Khương Dư Dư hỏi thêm mấy câu nhưng Thân Ngộ Thao trả lời gì rõ ràng, nên cô dứt khoát hỏi nữa.
Thân Ngộ Thao vẫn từ bỏ, giơ điện thoại ý kết bạn: "Đại sư Khương, thêm WeChat ."
Châu Sát Sát bên thấy ngứa mắt từ lâu, thấy định tiến lên cản thì bất ngờ giơ điện thoại quét mã QR của Thân Ngộ Thao.
Chỉ một tiếng "tít", quét.
Mọi , kể cả Khương Dư Dư, đều sửng sốt một lúc. Cô đầu thì thấy Tạ Vân Lý tỏ vẻ nghiêm túc: " là sư của cô , thêm cũng ."
Thân Ngộ Thao: ...
Làm mà giống chứ?
"Phụt."
Châu Sát Sát nhịn bật , thấy Thân Ngộ Thao trừng mắt thì vô thức nép lưng Tạ Vân Lý, chống chế: "Ờm... ảnh đại diện WeChat của sư Tạ buồn quá, nhịn ."
Tạ Vân Lý ảnh đại diện "mặt trời mọc đỉnh mây" của , hiểu nó chỗ nào buồn .
Nghĩ thì thấy Châu Sát Sát bất ngờ nháy mắt với , âm thầm giơ ngón cái lên.
Không tệ, cuối cùng cũng dáng một sư .
Vừa trông cũng khá ngầu đó.
Tạ Vân Lý bắt gặp ánh mắt ngưỡng mộ và tán thưởng rõ ràng của cô , tim bất chợt đập nhanh, ho khan một tiếng mặt .
Thân Ngộ Thao vẫn từ bỏ việc kết bạn, nhưng kịp mở miệng thì Khương Dư Dư bỗng lên tiếng: "Kết bạn thì khỏi, nhưng vì vô tội mà ma bóng hại nên thể tặng một câu."
Thân Ngộ Thao tưởng cơ hội, vội hỏi: "Là gì?"
Khương Dư Dư , chính xác là miếng ngọc đen cổ , giọng lạnh như băng: "Vứt miếng ngọc đó , nó đang ăn mòn tuổi thọ của ."
Một câu khiến tất cả trong phòng đều giật , kể cả Thân Ngộ Thao, đều biến sắc, mãi mới miễn cưỡng : "Cô, cô đang đùa đấy ?"
Khương Dư Dư liếc , mắt lạnh nhạt: " bao giờ đùa với ."
Thân Ngộ Thao: ...
Anh vẫn cảm thấy cô đang cố tình dọa .
Dù ...
Miếng ngọc là ngọc hộ tổ tiên truyền , đeo bao năm .
Sao thể vấn đề như lời cô ...
Tạ Vân Lý rõ ràng cũng ngạc nhiên, bước lên vài bước, hỏi: "Có thể tháo cho xem thử ?"
Thân Ngộ Thao dù tin nhưng vẫn tháo miếng ngọc , vẻ mặt cứng đờ.
Tạ Vân Lý trực tiếp cầm mà lấy một lá bùa vàng, quấn quanh miếng ngọc mới cầm lên.
Anh cẩn thận quan sát những phù văn ngọc, hồi lâu mới trầm giọng : "Miếng ngọc thực sự động tay chân, phù văn đó là một loại cấm chú chuyển đổi thọ mệnh."
"Cái gì... chuyển đổi thọ mệnh?"
Thân Ngộ Thao đơ .
Khương Dư Dư : "Nói đơn giản, miếng ngọc bề ngoài là để trừ tai họa, nhưng mỗi trừ tai họa lấy một phần thọ mệnh của đeo để thi pháp sử dụng."
Còn ăn cắp thọ mệnh của mấy đời nhà họ Thân...
Khương Dư Dư gần như chắc chắn đó chính là Thân Đồ Ngộ.
Cái lão yêu quái đó.
Thân Ngộ Thao vốn dĩ thọ là tám mươi bảy tuổi, giờ chỉ còn năm mươi mốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-575.html.]
Biết sự thật , Thân Ngộ Thao thực sự sụp đổ, cũng buồn tiếp tục "tán tỉnh" Khương Dư Dư, mà lập tức bật cầu xin cô: "Đại sư Khương! Xin cô hãy cứu !"
Nhà giàu như , thể c.h.ế.t sớm ?
Ngừng một chút, bổ sung: "Còn cả bố nữa!"
Ông nội mất sớm, nhưng bố năm nay cũng hơn năm mươi. Ngọc bội ban đầu truyền từ ông nội cho bố , đến lượt . Nếu bố cũng lấy mất mấy chục năm tuổi thọ, chẳng sắp c.h.ế.t đến nơi ?
Vậy thì ?
"Đại sư Khương, xin cô cứu với bố !"
Lời kêu cứu của so với mấy rõ ràng chân thành hơn nhiều.
Khương Dư Dư cũng cách.
"Số thọ lấy thì thể lấy , nhưng nếu chịu bỏ tiền thì thể khiến kẻ mưu tính nhà chịu chút trừng phạt."
Muốn theo khối ngọc đen để tìm vị trí của Thân Đồ Ngộ thì khó, nhưng nếu phá vỡ cấm thuật liên kết với ngọc thì vẫn thể khiến đối phương phản phệ.
Hơn nữa, càng lấy nhiều tuổi thọ, phản phệ càng nghiêm trọng.
Thân Ngộ Thao thể lấy tuổi thọ, mặt thoáng hiện vẻ dữ tợn, chút do dự mà đồng ý luôn.
" bỏ tiền! Cô giúp g.i.ế.c c.h.ế.t cái thắng cháu ch.ó c.h.ế.t đang giở trò lưng nhà ! Bao nhiêu tiền cũng !"
Khương Dư Dư: ...
Cô , đang âm thầm lấy tuổi thọ nhà cháu , nhưng thể là "cháu" của lão.
Tuy cháu ruột, nhưng chắc cũng là đời cháu bên nhánh bên.
Vì theo như lời Thân Ngộ Thao, đối phương lấy tuổi thọ của mấy đời nhà họ Thân, chuyện chỉ với một khối ngọc phù thì thể liên tục .
Trừ khi lão cùng huyết mạch với nhà họ Thân.
Khương Dư Dư cũng ngờ manh mối về Thân Đồ Ngộ mà cô mãi tìm , bất ngờ tại đây.
Nhận tám trăm nghìn từ Thân Ngộ Thao, Khương Dư Dư dứt khoát lấy một lá bùa mặt , dán lên khối ngọc đen, đó chĩa kiếm gỗ đào viên ngọc bàn.
"Thiên thanh địa ninh, thiên địa giao tinh, vạn quỷ dám đương, vạn tà dám xâm, linh phù nhất đạo, chư hoạn tiêu bình..."
Giọng trong trẻo vang lên nhanh chóng, theo ánh sáng linh quang lóe lên từ lá bùa, Khương Dư Dư đột nhiên đ.â.m kiếm gỗ đào về phía , mũi kiếm đ.â.m thẳng khối ngọc đen bên lá bùa.
lúc Ngộ Thao đang ngờ vực cây kiếm gỗ kỳ quái thể gì với viên đá , thì Khương Dư Dư quát to một tiếng: "Phá!"
Sau tiếng hô , đều thấy một tiếng "rắc" vang lên, như thể gì đó gãy vỡ.
Ngay đó, từng làn khói đen từ lá bùa tràn , kịp chạy xa như lá bùa hút ngược .
Khói đen chạm bùa lập tức như thiêu cháy, biến mất còn dấu vết.
Đồng thời, lá bùa cũng hóa thành tro đen theo làn khói.
Thân Ngộ Thao cảm thấy cơ thể bỗng nhẹ bẫng.
Khi kỹ , lập tức ngẩn , khối ngọc đen lá bùa vỡ thành năm mảnh.
Đừng là , ngay cả đạo diễn và Châu Sát Sát đang xem cũng ngây .
Miếng ngọc ... dễ vỡ đến ?
Cú đ.â.m của Khương Dư Dư trông cũng mạnh lắm nhỉ?
Vậy mà vỡ ?