Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Các chỉ trách em, hỏi xem chị gì?! Ngay từ đầu em em gặp mấy bạn mạng c.h.ế.t tiệt ! Cũng chơi cái trò CS vớ vẩn đó! Chính chị cứ ép em theo, bây giờ xảy chuyện, các đổ cho em ?! Các hỏi chị xem, lúc nguy hiểm em chắn mặt chị ? còn chị thì ?! Chị buông tay em tự chạy mất!"

Khương Tố nghĩ rằng khi sự thật, hai họ sẽ về phía .

ngờ, Khương Hãn và Khương Trừng vẫn với ánh mắt đầy trách móc.

"Tuyết Khê thể chuyện như ? Khương Tố, em đừng linh tinh!"

"Em gái Tuyết Khê dẫn em chơi là lòng , lương tâm em ch.ó ăn ? Lại còn trách ngược em ?"

Lộ Tuyết Khê bỗng nhiên che mặt, nức nở: "Anh Hãn, Trừng, hai đừng nữa... Tiểu Tố đúng, tất cả là của em. Em nên rủ em cùng, khiến em gặp nguy hiểm như mà em bảo vệ em ..."

Hai tên Khương lập tức lao dỗ dành cô , dỗ tiếp tục mắng Khương Tố.

Khương Tố tức đến mức suýt vẹo cả mũi.

Rõ ràng giải thích , nhưng tại bọn họ ai chịu ?!

Còn cả Lộ Tuyết Khê nữa, những lời cô , thì giống như đang nhận , nhưng thực thừa nhận cũng phủ nhận.

Rõ ràng rằng là của , nhưng tai cứ như thể mới là kẻ vô lý loạn!

Khoảnh khắc , chợt hiểu cảm giác của Khương Dư Dư khi bọn họ nhắm đây.

Nhìn Khương Hãn và Khương Trừng, chỉ cảm thấy đây đúng là hai tên ngốc!

Đang kìm nén cơn giận, nhưng thấy Khương Dư Dư dường như chẳng bận tâm đến cuộc đối thoại mặt, chỉ thản nhiên lên tiếng: "Người tỉnh , về đây."

Nói , cô sang Khương Tố, hỏi: "Cậu ?"

Khương Tố thoáng sững sờ, nhưng nhanh chóng phản ứng , gật đầu:

"Đi! Chị, em với chị!"

Trước khi rời , còn bực bội lườm Lộ Tuyết Khê cùng những trong phòng bệnh một cái rõ dài, đó đầu, như thể đổi , hì hì chạy theo Khương Dư Dư.

Chỉ trong chớp mắt, cả hai thấy bóng dáng .

Thay vì tốn đôi co với đám ngu ngốc, thà theo chị về nhà nghỉ ngơi cho khoẻ.

Để ba trong phòng bệnh, nhất là Khương Hãn và Khương Trừng, chỉ đầy bối rối.

Bọn họ còn mắng xong, hai đó ?

Lộ Tuyết Khê thì cúi nhẹ đầu, đôi mắt hạ xuống, trong đáy mắt là sự lạnh lẽo và hối hận. ...

Toà nhà học cũ xảy chuyện. Dù ai thiệt mạng, nhưng sự việc khiến cảnh sát chú ý.

Trên mạng, chủ đề về toà nhà học cũ một nữa bùng nổ, thậm chí cả những từng gặp chuyện ở đó cũng lôi bàn tán .

Trong bệnh viện, Quan Nhị Nhị may mắn thoát c.h.ế.t, tin tức mạng, hoảng sợ đến mức ném mạnh chiếc iPad xuống đất.

Lúc chẳng còn giữ nổi vẻ kiêu căng, gào lên đòi tìm đại sư.

"Cầu xin Quan Dư Dư cũng , chỉ cần cô cách cứu con, cần đợi cô đến gặp con, con thể đến gặp cô , chỉ cần cô thu phục Lâm Nhị Nhị!"

"Con chịu nổi nữa! Lâm Nhị Nhị thành ma, cô đến tìm con, cô g.i.ế.c con, hu hu hu..."...

Ở một nơi khác, mà Quan Nhị Nhị đang thiết tha cầu xin, Khương Dư Dư, xuất hiện một khu chung cư cũ kỹ.

Toà nhà cũ in hằn dấu vết của thời gian, tường và cửa dán đầy những tờ rao vặt.

Từ bên trong khu dân cư thỉnh thoảng vọng những tiếng cãi vã.

Không thang máy, Khương Dư Dư men theo cầu thang, thẳng lên tầng sáu.

Theo luồng khí trong tay, cô dừng một căn hộ.

Cô gõ cửa.

Gõ một lúc lâu, bên trong mới tiếng bước chân.

 

Cánh cửa mở , phía trong là một phụ nữ trung niên hốc hác, khuôn mặt tiều tụy. Bà Khương Dư Dư ngoài cửa, vẻ mặt mơ hồ và nghi hoặc: "Cô gái... cô tìm ai?"

Khương Dư Dư phụ nữ trung niên mặt, nhẹ giọng : "Cháu tìm Lâm Nhị Nhị."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-57.html.]

Ánh mắt phụ nữ thoáng biến đổi, định đóng cửa ngay lập tức.

"Nó c.h.ế.t !"

Khương Dư Dư đưa tay giữ lấy cửa. Rõ ràng chỉ là một cái đặt tay nhẹ, nhưng sức lực lớn đến mức khiến cánh cửa nhúc nhích.

"Cháu ở trong ."

Khương Dư Dư dừng một chút, tiếp: "Cháu đến để giúp cô ."

Người phụ nữ trung niên run rẩy, chằm chằm Khương Dư Dư, trong mắt thoáng hiện rõ những tia máu. Khi bà lên tiếng nữa, giọng mang theo chút run rẩy nhẫn nhịn: "Cô là ai? Là nhà họ Tần phái tới ?"

Khương Dư Dư lắc đầu.

"Cháu họ Khương, cô thể gọi cháu là Dư Dư."

Người phụ nữ cứ thế cô, ánh mắt giằng co giữa đấu tranh và đau khổ. Cuối cùng, bà chậm rãi tránh sang một bên.

"Vào ."

Căn hộ nhỏ hẹp, trong phòng khách ghế sofa, chỉ một chiếc giường đặt ở đó.

Người phụ nữ trung niên hề mời cô mà dẫn thẳng đến cánh cửa duy nhất trong căn hộ.

Bà gõ cửa vài cái, đó chờ phản hồi từ bên trong, liền trực tiếp mở .

Khương Dư Dư theo ánh sáng từ cánh cửa mở rộng, cuối cùng cũng thấy khung cảnh bên trong.

Căn phòng nhỏ dọn dẹp sạch sẽ, trong đó một chiếc giường, mà giường, một cô gái đang , tóc dài xoã xuống, đôi mắt trống rỗng, trông như một con rối vô hồn.

Chính là Lâm Nhị Nhị, mà Quan Nhị Nhị cho rằng c.h.ế.t.

Khương Dư Dư nghĩ, quả nhiên cô đoán đúng.

Lâm Nhị Nhị c.h.ế.t.

Sau khi Quan Nhị Nhị bỏ và vội vã chạy , cô khác kịp thời cứu giúp.

Dù mất đứa bé, nhưng ít nhất cô vẫn còn giữ mạng sống.

Mãi đến khi con gái đưa bệnh viện, Lâm mới những gì con gái chịu đựng ở trường học.

Bố Lâm Nhị Nhị mất sớm, Lâm một vất vả nuôi con khôn lớn, thể chấp nhận việc con gái bắt nạt như ?

Bà tức giận tìm đến trường yêu cầu một lời giải thích, nhưng nhà trường ậm ừ cho qua, thậm chí lời còn ẩn ý trách móc Lâm Nhị Nhị ô uế danh tiếng của trường.

Mẹ Lâm chỉ là một lao động bình thường, học phí của Lâm Nhị Nhị đều dựa tiền trợ cấp của chồng để mà cầm cự. Bà vốn hy vọng con gái thể học ở một ngôi trường , ngờ gặp chuyện như thế .

Nhà trường chịu can thiệp, bà cũng quyền thế, trong lúc túng quẫn, Lâm theo lời xúi giục của một blogger truyền thông tự do, đưa chuyện lên mạng với hy vọng thể dùng sức mạnh dư luận để giành công bằng cho con gái.

Không ngờ chính hành động đẩy hai con một vực sâu khác.

Lâm Nhị Nhị kết hôn nhưng mang thai, đó lén lút chạy đến tòa nhà học bỏ hoang "tự t.ử bất thành". Ban đầu, sự việc cũng khiến cư dân mạng đồng cảm, nhưng chẳng bao lâu , bình luận mạng bắt đầu đổi :

[Chưa kết hôn mà thai, sợ gia đình nên chạy đến trường tự tử. Học hành lo, chỉ gây chuyện. ]

[Đồng ý với bình luận , yêu sớm rủi ro, cẩn trọng. ]

[Bạn trai là ai? Có thể khiến cô tự tử, chắc hẳn là đá . Con gái bây giờ chỉ yêu đương báo gia đình. ]

[Không tự trọng thì bỏ rơi cũng đáng. ]

[Đầu óc chỉ yêu đương thì nhặt rau dại mà sống, sảy t.h.a.i cũng đáng đời. ]

[Nghe mấy nữ sinh ngoài "việc ngoài giờ", Lâm Nhị Nhị một trong đó ?]

[Haha, trúng phóc . ]

[Không thể nào, ghê tởm thật. ]

[Không bố dạy dỗ kiểu gì, còn dùng mạng xã hội để xin sự thương hại? là cả nhà đều đáng khinh. ]

 

 

 

 

 

Loading...