Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 578

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:51:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chử Bắc Hạc mỉm , khóe môi nhếch lên một đường cong nhẹ nhưng ẩn ánh sáng vàng kim, gần như thấy.

"Được."

Anh : " sẽ đợi em về."

Anh cô sắp gì.

sẽ chờ cô về ở Hải Thị.

Có lẽ đến lúc gặp , giữa hai họ, một chuyện... cũng nên rõ ràng .

Tháng mười hai, trời đông.

Ngày Khương Dư Dư và khởi hành, núi Bất Minh đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.

Đỉnh núi trắng xóa ẩn hiện giữa mây mù, Khương Dư Dư tiện tay chụp đăng lên vòng bạn bè.

Nghĩ một lúc, cô đăng thêm một tấm lên mạng xã hội Weibo mà suýt quên cả mật khẩu.

Từ đỉnh mây về ký túc xá tân sinh ở lưng chừng núi chỉ mất đến nửa tiếng, thế mà vòng bạn bè và Weibo tràn ngập lượt thích và bình luận.

Đầu tiên là đám cư dân mạng đang vật vã khi chương trình tạp kỹ "Linh Cảm" kết thúc.

[Con gái yêu dấu! Cuối cùng cưng cũng nhớ cưng còn cái Weibo đấy ?]

[Từ khi chương trình kết thúc, như đứa trẻ đáng thương bỏ rơi . ]

[A a a! Đây là ? Đẹp quá! cũng check-in!]

[Đừng mơ nữa mấy bà, chắc chỗ là cảnh tuyết riêng của học viện Đạo giáo . ]

[Đã công khai về huyền học , Học viện Đạo giáo thể tuyển thêm dễ thương như chớ... ]

So với phản ứng sôi nổi Weibo, vòng bạn bè của cô phần bình tĩnh hơn.

[Lê Thanh Tư: Tuyết đầu mùa, ăn miếng gà rán cái nào. ]

[Khương Tố: Kỹ năng chụp hình của chị e, càng ngày càng đỉnh!]

[Bạch Yến Thanh: Núi nào đấy? Có phát triển du lịch ?]

[Khương Hoài: Đẹp lắm, trời lạnh nên em nhớ giữ ấm. ]

[Khương Vũ Thành: Trên núi lạnh, con mặc ấm . Đừng quên mang theo mẫu mùa đông mới cô con đặt riêng cho con nhé. ]

Cuối cùng là tin của Chử Bắc Hạc.

Tin xếp cuối danh sách, nhưng bình luận đầu tiên.

Anh : [Chờ em về. ]

Khương Dư Dư bốn chữ hồi lâu, trả lời : [Được. ]

Cất điện thoại, Khương Dư Dư xách hành lý chuẩn sẵn từ lâu, đến quảng trường tượng Tỳ Hưu tập trung.

Lần tổng cộng sáu sinh viên đến Kinh Thành tham gia đại hội học viện, ngoài Khương Dư Dư và Tạ Vân Lý còn Bạch Thuật, Lộc Nam Tinh, Thồ Tinh Trúc và một sư tỷ nữa.

Danh sách tham gia đại hội là do học viện xét tuyển và chọn các vòng kiểm tra.

Không ai ngờ trong sáu suất tới ba là tân sinh, tuy phản đối nhưng đây là kết quả dựa đ.á.n.h giá thực lực, mỗi đều lĩnh vực sở trường riêng, chẳng ai gì.

Ngoài sáu sinh viên, còn hai sư trưởng dẫn đội.

Lúc xuống núi, Lộc Nam Tinh vẫn đang lèm bèm với Khương Dư Dư: "Nghe phần thưởng đại hội học viện tới ba triệu nên Thồ Tinh Trúc phát cuồng ôn tập kỳ sát hạch, chọn thì ngày nào cũng dí luyện pháp thuật. Mình thấy đem tiền thưởng về chắc phát điên mất."

Nghe , Khương Dư Dư Lộc Nam Tinh, mặt nghiêm túc mà chút khó hiểu: "Phát điên... là trạng thái thường ngày của ?"

Lộc Nam Tinh phì , gật đầu lia lịa: "Cũng đúng."

Họ xuống đến chân núi. Nơi rõ ràng náo nhiệt hơn nhiều so với mấy tháng vì phố ẩm thực mà nhà họ Khương xây riêng cho Khương Dư Dư thành một thời gian.

Một con phố dài thấy điểm cuối, gần như quy tụ đủ loại đặc sản khắp nơi.

Giờ sinh viên Học viện Đạo giáo mỗi ngày đều xuống núi ăn, khiến căn tin của học viện mất khá nhiều khách.

Nghe đầu bếp căn tin còn nổi trận lôi đình, đóng cửa mấy ngày cho sinh viên , cuối cùng đích viện trưởng đến dỗ dành mới chịu mở . ...

Mọi lên chiếc xe trung chuyển cao cấp đỗ sẵn chân núi.

Chiếc xe tất nhiên do nhà họ Khương chuẩn , mà chỉ dành riêng cho Khương Dư Dư.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-578.html.]

Ban đầu, để thương lượng với học viện việc nhường đất xây phố ẩm thực, Khương Vũ Thành cam kết tài trợ bộ chi phí đối ngoại của học viện.

Chi phí đó tất nhiên bao gồm cả .

 

Ngoài chiếc xe trung chuyển cao cấp thì ban đầu họ còn chuẩn riêng cho Khương Dư Dư một chuyên cơ.

vì hôm ngày khởi hành, sư trưởng tính hôm nay hợp để bay nên cả đoàn chuyển sang tàu cao tốc.

Tám lên tàu cao tốc ai nấy đều nhắm mắt dưỡng thần, dù từ Hải Thị đến Kinh Thành cũng mất vài tiếng.

Ai ngờ mới nhắm mắt nghỉ ngơi, toa tàu vang lên tiếng trẻ con ầm ĩ.

"Con chơi con chơi cho con chơi!! Hu hu hu hu..."

Thì là một đứa trẻ ở ghế bên trúng tay cầm game của một cô gái, cứ đòi mãi.

Cô gái ồn đến đau đầu, cho mượn tay cầm vì đó là thứ dành dụm tiền tiêu vặt mấy tháng mới mua , còn chơi nổi hai .

Cô gái sang cặp vợ chồng cạnh đứa bé, định nhờ họ can ngăn con, ai ngờ đứa bé thẳng: "Em gái , trẻ con chơi thì em cho nó mượn chút ? Con chị ngoan lắm, đảm bảo hỏng ."

"Không , cái mua để sưu tầm, bản còn tiếc dám chơi mấy ."

"Ây, mà em keo kiệt ? Trẻ con chơi thì cho chơi chút ? Em xem em con chị đó!"

Cô gái xong tức điên, từng gặp ai vô lý đến thế: " ? Nó cứ đòi đồ của cho ? Con chị chị dạy đổ cho khác ?"

"Em ăn kiểu gì ? Con chị ? Có mỗi cái tay cầm game rách, lỡ hỏng thì chị đền em cái khác!"

Nghe tới đó, cô gái nổi nóng, giơ tay mặt bà : "Được thôi, tay cầm ba mươi nghìn, chị trả tiền chơi bao lâu cũng !"

"Ba mươi nghìn? Em ăn cướp hả?"

"Hơ, chẳng hai đang định cướp của ?"

Tiếng cãi vã giữa cô gái và bà trẻ, xen lẫn tiếng trẻ con lóc cùng tiếng xung quanh can ngăn vô cùng ồn ào.

Thồ Tinh Trúc mới một lúc chịu nổi, mở mắt thì thấy các sư trưởng và mấy Khương Dư Dư đều bình tĩnh như .

Nhìn kỹ , ai nấy đều dán bùa "tĩnh âm" từ bao giờ.

Hiển nhiên là họ bước trạng thái miễn dịch với tiếng ồn xung quanh.

Cậu trừng mắt, nhỏ giọng rủa một câu: "Mấy cũng quá gian xảo đó!"

Nói khều tay áo Khương Dư Dư, hiệu bảo cô đưa một lá.

Khương Dư Dư , mấp máy môi thành tiếng: "Năm trăm một lá."

Thồ Tinh Trúc xong mặt giật giật.

Năm trăm? Chi bằng lấy luôn cái mạng của cho !

Cậu nhất quyết để Khương Dư Dư chặt chém, lôi giấy bút định vẽ theo lá bùa của cô.

Đang loay hoay vẽ thì bố đứa trẻ chịu nổi nữa, châm chọc mỉa mai: "Có mỗi cái tay cầm game rách mà cũng ầm ĩ, đúng là giới trẻ bây giờ chán thật."

Vừa lôi điện thoại dỗ con: "Nín con, bố cho con chơi điện thoại nè."

Đứa bé nhận điện thoại thì vội ném xuống đất, gào lên: "Con cần cái !"

Rắc một tiếng, màn hình điện thoại vỡ tan, ông bố lập tức nổi giận, túm lấy đứa nhỏ tét m.ô.n.g hai cái liền.

vội lao can, can quên sang mắng cô gái: "Tại cô đấy! Hại điện thoại chồng vỡ! Cô đền!"

Cô gái trợn trắng mắt, chịu hết nổi, thu dọn đồ đạc bỏ .

Cô gái tìm tiếp viên tàu để đổi chỗ!

Mẹ đứa bé còn định kéo cho , nhưng hiểu vấp cái gì mà ngã sấp mặt xuống lối .

Cùng lúc đó, Khương Dư Dư và mấy xung quanh như Tạ Vân Lý đồng loạt mở mắt.

Vừa nãy, họ đồng loạt phát hiện trong toa tàu một luồng yêu khí rõ rệt.

Khương Dư Dư chăm chú , chỉ thấy quanh mắt cá chân của phụ nữ một luồng khí xám mờ nhạt.

Giống như dấu vết thứ gì đó quấn lấy khiến vấp ngã còn sót .

 

 

 

Loading...