Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 627
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:47:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu kết giới phá, với sức mạnh của lớp chắn đó thì bất hóa cốt e rằng cũng chẳng chạy thoát .
Nghĩ tới đây, Khương Dư Dư bỗng hỏi Thồ Tinh Trúc: "Tại kết giới đột nhiên mở ?"
Thồ Tinh Trúc , mặt hiện lên vẻ phẫn nộ, định lên tiếng thì một giọng nữ quen thuộc, thở hổn hển vang lên: "Là bảo mở."
Mọi đầu thì lập tức thấy Tạ Minh Vận lảo đảo, lấm lem bước tới.
Cô thấy Tạ Duy Thận trong đám đông, cố gắng thở đều mới định đôi chút, : "Trước đó tất cả chúng đều kẹt trong kết giới, thể đối phó hết đám xác sống nên mới nghĩ đến chuyện tạm thời mở kết giới cho nhóm chạy thoát sẽ phong ấn ..."
Tạ Minh Vận c.ắ.n răng, tiếp tục: "Nếu các vị viện trưởng, gia chủ cùng nhiều tiền bối tới cứu, chúng nhất định cố gắng cầm cự lâu hơn."
Cô vốn cũng chỉ chạy ngoài xa, thấy các nhân vật trong giới huyền môn kéo tới mới cứu viện đến.
Dù lúc thủ đoạn của cô phần cực đoan, nhưng thật cũng chỉ là ngoài tìm cứu viện nên lập tức .
Khi Tạ Minh Vận những lời thì vẻ mặt chút áy náy, nhưng cũng là .
Có lẽ nếu cho chọn nữa, cô vẫn sẽ đưa quyết định như .
Thồ Tinh Trúc xong thì lập tức giận bùng nổ: "Con nó đừng xạo! Chẳng lẽ cô kết giới một khi mở thì dễ gì dựng ? Nghe cô thì lắm, thực chỉ vì cô ích kỷ sợ c.h.ế.t thôi! Cô còn kéo c.h.ế.t chung nữa! Ai là "chúng " với cô chứ? Từ đầu đến cuối chỉ cô , chính cô dùng cái cờ vớ vẩn đó điều khiển mở kết giới !"
Thồ Tinh Trúc hiếm khi mắng một con gái thô lỗ đến , mắng đ.á.n.h cô .
May mà xung quanh ngăn , Tạ Duy Thận còn trầm giọng quát: "Đủ !"
Xung quanh lập tức im lặng, chỉ còn Tạ Vân Lý lạnh lùng bố : "Thồ Tinh Trúc rõ ràng , bây giờ ông còn bao che cho cô ?"
Tạ Duy Thận đối diện ánh mắt xa lạ, lạnh lùng của Tạ Vân Lý, trong lòng bất chợt dâng lên cảm giác như thể thật sự sắp mất đứa con trai .
Lúc , Tạ Minh Vận tiến lên một bước, : "Tạ Vân Lý, cần vội kết tội ."
Cô Tạ Duy Thận, cố chấp : "Chuyện hôm nay dẫu cho cháu , nhưng ngay từ đầu cháu thật sự chỉ tự cứu chính . Dù thế nào, cháu cũng sẵn sàng chấp nhận sự trừng phạt từ gia chủ và viện trưởng."
Hai vị viện trưởng lên tiếng, chỉ về phía Tạ Duy Thận.
Tạ Duy Thận Tạ Minh Vận lấm lem mặt, thấy cô cố gắng giữ vẻ bình tĩnh và cứng cỏi, hồi lâu mới nhắm mắt .
"Nếu , từ nay trở , cháu rời khỏi giới huyền môn, rời khỏi nhà họ Tạ."
Lời thốt , tất cả đều sững sờ, kể cả Tạ Minh Vận.
Đặc biệt là Tạ Minh Vận, cô dám tin tai .
Tạ Duy Thận đuổi cô khỏi nhà họ Tạ!
Chỉ vì chuyện hôm nay?
Dựa cái gì chứ?
"Tạ gia chủ! Ông đuổi ? Ông tin lời ngoài chứ tin ?"
Tạ Minh Vận trừng mắt Tạ Duy Thận, trong mắt đầy vẻ cam tâm và thể tin nổi.
Tạ Duy Thận chỉ thất vọng cô , bất chợt giơ tay lên, cây cờ mà cô đ.á.n.h rơi lúc lập tức bay tay ông .
"Ta còn hiểu rõ công dụng của cây cờ lệnh hơn cháu... Ngày đưa cho cháu cây cờ lệnh là để cháu tự cứu . cháu dùng nó để phản bội đồng môn, suýt nữa gây đại họa!"
Khi thấy cây cờ lệnh, con ngươi Tạ Minh Vận co rút, thoáng hiện lên vẻ hoảng loạn, nhưng nhanh chóng trấn tĩnh , vẫn cố chấp : "Lúc đó cạn kiệt linh lực, chỉ tự cứu, như cũng sai ?..."
"Cô tự cứu, thể tùy tiện thả lũ xác sống ngoài ?"
Khương Dư Dư bỗng lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt sắc lạnh như băng cô : "Đừng là cô hậu quả khi thả đám xác sống đó. Bất kỳ nào đầu óc trong giới huyền môn đều hậu quả của việc . Cô tự cứu thì thể tự tìm một căn phòng dựng kết giới mà đợi cứu viện, mà cô chọn cách nguy hiểm nhất cho nhân gian. Tóm thì cô chỉ là kẻ ích kỷ ngu xuẩn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-627.html.]
Tạ Minh Vận lời Khương Dư Dư trúng tim đen, gương mặt lập tức chút sụp đổ: " ích kỷ... Cho dù ích kỷ thì gì sai? Ai mà ích kỷ? Trên đời , chẳng ai cũng thứ vì bản ?"
Cô tới đây thì khựng , giọng điệu bất ngờ đổi, về phía Tạ Duy Thận: "Ngay cả gia chủ ông cũng . Ông nuôi dưỡng từ nhỏ, dốc lòng bồi dưỡng , chẳng cũng vì trong lòng ông thấy áy náy ?"
Nghe , thần sắc Tạ Duy Thận chấn động, nhưng mặt càng thêm nghiêm nghị.
Tạ Minh Vận hề kiêng dè, tiếp tục chất vấn: "Ông nghĩ ? Năm xưa bố vì cứu ông mới c.h.ế.t! Ông nuôi chẳng qua để bù đắp tội trong lòng thôi... gì chứ?"
Tạ Duy Thận giữ vẻ mặt lạnh lùng, lời nào. Tạ Minh Vận đột nhiên quỳ xuống mặt ông : "Gia chủ, cháu từng thề sẽ trở thành niềm tự hào của . Lần cháu chỉ xin giúp cháu, chỉ cần rời khỏi giới huyền môn, rời khỏi nhà họ Tạ, cháu chấp nhận bất kỳ hình phạt nào..."
Lần đầu tiên cô hạ thấp đến .
Cô cho rằng, dựa công ơn của cha cộng thêm sự chăm sóc nhiều năm của gia chủ, chắc chắn vẫn sẽ tha thứ.
Chỉ cần Tạ Duy Thận đồng ý giữ cô , với địa vị của ông trong giới huyền môn, cô vẫn thể là Tạ Minh Vận kiêu ngạo như .
, cô tính sai.
Tạ Duy Thận Tạ Minh Vận đang quỳ mặt, chỉ cô một cái thật sâu, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng: "Cháu cha vì cứu mà c.h.ế.t, cháu họ c.h.ế.t như thế nào ?"
Tạ Minh Vận ngẩng đầu ông , Tạ Duy Thận chậm rãi, nặng nề : "Mười bảy năm , cùng cha cháu và vài khác kẹt trong Vạn Quỷ Khố. Khi , vạn quỷ ùn ùn kéo , nếu để chúng thoát sẽ thành đại họa cho nhân gian. Chúng lập đại trận phong ấn cửa Vạn Quỷ Khố, cha cháu vì thành kết giới mà tình nguyện mắt trận, dù c.h.ế.t cũng mở kết giới."
Lúc , họ thể chọn cách trốn thoát.
vì ngoài kết giới, vì sự an của nhân gian, họ chọn ở .
Bao năm nay, đúng là ông phần áy náy với Tạ Minh Vận, cũng luôn mong bồi dưỡng cô thành tấm lòng đại nghĩa như cha cô .
Dù phát hiện cô chút kiêu ngạo, ông cũng chỉ cho là nhỏ, cố gắng dung túng và bù đắp.
Ông cho phép Tạ Minh Vận khuyết điểm.
tiền đề là động chạm đến nguyên tắc và cốt lõi của giới huyền môn.
Bảo vệ chính đạo nhân gian, đó là nguyên tắc căn bản mà trong giới huyền môn giữ.
Qua đại hội đầu tiên và cả chuyện hôm nay, ông hiểu, tâm đạo của cô lệch lạc.
Tạ Duy Thận thể tự lừa dối bản rằng Tạ Minh Vận chỉ là một hồ đồ nữa.
Tạ Minh Vận sự thật về cái c.h.ế.t của bố , cả ngã quỵ xuống đất.
Cô từ đến nay chỉ bố cứu Tạ Duy Thận nên bản mới địa vị ngày hôm nay.
ngờ, bố cô năm đó cũng từng rơi tình cảnh giống như cô bây giờ.
Cùng một tình huống, nhưng lựa chọn khác biệt .
Hành động của cô so với bố , thật quá mức mỉa mai.
Cuối cùng, Tạ Duy Thận Tạ Minh Vận thất thần gục đất, nghiêm giọng tuyên bố: "Hôm nay, mặt nhà họ Tạ của Sơn Nhất Môn chính thức trục xuất cháu khỏi giới huyền môn. Đồng thời, để tránh cháu lầm đường lạc lối, sẽ phong bế bộ linh lực của cháu, từ nay về , cháu còn sử dụng huyền thuật nữa."
Lời dứt, đầu ngón tay ông lập tức tụ linh quang, vẽ thành phù chú trong trung.
Tạ Minh Vận thấy động tác của ông , ánh mắt cô lóe lên sự sợ hãi, theo bản năng lùi : "Không... Đừng mà..."
Sao ông thể đối xử với như ?
Không thể!