Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 614
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:47:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tài xế lập tức im bặt, ban nãy chỉ là ý nhắc nhở khách vãng lai thôi, sợ nghĩ lừa đảo ảnh hưởng hình ảnh thành phố.
Giờ quan tâm, ông cũng chẳng nhiều lời.
Chạy một chuyến xa như , ông còn mừng nữa là.
Không mấy hôm nay vận may thế nào, hôm cũng đón một trai trẻ, lên xe bảo thẳng Thạch An giống y như cô gái .
Tạ Minh Vận buồn để ý tài xế.
Chuyến cô lén lút tự thực hiện.
Sau khi nhiệm vụ của nhóm Khương Dư Dư, cô quyết định theo.
Những ngày qua, Khương Dư Dư và nhóm càng ngày càng nổi bật, như từng cái tát đ.á.n.h thẳng mặt cô .
Dù cô tự nhủ cần để ý ánh mắt khác, nhưng cuối cùng vẫn cam lòng.
Cô chứng minh bản .
Rằng giỏi hơn Khương Dư Dư và Tạ Vân Lý!
Và chính là cơ hội tuyệt vời.
Dù là vòng thi thứ ba, nhưng thực chất là hỗ trợ Cục An ninh Đặc biệt tìm hài cốt liệt sĩ thất lạc.
Cô chen cũng tính là cố ý phá hoại cuộc thi.
Dù viện , cô chỉ cần rằng vì cống hiến cho những hùng liệt sĩ hy sinh.
Viện cũng thể trách cô sai.
Chuyến , cô nhất định thành công.
Khương Dư Dư và Tạ Vân Lý giẫm lên cô để trở thành thiên tài danh tiếng, dễ dàng thắng trận cuối cùng ?
Không dễ !
Sáng sớm hôm , đoàn của Khương Dư Dư nghỉ ngơi một đêm tại thôn Thạch An tiếp tục lên đường.
Theo hướng khí tức, Tạ Vân Lý phán đoán: "Phía Tây Nam, cách ba mươi cây ."
Sư Kính Trạch gật đầu, đang định lấy bản đồ tìm vị trí, thì chú Hoa bên cạnh mở miệng: "Ba mươi cây về phía Tây Nam, đó là hướng núi Lão An đấy."
Chú Hoa là địa phương mà Khương Hoài sắp xếp tìm từ . Ông hơn bốn mươi tuổi, quen thuộc với khu vực xung quanh. Nghe ông , cũng thuận tiện hỏi thăm thêm tình hình.
Chú Hoa chỉ : "Gần núi Lão An chỉ thôn Lý Gia. Thôn đó nghèo, chỉ nghèo mà còn bài xích ngoài. dì họ của cũng gả về thôn đó, tới nơi thì thể thử tìm ."
Trong lúc trò chuyện, lên xe. Chú Hoa chủ động lái xe dẫn đường. Đường thuận lợi, một tiếng rưỡi , cả nhóm dừng ở đầu thôn Lý Gia.
Vừa xuống xe, Khương Dư Dư nhịn cau mày.
Ngôi làng mang cho cô một cảm giác khó chịu.
Trên làng một làn khí đen nhàn nhạt, khác hẳn với oán khí âm khí mà cô từng cảm nhận đây.
Đang suy nghĩ thì cô bỗng thấy một phụ nữ trong thôn làng tới. Dù là mùa đông nhưng bà quấn kín mít, chỉ để lộ đôi mắt đen nhẻm.
Người phụ nữ quét ánh mắt qua sáu Khương Dư Dư, cất giọng khàn khàn, cố gắng tỏ vẻ nhiệt tình: "Các vị đến chơi ? Cảnh sắc làng chúng , chắc chắn các vị sẽ thích."
Khi đến hai chữ "thích", ánh mắt cô nheo , lộ vài phần nham hiểm.
Cả nhóm Khương Dư Dư theo bản năng cau mày. Hành vi của phụ nữ ăn khớp với cái gọi là "bài xích ngoài" mà chú Hoa .
Chú Hoa cũng thấy khó hiểu.
Ông thôn Lý Gia nghèo đến mức nào, bình thường gì trẻ tuổi nào đến chơi?
ông vạch trần, chỉ tiến lên : "Cô em, đến tìm dì họ của tên Lưu Xuân Phương, cô chứ? Lâu gặp, dẫn mấy đứa nhỏ tới thăm bà ."
Đây là lý do họ bàn bạc khi đến.
Tránh để nhóm làng dân làng nghi ngờ, đuổi ngoài.
Chú Hoa họ đến đây để tìm thứ gì đó. Dù ông tin thôn món họ cần, nhưng nhận tiền thì vẫn hết trách nhiệm.
Người phụ nữ , nheo mắt, : "À, dì Xuân Phương, , dẫn các vị ."
Nói xong cho giải thích gì thêm, dẫn đường.
Nhóm Khương Dư Dư lập tức theo.
Sư Kính Trạch và chú Hoa phía , Tạ Vân Lý và An Sở Nhiên ở giữa, ba còn theo .
Lộc Nam Tinh kéo tay áo Khương Dư Dư, ghé sát nhỏ giọng: "Dư Dư, gì đó ."
Khương Dư Dư cô, thấy Lộc Nam Tinh tiếp: "Chị giống sống."
Khương Dư Dư tim đập mạnh một cái. Bên cạnh, Bạch Thuật cũng thì thầm: "Trên chị còn mùi m.á.u nữa..."
Không chỉ cô , trong thôn nhiều nơi khác cũng mùi như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-614.html.]
Chắc chắn thôn làng vấn đề.
Và thể liên quan đến thứ tà vật .
Không t.h.i t.h.ể liệt sĩ ở trong làng .
Cả nhóm đang , bỗng Lộc Nam Tinh khựng , hít sâu một : "Chỗ đó..."
Khương Dư Dư theo hướng cô nàng chỉ, thấy ở giữa thôn, tại một căn nhà cấp bốn chen giữa các nhà khác, đang nhiều dân làng tụ tập.
Họ chặn hết ba mặt ngôi nhà, nhúc nhích.
Rõ ràng là ban ngày, nhưng hành động của đám đó quỷ dị đến khó hiểu.
Vì động tĩnh bên , những nhà bỗng đồng loạt đầu họ. Ánh mắt của từng lóe lên thứ ánh sáng kỳ dị khiến rùng .
Như thể... họ đang thấy món ăn ngon.
Một trong đó hỏi phụ nữ dẫn đường, cô chỉ họ đến tìm .
Người đảo mắt, : "Các vị đến , là ở qua đêm ? Nhà dì Xuân Phương nhỏ, nhà homestay nông thôn, còn chỗ trống đấy."
Vừa dứt lời, bên cạnh lập tức giận dữ trừng mắt: "Tại ở nhà cô? Nhà cũng còn chỗ! Cô một nuốt hết ?"
" , nhà cũng còn phòng, để họ ở nhà !"
Nói , họ bắt đầu tranh cãi .
Sư Kính Trạch vốn luôn ôn hòa, lúc cũng nhíu mày, sắc mặt trở nên căng thẳng.
Khương Dư Dư thì mặt cảm xúc.
Những thậm chí còn buồn che giấu.
Người phụ nữ dẫn đường ít nhất còn quần áo sạch sẽ, che kín thể.
đám chắn cửa, tay áo còn dính đầy vết m.á.u khô.
Lộc Nam Tinh hít sâu một , kéo tay áo Khương Dư Dư, giọng run run: "Dư Dư... bọn họ đều là xác sống."
Ban nãy ở chỗ phụ nữ còn cảm thấy rõ, nhưng giờ đông tụ , khí tức xác sống tràn ngập thể che giấu.
Họ bước ổ xác sống ?
Lộc Nam Tinh lúc đầu còn nghĩ chỉ một phụ nữ thì dễ xử lý.
giờ, nhiều thế , rõ ràng .
Nghe thấy hai chữ "xác sống", Khương Dư Dư tim đập mạnh, chằm chằm đám dân làng mắt, gần như chần chừ: "Chú Hoa."
Cô gọi chú Hoa phía : "Tự nhiên nhớ quà mang theo còn để xe, chúng lấy quà ."
Họ rút lui .
Không chỉ vì sáu đối phó nổi quá nhiều xác sống hành vi kỳ quái, mà còn vì chú Hoa là thường, xảy chuyện còn bảo vệ ông .
Phải rút , tính .
Chú Hoa tuy thắc mắc tự nhiên nhắc tới quà, vì họ mang quà thật mà nhưng ông phản bác ngay, sang sư Kính Trạch.
Kính Trạch lập tức : " đấy, suýt thì quên mất, chúng lấy quà ."
Ngoài chú Hoa, những còn cũng nhận tình hình bất thường.
Rút lui trong im lặng là nhất.
Họ định .
Người phụ nữ dẫn đường thấy , ánh mắt thoáng lóe lên hung ác, vội lao tới: "Đã tới , cần gì quà cáp, nhà dì Xuân Phương ngay đây thôi, !"
Vừa định kéo .
Sư Kính Trạch lập tức biến sắc, còn vẻ ôn hòa, đưa tay đẩy cô , giọng trầm xuống: "Đừng động tay động chân!"
Đám dân làng thấy lập tức vây , giọng dữ dằn: "Các gì? Chúng lòng mời ở , các thái độ thế ?"
Khương Dư Dư thấy tình hình nguy hiểm, định hiệu cho chạy.
Thì đột nhiên, một làn khói đen quen thuộc từ xông tới, lao thẳng về phía họ.
Chỉ trong giây lát, khói đen tản , bao phủ đầu bọn họ.
Điều kỳ lạ là, cùng lúc khói đen lan rộng, mây đen cũng kéo tới, che khuất bầu trời.
Ánh sáng ban ngày dần dần tối sầm , giống như nhật thực.
Đám dân làng, khi mặt trời che hết, khí tức cũng bắt đầu biến đổi rõ rệt.
Họ yên, đột nhiên cúi gằm đầu xuống, cổ họng phát những tiếng "hơ hơ" nặng nề.