Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khương Dư Dư liếc , giọng điệu nghiêm túc hời hợt: "Ừ, đảm bảo."

thì Lâm Nhị Nhị cũng c.h.ế.t, cho dù chuyện : "hồn ma" của cô cũng thể tìm Quan Nhị Nhị.

"Cô còn đảm bảo sẽ xui xẻo như bây giờ nữa!"

Ban đầu, khi t.a.i n.ạ.n xe gãy chân, cô còn nghĩ nhiều. đó, giường bệnh đột nhiên hỏng khiến cô trật eo, kể còn liên tục chuột rút ở cổ, sặc nước, nghẹn thức ăn...

ngốc đến , Quan Nhị Nhị cũng nhận đang gặp xui xẻo.

Biết cũng là do hồn ma của Lâm Nhị Nhị hại cô !

Khương Dư Dư thản nhiên : "Chuyện thể đảm bảo, vì vận xui của cô đến từ kiếp trong mệnh cách của cô, liên quan gì đến Lâm Nhị Nhị."

Nếu liên quan, thì đó là do oán niệm của oán linh từng bám khiến cô dễ tai ương hơn.

Sắc mặt Quan Nhị Nhị lập tức đổi khi đến "mệnh cách", cô lớn tiếng: "Cho dù là do mệnh cách, cô cũng giúp giải quyết! Đừng quên cô nhận tiền của !"

Dù năm triệu đó do cô chuyển khoản, nhưng điều đó ảnh hưởng đến việc cô lớn giọng đòi hỏi.

Người nhà họ Quan bên ngoài thấy động tĩnh liền mở cửa bước . Quan Nhị Nhị lập tức lóc tố cáo, rằng Khương Dư Dư nhận tiền nhưng chịu việc.

Bạch Thục Cầm là đầu tiên chấp nhận.

"Cô nhận năm triệu, chẳng lẽ chỉ giải quyết một con ác quỷ là xong ?! Không ! Mệnh cách của Nhị Nhị, cô cũng giải quyết! Cô , chẳng lẽ định lấy vòng tay nuốt lời?!"

Quan Bảo Thành cũng sa sầm mặt mày, như thể chỉ cần Khương Dư Dư một câu quan tâm, ông sẽ để cô rời khỏi đây.

Khương Dư Dư chỉ bật lạnh.

"Các nhà họ Quan mưu tính suốt mười tám năm mà vẫn thành công, bây giờ nghĩ chỉ cần bỏ năm triệu và một chiếc vòng tay là thể giải quyết tất cả? Các cũng nghĩ quá nhỉ? Đừng , cho dù thể, dựa cái gì giúp cô ?"

"Em là em gái cô!"

Quan Khải Thâm trầm giọng, vẫn cố gắng dùng tình cảm chị em để khuyên răn cô.

Khương Dư Dư thật sự cảm thấy đầu óc nhà họ Quan vấn đề.

Đặc biệt là tên Quan Khải Thâm .

" cuối, và nhà họ Quan còn liên quan gì nữa, đừng dùng cái điệp khúc chị em đó để buồn nôn."

Nói , cô về phía Quan Bảo Thành.

"Lúc đầu rõ là giúp cô vượt qua kiếp nạn năm mười tám tuổi. Con gái các bắt nạt khác, hủy hoại một cuộc đời đáng lẽ của một cô gái nên mới gặp kiếp nạn . Bây giờ cô vẫn còn sống, chỉ cần giường thế là quá nhẹ nhàng cho cô ."

"Chuyện của Lâm Nhị Nhị giải quyết xong, còn giải quyết vấn đề mệnh cách của cô , các thể tìm khác."

Nói xong, Khương Dư Dư định rời , nhưng bước một bước, cô chợt dừng .

Như nhớ điều gì, cô đầu bốn trong phòng.

"Nhân tiện nhắc các một câu, Quan Nhị Nhị bây giờ thất bại trong việc chuyển đổi mệnh cách, phản phệ bắt đầu, những ai cận với cô đều sẽ ảnh hưởng."

Lời dứt, ánh mắt cô lướt qua những vết băng bó ba còn trong phòng. Quan Bảo Thành cùng hai lập tức biến sắc.

Không để họ kịp lên tiếng, Khương Dư Dư tiếp tục : "Nể tình các bỏ năm triệu, thể cho các một lời khuyên miễn phí. Còn nhớ miếng ngọc từng tặng các ?"

Nghĩ cũng buồn , lúc mới học huyền thuật từ sư phụ, cô vẫn còn tuyệt tình với nhà họ Quan, nên khi học cách khắc bùa hộ mệnh lên ngọc, cô từng tặng cho bố Quan, thậm chí cả Quan Nhị Nhị.

Theo cô , Quan Nhị Nhị và Bạch Thục Cầm sớm vứt .

chính vì họ vứt nó, nên cô càng nhắc nhở.

"Đó là ngọc hộ tự tay khắc, thể xua đuổi tai họa và vận rủi. Nếu đường ngày nào cũng ngã đến vỡ đầu chảy máu, thì đeo nó ."

 

Lúc tặng chỉ vì cô tặng, bây giờ lấy , thì ít nhất cũng chút bù đắp.

Năm triệu , bao gồm cả bốn miếng ngọc .

Khương Dư Dư nhẹ nhàng, nhưng Quan Khải Thâm thì sắc mặt đổi rõ rệt.

Anh cuối cùng cũng hiểu, tại Khương Dư Dư cứ nhắc đến miếng ngọc đó hết đến khác!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-62.html.]

Không ngờ nó công dụng hộ !

Nhìn cánh tay còn đang treo băng, Quan Khải Thâm hối hận vô cùng.

Biết hôm , ngay khi cô nhắc đến, về tìm ngay thì hai ngày qua xui xẻo như thế .

Lúc , nhà họ Quan ai nghi ngờ lời Khương Dư Dư về việc tai họa của Quan Nhị Nhị ảnh hưởng đến xung quanh nữa.

Quan Bảo Thành và Quan Khải Thâm đều quyết định về nhà tìm miếng ngọc ngay.

Chỉ điều, sắc mặt của Bạch Thục Cầm và Quan Nhị Nhị trở nên kỳ lạ và đầy hối hận.

Bạch Thục Cầm tức đến giậm chân.

"Cái con ranh đó! Chắc chắn nó vứt cái viên đá vớ vẩn từ lâu nên mới như !"

Quan Nhị Nhị cũng nghiến răng, nhưng vì hình tượng của , chỉ dám nhỏ giọng : "Con... con để mất . Quà Dư Dư tặng nhiều quá, con sợ tìm . Bố, bây giờ?"

Quan Nhị Nhị trông đáng thương vô cùng, cô thật sự tiếp tục sống cảnh hễ đường là gặp tai họa nữa.

Sắc mặt Quan Bảo Thành trở nên nghiêm trọng, còn Bạch Thục Cầm thì vội vàng trấn an.

"Không , ngọc hộ của bố và con vẫn còn, chúng thể dùng của họ."

đương nhiên, nhưng nhận vẻ mặt sa sầm của Quan Bảo Thành và Quan Khải Thâm.

Nếu họ đưa ngọc của cho khác dùng...

Vậy họ ?

Lần đầu tiên trong đời, Quan Khải Thâm mới nhận thức rõ ràng đến thế, thiên vị đến mức nào.

Khương Dư Dư: chính là thấy cảnh đây.

Nhà họ Khương.

Khương Hoài đến sở cảnh sát để hỗ trợ lấy lời khai, đồng thời xử lý một vấn đề liên quan đến tám bất tỉnh cùng lúc trong khuôn viên trường học bỏ hoang.

, thời gian về nhà còn muộn hơn cả Khương Tố một chút.

Vừa bước cửa, lập tức thấy Khương Tố vui vẻ chạy tới: "Anh Hoài, chuyện thế nào ?"

Khương Hoài chỉ lạnh nhạt liếc một cái: "Đương nhiên là dẹp yên , nếu thì đám các em chạy khu giảng đường bỏ hoang chơi CS đồng loạt ngất xỉu, chuyện chắc chắn gây náo loạn mạng từ lâu ."

Khương Tố lập tức giơ ngón tay cái lên: "Không hổ là em! Bên ngoài nóng lắm nhỉ? Em thấy trong nhà cũng nóng quá, điều hòa đủ mát..."

Vừa than vãn, khoa trương kéo cổ áo T-shirt của .

Khương Hoài gần như ngay lập tức thấy miếng ngọc bội treo cổ thiếu niên, đôi mắt đào hoa nheo , ánh mắt mang theo ý , : "Cái áo trông cũng đấy, mới mua ?"

Khương Tố chớp chớp mắt, chẳng buồn quan tâm hỏi cái gì, giọng điệu đầy đắc ý, khoa trương,

"Gì cơ? Anh hỏi miếng ngọc cổ em ? , là chị Dư Dư tặng em đó, giống y chang cái của và bác cả!"

Diêu Lâm từ phòng khách bước đến, , bà khẽ đảo mắt đầy ẩn ý.

Lúc nãy khi Khương Tố về nhà, cũng diễn một màn mặt bà.

hỏi : "Sao về nhanh thế? Không ở bệnh viện kiểm tra sức khỏe kỹ càng ?"

Khương Tố liền đáp: "Bác hai hỏi miếng ngọc cổ cháu tác dụng gì ? Chị đây là ngọc hộ , đeo thì trăm bệnh tiêu tan, kiểm tra sức khỏe gì chứ, cần thiết."

Diêu Lâm thật sự hiểu nổi.

Trước đây Khương Tố còn Khương Dư Dư với thái độ khó chịu, bây giờ chỉ mới ngoài một chuyến, đổi chóng mặt thế ?

Còn gọi một tiếng "chị" ngọt xớt nữa!

Không lẽ trúng tà ?

Bị Khương Dư Dư bỏ bùa mất .

 

 

 

 

Loading...