiện tại của nó đủ để duy trì trạng thái thức tỉnh.

Nghĩ đến đây, Khương Dư Dư cũng cưỡng ép nữa.

Cứ để nó tiếp tục dưỡng khí .

Nghĩ đến việc đây khi ở chỗ cô thì chuyện gì, nhưng đến tay Khương Hãn phát sinh biến hóa,

Cô hỏi thêm: "Anh từng mơ thấy nó, khi miếng ngọc đến tay , còn mơ thấy nó nữa ?"

Bị nhắc nhở như , Khương Hãn mới chợt nhớ : "Có! Nó còn là đói nữa!"

Cũng chính vì mới mua mấy khối ngọc .

ai mà ngờ nó thật sự ăn chứ?

Khương Hãn nhịn về phía miếng ngọc Tỳ Hưu.

Ngọc mà cũng ăn ngọc ?

Khương Hãn mải mê nghiên cứu Tỳ Hưu, để ý Khương Dư Dư bên cạnh nên lời.

Thông tin quan trọng như , đợi đến năm mới kể luôn cho cô một thể ?

Trước đây cô còn nghĩ Khương Hãn thông minh hơn Khương Trừng một chút, bây giờ xem là cô nghĩ nhiều .

Cũng ngu như .

Một hệ thống vẫn biến mất mà với cô.

Một Tỳ Hưu đói mà cũng kể.

Cứ để cô đoán mò .

Ha...

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-560.html.]

Có lẽ cuối cùng cũng nhận sắc mặt Khương Dư Dư , Khương Hãn lúc mới chột hỏi: "Sao ? Vấn đề nghiêm trọng lắm ?"

Khương Dư Dư mặt biểu cảm: "Ừ, khá nghiêm trọng đấy."

Cô chỉ Tỳ Hưu, nghiêm túc : "Nó bảo là đói, chỉ đưa cho nó mấy khối ngọc, rõ ràng đủ để nó ăn. Giờ nó mỗi đêm ăn một khối, đợi đến khi ăn hết mà kịp bổ sung, bước tiếp theo nó sẽ ăn đến luôn đấy."

Khương Dư Dư cố tình dọa , Khương Hãn cũng thật sự dọa sợ, nhất là kiểu chuyện nghiêm túc như , ai mà nghĩ cô đang đùa?

Dù lời khó tin, Khương Hãn cũng dám nghi ngờ cô.

Sắc mặt lập tức đổi, theo phản xạ lùi khỏi Tỳ Hưu vài bước.

"Nó... nó còn ăn nữa á? Thứ nguy hiểm mà em còn đưa cho ?"

Mạng họ em mạng chắc?

Khương Dư Dư chỉ : "Không bảo miếng ngọc theo hình dáng của nó ? Linh khí vốn là thứ đến khi thành mới sẽ sinh linh tính thế nào. Nó ngay từ đầu cho thấy bản thể, còn lựa chọn theo, thì chịu trách nhiệm."

xong, dừng một chút, chậm rãi : "Anh nên , một yêu linh, quỷ thần cho phép dễ dàng thấy bản thể của chúng. Một khi thấy hình dạng của nó, đối diện ánh mắt với nó, hoặc gọi tên nó thì mối liên kết giữa hai bên hình thành."

Câu cuối cô cố ý dọa Khương Hãn.

Mà là sự thật.

Một ác quỷ, chỉ cần bạn mắt nó, nó thể bám theo bạn mãi mãi.

Tất nhiên cũng cái , ví dụ như Lư Hiểu Đào cầu khấn quỷ thần gọi cặp vợ chồng đến.

thường thì bạn thể chắc chắn thứ mời đến là ma ma .

, đừng dễ dàng cầu nguyện với những thứ những vị thần dòng chính.

Tuy nhiên, điều áp dụng cho Tỳ Hưu.

Lý do Khương Dư Dư nhận lời Tỳ Hưu (*) cho là vì Tỳ Hưu vốn sinh gánh vác tam sơn ngũ nhạc, là thần thú bảo hộ núi non.

Một thần thú như chủ động xuất hiện Khương Hãn, chỉ thể là vì nó chọn .

Còn tại chọn riêng , Khương Dư Dư cũng .

Khương Hãn tiếng lòng của Khương Dư Dư, thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, trong lòng lạnh như băng.

"Ý em là, giờ trả nó cho em... cũng nữa ?"

Khương Dư Dư liếc một cái, chẳng thèm nghĩ mà từ chối luôn: "Không ."

Khương Hãn xụ mặt.

Cậu thật sự định trả nó cho cô.

cũng Khương Dư Dư, dám giữ thứ ăn bên cạnh chứ?

Nếu "quy tắc" như từ , đ.á.n.h c.h.ế.t cũng chẳng dám nghĩ đến chuyện .

Bây giờ hối hận .

Cực kỳ hối hận.

Khương Dư Dư : "Nó chọn , đừng nghĩ đến chuyện tách khỏi nó, càng đừng bao giờ ý định vứt bỏ nó. Nếu chọc giận nó, cái giá trả thứ thể gánh nổi ."

Khương Hãn: ...

Cậu thật sự từng nghĩ đến chuyện đó đó...

Khương Dư Dư thấy vẻ mặt đầy hối hận của Khương Hãn, cũng lo dọa quá tay, cũng mở miệng an ủi: "Anh cũng cần quá sợ, chỉ cần đảm bảo ngọc chứa linh khí cho nó hấp thụ liên tục thì nó sẽ phiền . Nuôi nó , bảo hộ ngược cho đấy."

Khương Hãn: ...

Nghe cũng lý, nhưng đây vẫn từ chối. ...

Khương Hãn cuối cùng cũng chấp nhận phận.

Đã định nuôi thì dự tính về bàn với bố một chút, rút tiền chia cổ tức dùng.

 

 

Loading...