Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 579
Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:51:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên cạnh, Bạch Thuật thu , khẽ nhỏ: "Là tiên gia."
Cậu là Bạch Tiên nên cảm ứng với những tiên gia khác đương nhiên là nhạy bén hơn thường.
Nghe , Khương Dư Dư xâu chuỗi với vòng khí xám mà thấy, đoán rằng đó là một vị Liễu Tiên.
Tạ Vân Lý thì cau mày, dù là tiên gia cũng thể tùy tiện tay thương khác giữa nơi công cộng như .
Anh đang định dậy kéo đó thì thầy Tôn, dẫn đội , lên tiếng: "Thôi , chuyện cũng tính là gây thương tích cho con , đừng xen ."
Người đó vẫn luôn ẩn khí tức, chỉ vì ngăn phụ nữ tiếp tục quấy rối cô gái đó nên mới tay, miễn cưỡng cũng coi như là việc .
Hơn nữa khi tay cũng nhanh chóng thu khí tức, cần truy cứu.
Tuy huyền môn quy củ của riêng , nhưng với những chuyện nhỏ nhặt thì họ thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Khương Dư Dư thái độ của thầy Tôn, đôi mắt hạnh khẽ động, đột nhiên đầu, về phía gia đình ba vẫn còn đang lóc c.h.ử.i mắng. ...
Hành khách trong toa nhận , từ khi nào mà toa vốn đang ồn ào náo loạn trở nên yên tĩnh trở .
Gia đình ba dường như cuối cùng yên lặng , còn ầm ĩ nữa.
Hành khách nghĩ chắc là do cô gái rời nên họ mới chịu ngừng , cũng để ý nhiều.
Lộc Nam Tinh cùng các thầy và đồng môn sư ngay sát gia đình đó nên đương nhiên thấy rõ đôi vợ chồng vẫn đang lầm bầm c.h.ử.i rủa, đứa trẻ thì vẫn gào .
Chỉ là, tiếng ồn ào của ba họ chẳng lọt tai họ chút nào.
Họ như đang xem một vở kịch câm, thấy mấy nhưng thấy âm thanh gì.
Ban đầu Lộc Nam Tinh tưởng là do bùa tĩnh âm, nhưng khi cô nàng tháo lá bùa tĩnh âm xuống thì vẫn gì cả.
Chuyện gì đang xảy ?
Nhìn kỹ , mới phát hiện từ khi nào, giữa chỗ của gia đình ba vẽ một phù chú tĩnh âm.
Bùa tương tự như cái tay cô nàng, đều là cách ly âm thanh trong một phạm vi nhất định.
vẻ khác một chút.
Tạ Vân Lý cũng chú ý đến phù chú đó, lập tức vui sang Khương Dư Dư.
Tiên gia gì đó thì thôi , nhưng cô là một sinh viên Học viện Đạo giáo chính quy mà cũng là ?
Khương Dư Dư đối mặt với ánh tán thành của Tạ Vân Lý đáp bình tĩnh và đầy lý lẽ: "Thầy Tôn là mà."
Bùa của cô cũng tính là hại khác, thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thầy Tôn: ?
thế bao giờ?
Dù thầy Tôn nghĩ thế nào, dù Khương Dư Dư cũng hiểu như thế.
Chủ yếu là cô cũng cách ly âm thanh xung quanh suốt chặng đường, nếu thì chi bằng cách ly luôn âm thanh từ những gây ồn.
Từ "gốc rễ" mà mang sự yên tĩnh cho cả toa xe.
Hơn nữa ngoài việc tĩnh âm, Khương Dư Dư còn thêm chút "tinh chỉnh" trong đó.
Ừ, chỉ là một chút nhỏ thôi. ...
Bên , đôi vợ chồng thấy cô gái nhỏ quả thật , , mà cũng chẳng ai khác đến can thiệp nữa nên mới thôi c.h.ử.i bới, chuyển sang im lặng.
họ im mà con trai bên cạnh vẫn ngừng lóc gào thét.
Dù gì hôm nay nó cũng đòi mà tay cầm chơi game, còn bố đ.á.n.h hai cái mông.
Nó thấy thật oan ức, thế giới khiến nó tủi c.h.ế.t .
Hai vợ chồng vốn quen với tiếng của con, cũng lười ngăn , dù chán nó cũng tự nín.
Còn những khác trong toa xe chịu nổi thì họ quan tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-579.html.]
dần dần, hai họ bắt đầu thấy gì đó .
Tiếng của con trai họ dường như ngày càng lớn, lớn đến mức như đang hét thẳng tai họ.
Chẳng bao lâu , họ bắt đầu thấy đau tai.
Họ bịt tai , định xem phản ứng của xung quanh.
Kết quả thấy những khác dường như chẳng thấy gì, vẫn thoải mái trò chuyện nhỏ nhẹ hoặc ngắm cảnh.
Chuyện ... hợp lý.
Con họ hét to thế, họ còn sắp chịu nổi nữa , mấy chẳng phản ứng gì?
Nghĩ thế xong, họ cảm thấy tiếng của con trai dường như phóng đại thêm vài .
Cảm giác thái dương bắt đầu nhức nhối, màng nhĩ cũng như sắp vỡ tung.
Lúc , hai vợ chồng thật sự chịu nổi nữa, bắt đầu sử dụng đủ kiểu dụ dỗ, dọa nạt để dỗ con yên lặng.
Không yên lặng thì họ sẽ c.h.ế.t mất!
Thế là nửa tiếng, đứa bé vốn đang gào om sòm cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn xem hoạt hình nhờ sự dỗ dành lừa gạt của bố .
Thấy đứa bé cuối cùng cũng yên lặng, cùng với hai vị phụ vắt kiệt sức, Khương Dư Dư thản nhiên thu phù chú tĩnh âm phiên bản cải tiến của .
Thấy , con mà, nếu thật lòng dỗ thì vẫn dỗ thôi.
Tàu cao tốc đến Kinh Thành khi trời vẫn còn sớm.
Kinh Thành ở phía Bắc, đông sớm hơn Hải Thị. Ở Hải Thị hiếm khi tuyết, nhưng ở đây thì tuyết rơi vài đợt .
Khi Khương Dư Dư và theo thầy Tôn rời khỏi toa tàu, họ lập tức cảm nhận cơn gió lạnh lùa đến.
Họ đang kéo vali chuẩn rời khỏi sân ga thì phía bỗng một giọng nam lạ vang lên.
"Cô là Khương Dư Dư ?"
Khương Dư Dư đầu , thấy trai , cô đoán đây chính là chỉ huy Liễu Tiên tay ngã khác tàu.
Cậu trông chỉ mười tám, mười chín tuổi, gương mặt dài hốc hác, làn da tái nhợt bệnh tật, mà đôi mắt khi toát lên vẻ ngạo mạn.
điều khiến Khương Dư Dư bất ngờ nhất là vẻ ngoài của , mà là quanh quấn hẳn mấy luồng khí đủ màu, rõ ràng là đang cúng bái nhiều hơn một vị tiên gia.
Thấy Khương Dư Dư , bật vài tiếng: " xem chương trình của cô, cô bản lĩnh, gặp cô từ lâu ."
"Cậu là ai?" Khương Dư Dư hỏi.
"Ôn Trường Việt, là sinh viên Học viện Đạo giáo Bắc Thị tham gia đại hội ."
Tạ Vân Lý và mấy ở bên cạnh tự nhiên cũng thấy, xong khỏi đưa mắt đ.á.n.h giá kỹ lưỡng .
Ôn Trường Việt cũng thuận tiện về phía mấy đó: " cũng các vị. Sư Tạ Vân Lý, vốn là thừa kế chính thống của nhà họ Tạ, một phụ nữ chi bên ép đến mức bỏ chạy."
Sắc mặt Tạ Vân Lý lập tức đen kịt.
Lại thấy sang Thồ Tinh Trúc bên cạnh: "Cậu là Thồ Tinh Trúc, bậc thầy phong thủy vì chút tiền mà lừa sang phía Bắc nước M suýt nữa trở về đúng ."
Thồ Tinh Trúc: ...
Thật là vô lễ!
Ai cho hả?
"Còn các là... thôi khỏi, về phụ nữ."
Ôn Trường Việt liếc qua Lộc Nam Tinh và một sư tỷ khác, thản nhiên thu ánh mắt , khiến hai tức đến đỏ mặt.
Rồi Khương Dư Dư: "Bạn đồng hành của cô trông ai cũng vẻ yếu quá."
Những mặt: ...