Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 582

Cập nhật lúc: 2025-12-14 18:51:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một chuyện nhỏ như mà ghi thù bao nhiêu lâu.

là càng lớn càng thụt lùi.

"Thanh kiếm gỗ đào của con vẫn còn nguyên đó! Không ai đụng . Không tin thì con tự mà xem!"

Tạ Duy Thận trong cơn giận.

ngờ Tạ Vân Lý thực sự bỏ ngay lập tức.

Thái độ đó rõ ràng là tin.

Tạ Duy Thận tức đến mặt đen , nhưng .

Nhà họ Tạ một nơi chuyên thờ pháp khí, tuy Tạ Vân Lý ba năm về nhưng vẫn quen thuộc với bố cục nơi .

Anh quen đường thẳng , quả nhiên thấy thanh kiếm gỗ đào của ngay lập tức.

như lời Tạ Duy Thận, kiếm của vẫn nguyên vẹn như .

, bệ thờ cùng chỗ kiếm của thêm một thanh kiếm gỗ đào từ gỗ sét đánh.

Tạ Vân Lý gần như cần đoán cũng đó là của ai.

Trong lòng khỏi tự giễu.

, kiếm của quả thật ai đụng , bởi vì họ chuẩn cho một thanh hơn.

Từ nhỏ đến lớn, cái gì , Tạ Minh Vận cũng .

Cái gì , Tạ Minh Vận vẫn .

Anh quá quen .

 

Kìm nén sự bất bình trong lòng, Tạ Vân Lý thu thanh kiếm của , trong lòng âm thầm chê trách.

Nếu nhất thời thanh nào hơn, chắc chắn sẽ thèm dùng đồ do bố tặng.

nghĩ , đây là đồ do tổ tiên truyền của Tạ Duy Thận, thì cớ gì lấy?

Thế là ung dung thu kiếm trở sảnh chính để cáo từ.

Chỉ là bước đến sảnh, thấy một cô gái mặc đạo bào của Học viện Đạo giáo Kinh Thành từ bên trong.

Chính là Tạ Minh Vận.

dáng cao ráo, khuôn mặt lạnh lùng nét truyền thống, bộ đạo bào khoác lên càng tôn thêm khí chất riêng biệt.

Thấy bước tới, cô dừng sảnh, ánh mắt rơi thanh kiếm trong tay , ánh mang theo vài phần kiêu ngạo.

Tạ Vân Lý lạnh nhạt gật đầu với cô , định ngang qua thì bất ngờ mở miệng: "Đồ của tranh, cũng chẳng thèm tranh, đừng lúc nào cũng nghĩ khác đang dòm ngó đồ của , như chỉ khiến trông thật trẻ con."

Bước chân Tạ Vân Lý chợt khựng , đầu Tạ Minh Vận, chạm ánh mắt cao ngạo của cô , trong mắt lóe lên vẻ chế giễu: "Nói những lời như khiến cô cao thượng hơn , chỉ thấy nực thôi."

Nghe , Tạ Minh Vận lập tức cau mày, đầu : " nực ? Anh là của gia tộc chính phái ở Kinh Thành chạy đến nơi như Hải Thị thì buồn ? Rõ ràng là chính phái mà học mấy thứ tà môn ngoại đạo, lên mạng bắt ma gây sự chú ý, việc đó chỉ bôi nhọ học vấn của nhà họ Tạ mà còn khiến gia chủ mất mặt."

"Cô..."

" tuy là ở nhánh, nhưng từ nhỏ học đạo pháp chính thống của Sơn Nhất Môn từ gia chủ, tất cả những gì đều là xứng đáng."

Tạ Minh Vận ngắt lời , vẻ mặt càng thêm kiêu ngạo: "Nếu thứ gì lấy từ thì chứng tỏ thứ đó vốn thuộc về . Anh thể nhờ xuất nhiều thứ, nhưng những gì sở hữu đều do giành bằng thực lực."

Dù từ nhỏ sống bên cạnh Tạ Duy Thận nhưng cô bao giờ cho rằng đang nương nhờ khác, càng nhà họ Tạ nuôi dạy mà cúi đầu nhà họ.

sự kiêu hãnh của , cũng giá trị riêng của .

Tạ Minh Vận luôn tin rằng, cô khác với Tạ Vân Lý, một kẻ thể thứ chỉ nhờ xuất .

Tạ Vân Lý ban đầu còn giận dữ thái độ ngạo mạn của cô , nhưng cứ liên tục nhấn mạnh về "thực lực" của , bình tĩnh hơn.

Tranh cãi mãi cũng bằng đ.á.n.h một trận thật sự.

"Thực lực của cô thế nào, miệng tính, thắng trong đại hội hãy ."

Anh dừng một chút, bổ sung thêm: "Nếu , nhiều mà cuối cùng thua thì chỉ đội mo đầu thôi."

Câu là học từ dân mạng.

Tạ Minh Vận sửng sốt một lúc, đó mặt thoáng hiện vẻ tức giận. sự tức giận đó nhanh chóng đè xuống, lấy vẻ cao ngạo ban đầu: " mong đối đầu với trong đại hội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-582.html.]

Nói xong, cô quan tâm Tạ Vân Lý phản ứng mà xoay rời luôn.

Tạ Vân Lý khuất dần hậu viện, gì, trở sảnh chính.

Tạ Duy Thận tất nhiên thấy cuộc tranh cãi của họ ngoài , nhưng ông để tâm.

Giữa lớp trẻ, cạnh tranh là .

Nghe Tạ Vân Lý , ông cau mày: "Lâu về nhà, vất vả lắm con mới trở Kinh Thành, ở nhà mà ở bên ngoài thì thể thống gì?"

Bị thấy thành một trò nữa.

 

Tạ Vân Lý dường như đoán phản ứng , đổi sắc mặt, chỉ ông chằm chằm: "Bố con ở , còn Tạ Minh Vận thì ?"

Tạ Duy Thận cau mày: "Lại liên quan gì đến Minh Vận?"

"Chúng con đại diện cho hai học viện khác . Đại hội sắp diễn , chúng con sống cùng một mái nhà, bố thấy ?"

Tạ Duy Thận: ...

Tạ Vân Lý ông nghĩ đến điều .

"Nếu bố nỡ để cô về học viện ở thì cũng đừng gì đến chuyện bảo con ở nữa."

Vì điều đó chỉ khiến thấy thật nực .

Khi Tạ Vân Lý về biệt thự, Khương Dư Dư và đang chuẩn bữa tối.

Thấy trở về, ai nấy đều vẻ ngạc nhiên.

sẽ về ngay, nhưng ai ngờ thực sự " về ngay".

đó cũng là nhà mà.

Cho dù qua đêm thì ít nhất cũng nên ăn một bữa tối chứ?

Vậy là những ăn mà còn đuổi về luôn ?

Tạ Vân Lý đối diện với ánh mắt phức tạp và kỳ lạ của , bàn ăn đầy món ngon mới chợt nhớ là đến giờ cơm. lúc cũng tâm trạng ăn uống, chỉ một câu: "Mọi ăn ."

Nói xong liền thẳng lên lầu, về phòng chọn.

Thồ Tinh Trúc và mấy khác , vẻ mặt đầy hoang mang.

"Sư Tạ thật sự bắt nạt ?"

Lộc Nam Tinh nhỏ: "Không thể nào! Nhìn sư khác gì bình thường."

"Cậu hiểu đàn ông."

Thồ Tinh Trúc : "Nhất là kiểu đàn ông như sư Tạ, cổ hủ sĩ diện."

Bạch Thuật cũng thì thầm: "... Hình như tâm trạng kém."

Kém hơn bình thường.

Khương Dư Dư nghĩ ngợi dứt khoát dậy lên lầu.

Thồ Tinh Trúc và mấy lập tức bám theo như đuôi nhỏ.

Lên đến tầng hai, Khương Dư Dư gõ cửa phòng Tạ Vân Lý, đối diện với , hỏi thẳng: "Anh bắt nạt ?"

Đám đuôi nhỏ phía : ...

Không chứ, ai dạy cô hỏi như thế?

Quả nhiên, Tạ Vân Lý sững , đó trừng mắt lườm cô một cái rõ dữ: "Sư thấy khả năng đó ?"

"Không cao lắm." Khương Dư Dư : "Nếu thì xuống ăn cơm."

" đói."

Tạ Vân Lý định phòng.

Đám đuôi nhỏ lưng Khương Dư Dư lập tức xông tới. Thồ Tinh Trúc túm lấy tay : "Không cần nhịn ăn thì gì mà đói? Đi ."

Lộc Nam Tinh cũng chen gần: " đấy, sư mau xuống , tối nay đồ ăn ngon lắm."

 

 

Loading...