Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 641
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:50:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe những lời của Tạ Minh Vận, đàn ông trung niên cau mày, nhịn : "Cô phạm đại kỵ của huyền môn, để cho bất hóa cốt chạy thoát. Chỉ đuổi cô khỏi huyền môn là gia chủ nỗ lực lo liệu cho cô lắm , cô còn gì hài lòng?"
Ông xong, Tạ Minh Vận một cái sâu xa, như thể bực vì cô mãi chịu tỉnh ngộ: "Lúc nghĩ đến kết cục ... tự suy nghĩ !"
Nói xong, đàn ông cũng thêm lời nào, xoay rời luôn.
Mãi cho đến khi tiếng cửa căn hộ thuê "rầm" một cái đóng sầm vang lên bên tai, Tạ Minh Vận mới bừng tỉnh khỏi cơn nhục nhã và phẫn nộ, chụp lấy tấm thẻ ngân hàng bàn, ném .
Thế nhưng, dù tay cô run rẩy vì dùng sức quá mức, cuối cùng vẫn ném tấm thẻ đó .
Cô ngã thẫn thờ ghế sofa bên cạnh.
Đến tận bây giờ, cô vẫn thể chấp nhận việc đuổi khỏi huyền môn.
"... Tại thành thế ? Mình cam tâm..."
Cô lẩm bẩm trong miệng, cứ thế thẫn thờ sofa lâu, cho đến khi trời tối đen.
Tạ Minh Vận căn phòng từ khi nào chìm bóng tối, một lúc lâu mới bất đắc dĩ dậy bật đèn.
ấn công tắc đèn, chỉ "tạch" một tiếng đèn tắt ngúm.
Sắc mặt Tạ Minh Vận khó coi cực kỳ.
Để cô ở căn nhà nhỏ thế đành, còn là một căn nhà tồi tàn.
Từ nhỏ cô ở nhà họ Tạ, ngay cả cơm cũng tự lấy, huống hồ những việc như bóng đèn.
Giờ đèn hỏng, cô thậm chí còn tìm ai sửa.
Đang bực bội, đột nhiên cô cảm thấy nhiệt độ trong phòng bắt đầu giảm xuống. Ngay đó, một giọt nước nhỏ từ trần nhà nhỏ xuống.
Cô theo bản năng ngẩng đầu, lập tức đối diện với một đôi mắt trần nhà.
Đồng t.ử của Tạ Minh Vận co rụt . Ngay đầu cô , một con nữ quỷ xanh trắng, ướt sũng. Khi đối diện ánh mắt cô , cả cái đầu và nó đột nhiên trườn xuống khỏi trần nhà, mở miệng, âm thanh âm u vang lên: "Cô thấy ..."
Tạ Minh Vận lập tức lùi một bước, theo phản xạ định rút bùa bắt quỷ, nhưng giơ tay mới nhớ mất hết linh lực.
Lúc cô chỉ thể từ bỏ ý định tiêu diệt đối phương, vội vàng niệm chú Kim Quang.
Dù còn linh lực, nhưng cho dù là bình thường, khi tụng chú Kim Quang cũng thể trấn áp tà ma quỷ mị.
"Thiên địa huyền tông, vạn khí bổn căn, quảng tu vạn kiếp, chứng ngã thần thông, tam giới nội ngoại, duy đạo độc tôn..."
Quả nhiên, tiếng niệm của cô , hành động của nữ quỷ đầu cũng khựng .
Ngay khi Tạ Minh Vận tưởng hiệu quả, đột nhiên thấy nữ quỷ như kích thích, tà khí bùng lên mạnh mẽ, ánh mắt cô lập tức tràn đầy oán độc: "Cô cũng là do gã tìm tới đối phó ? Tại các đều giúp tên cặn bã đó? Đồng lõa! Các đều là đồng lõa g.i.ế.c c.h.ế.t !"
Nữ quỷ gào thét chói tai, hồn đột nhiên lao về phía Tạ Minh Vận.
Dù Tạ Minh Vận cố gắng niệm chú Kim Quang hộ , cũng ngăn nổi nữ quỷ đột nhiên bộc phát sát khí.
Cô cảm thấy như bóp cổ, ngã xuống đất.
Rõ ràng đất chẳng gì, nhưng Tạ Minh Vận cảm giác như nước liên tục tràn miệng mũi, n.g.ự.c cô , ép chặt lấy phổi, khiến cô thở nổi.
Cô đất co giật ngừng. Sau những nỗ lực giãy giụa của cô , một vũng nước nhỏ từ từ thấm .
Vũng nước cứ thế lan rộng, cho đến khi hình thành một vũng nước nhỏ . Tạ Minh Vận trong đó, như thể sắp c.h.ế.t đuối.
Tạ Minh Vận trừng trừng về phía cửa, trong mắt tràn đầy cam lòng.
Chẳng lẽ cô sẽ c.h.ế.t như thế ?
Cô .
Sao cô thể c.h.ế.t tay một con ác quỷ nhỏ bé thế ?
Loại ác quỷ , đây cô chỉ cần nhích một ngón tay là thể đ.á.n.h tan thành tro bụi, nhưng bây giờ...
Nếu Tạ Duy Thận phong bế linh lực của cô , nếu bọn họ tàn nhẫn với cô đến thế, cô rơi cảnh một con ác quỷ nhỏ bắt nạt đến mức chống đỡ nổi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-641.html.]
Đều là tại Tạ Duy Thận, đều là tại bọn họ!
Cô hận!
Ngực ép chặt thở nổi, Tạ Minh Vận mắt đỏ bừng, tuyệt vọng nhắm chặt mắt .
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, cô "cách" một tiếng.
Cửa căn hộ thuê ai đó đẩy mở, ánh sáng từ hành lang rọi .
Tạ Minh Vận cố sức mở mắt, chỉ thấy nơi cửa , một đôi giày da đen chậm bước tiến đến.
"Cộp, cộp, cộp..."
Từng bước chậm rãi tiến về phía cô . ...
Ở một nơi khác, Kinh Thành.
Khương Dư Dư Ly Thính đột nhiên xuất hiện mặt, hai trừng mắt .
Tiệc chia tay Đại hội Thi đấu Học viện kết thúc, Khương Dư Dư nghĩ thông suốt chuyện giữa cô và Chử Bắc Hạc.
Vì ngay khi tiệc kết thúc, cô lập tức tìm đến địa chỉ mà Chử Bắc Hạc để cho cô.
, tuy lúc đó cô trả lời ngay, nhưng để phòng "biến mất" bất ngờ, Khương Dư Dư bảo để địa chỉ ở Kinh Thành cho .
Khoảng cách từ biệt thự mà Khương Hoài sắp xếp tới đó cũng quá xa.
Có lẽ Chử Bắc Hạc ngờ rằng "nghĩ" của cô chỉ cần tới một đêm nên khi Khương Dư Dư xuất hiện ở cửa, Chử Bắc Hạc và Ly Thính trong nhà đều bất ngờ.
Khương Dư Dư cứ thế bất ngờ đối mặt với Ly Thính.
"Anh là ai?"
Vừa hỏi, một tay Khương Dư Dư theo bản năng đặt lên hộp bách vật mang theo bên .
Dù đối phương là ai...
Khương Dư Dư , mặt rõ ràng con .
Nghĩ đến Chử Bắc Hạc trong nhà, Khương Dư Dư lập tức liên tưởng...
Lại thêm một kẻ nhắm "ánh sáng vàng kim" Chử Bắc Hạc chăng?
Thậm chí, ánh sáng vàng kim mờ nhạt Chử Bắc Hạc liệu liên quan tới "" mặt ?
Sự đề phòng của Khương Dư Dư hề che giấu. Ly Thính hành động của cô, nhướng mày: "Ô? Định đ.á.n.h ?"
Nếu thì càng .
Đánh là sở trường của .
Ngay khi Ly Thính xắn tay áo, chuẩn đích thử xem cô gái nhỏ Chử Bắc Hạc đ.á.n.h giá cao gì đặc biệt thì bỗng cảm giác như một ánh khóa chặt lưng. Ngay đó là từng đợt áp lực dồn dập ập đến.
Ý định nhen nhóm của Ly Thính lập tức đè nén đến mức dám hó hé.
Ánh mắt vốn phần khiêu khích với Khương Dư Dư của cũng nhanh chóng biến thành nụ thiện.
"Đùa thôi, đều là văn minh cả, đ.á.n.h gì? ghét nhất là đ.á.n.h đấy."
Vừa , vẫy tay hiệu cho Khương Dư Dư yên tâm.
Khương Dư Dư , nhưng hề lơi lỏng, vẫn hỏi tiếp: "Anh là ai?"
"Ly Thính."
Ly Thính tự tin xưng tên , đợi xem cô bé mặt sẽ kinh ngạc cúi đầu chào hỏi .
Không ngờ, Khương Dư Dư vẫn chằm chằm , vẻ mặt chẳng chút d.a.o động nào.