Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 648

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:50:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô tùy ý nghịch cánh tay của búp bê xác sống nhỏ, tiếp: "Nếu còn nhớ thì cũng thể đưa về quê một chuyến."

thoải mái, như thể quên mất nhiệm vụ ban đầu của họ là gì.

Chử Bắc Hạc cô, ánh mắt đầy vẻ dịu dàng: "Không định g.i.ế.c luôn ?"

Theo mức độ nguy hiểm do Cục An ninh Đặc biệt đ.á.n.h giá, mệnh lệnh là một khi xác định hành tung thì tiêu diệt ngay lập tức.

Khương Dư Dư : "Bất hóa cốt thứ mà hai chúng thể tùy tiện tiêu diệt."

Hơn nữa, với những tồn tại khác , Khương Dư Dư vẫn sẵn sàng chuyện lý lẽ.

 

Đặc biệt là khi hiểu rõ tình trạng hiện tại của bất hóa cốt, Khương Dư Dư nảy một ý tưởng khác, tuy táo bạo và thể Cục An ninh Đặc biệt sẽ đồng ý.

.

thể thử khi báo cáo với Cục An ninh Đặc biệt.

Nghĩ , cô bất chợt sang Chử Bắc Hạc bên cạnh.

Suýt chút nữa thì quên mất, bây giờ cũng đồng đội .

"Nếu em vi phạm quy định tác chiến của nhân viên Ngoại vụ Cục An ninh Đặc biệt một chút thì tố cáo em ?"

Khi Khương Dư Dư hỏi câu , đôi mắt hạnh long lanh chằm chằm Chử Bắc Hạc.

Nếu ""...

Đối mặt với ánh mắt sáng rực , Chử Bắc Hạc bất lực buồn .

Một lúc , chỉ nghiêm túc hỏi ngược cô: "Quy định tác chiến của nhân viên Ngoại vụ Cục An ninh Đặc biệt là gì?"

Quy định gì đó hả...

Anh từng tìm hiểu, rõ lắm.

Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc vẫn đang theo hướng dẫn của búp bê xác sống để tìm dấu vết của bất hóa cốt trong thành phố. Cùng lúc đó, ở một góc khác của thành phố.

Tiết Thải Kỳ xổm bên ngoài một tiệm ăn nhanh, thấy khách bỏ phần cơm thừa thì chạy vội tới ôm lấy hộp cơm đó chuẩn bỏ chạy.

Không ngờ ngay giây tiếp theo, cánh tay gầy guộc của cô bé bà chủ quán bất ngờ túm lấy.

"Lại là cháu nữa cô bé!"

Tiết Thải Kỳ giật , theo phản xạ lập tức vứt hộp cơm chạy .

Bà chủ hất cả hộp cơm lên , nhưng tay vẫn giữ chặt lấy cô bé, giữ : "Này! Cô bắt cháu ! Đừng chạy!"

Vừa quan tâm tới việc quần áo bẩn, kéo Tiết Thải Kỳ hỏi: "Cô bé, cháu đói ? đói cũng đừng ăn cơm thừa như , vệ sinh chút nào, để cô lấy cho cháu một hộp mới nhé?"

Nghe sẽ lấy cơm mới cho , Tiết Thải Kỳ mới thôi giãy giụa, ngẩng lên bà chủ mập, đôi mắt đen láy.

Bà chủ cô bé gầy còm và nhếch nhác, ánh mắt hiện lên chút đành lòng, thấy cô bé chạy nữa mới đầu gọi chồng múc cho một suất cơm mới.

Tiết Thải Kỳ mâm cơm ở cửa sổ, đột nhiên chỉ huyết vịt bên trong: "Cháu món ."

"Ồ! Cháu còn chọn nữa."

Ông chủ miệng nhưng hề khó chịu, nhanh tay múc một suất huyết vịt, còn cho thêm cái đùi vịt to bóng dầu.

"Cháu ăn ở đây luôn ."

Bà chủ kéo ghế bên cạnh cho cô bé xuống ăn, hiệu cho chồng.

Ông chủ lập tức hiểu ý, trong gọi điện thoại.

Tiết Thải Kỳ xuống chuẩn ăn thì tai thấy ông gì mà 110, còn mấy từ như "bé gái lạc", lập tức ôm hộp cơm chạy như bay.

Cô bé họ định báo cảnh sát đưa cô bé về.

Từ khi trốn khỏi nhà , cô bé gặp nhiều hỏi lạc đường, đưa cô bé đến đồn cảnh sát.

Cô bé các chú ở đó đều là , nơi đó ngay cả ma cũng dám , nhưng cô bé đưa về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-648.html.]

Tiết Thải Kỳ ôm hộp cơm chạy nhanh, bà chủ đuổi theo kịp, chỉ thể gọi theo : "Cô bé, đừng chạy! Này! Cháu chạy chậm thôi! Cẩn thận ngã!"

Tiết Thải Kỳ ngoảnh đầu , ôm cơm chạy một con hẻm nhỏ, rẽ trái rẽ một lúc mới dừng , hô to: "Chú ơi! Chú ơi!"

Chẳng bao lâu , bóng dáng Hoa Tuế xuất hiện mặt cô.

Tiết Thải Kỳ như gì lạ, giơ hộp cơm lên: "Chú ơi, cháu mang cơm về cho chú , chú ăn !"

Hoa Tuế hộp cơm, cô bé gầy yếu, đầu : "Không ăn."

Tiết Thải Kỳ tưởng chú kén ăn, bèn mở hộp cho chú xem: "Chú ơi, ăn huyết vịt nè, đừng ăn chuột mà, bẩn."

Hoa Tuế vẫn lắc đầu: "Không ăn."

Tiết Thải Kỳ , chú thật sự quá kén ăn.

 

Cô bé năn nỉ mãi, Hoa Tuế mới miễn cưỡng ăn một miếng huyết vịt.

Tiết Thải Kỳ thì gặm đùi vịt, miệng dính đầy dầu mỡ.

Hai , một lớn một nhỏ ăn ở góc tường, bỗng tiếng bước chân vội vàng, kèm theo giọng bà chủ: "Cảnh sát, chính là con hẻm . thấy cô bé đó chạy đây, giống đứa trẻ lạc mà các phát thông báo tìm."

Tiết Thải Kỳ tiếng, lập tức bật dậy, còn Hoa Tuế thì biến mất ngay tức khắc.

Tiết Thải Kỳ hoảng: "Chú ơi, cháu... cháu..."

Tiếng bước chân càng lúc càng gần, ngay khi cô bé chuẩn chạy thì Hoa Tuế xuất hiện, đưa tay bế cô lên, kẹp ngang hông biến mất nữa.

Bà chủ và cảnh sát đuổi đến thì chỉ còn bóng lưng, tìm quanh cũng thấy , đành thất vọng rời .

Không lâu khi bà chủ và cảnh sát rời , Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc cũng đến nơi.

hẻm, búp bê xác sống trong tay họ chỉ ngược hướng.

Khương Dư Dư lập tức họ chậm một bước, bất hóa cốt chạy mất .

"Sao mà chạy nhanh thế ..."

Bảo bên Cục An ninh Đặc biệt rượt cả tuần mà còn bắt bóng dáng .

Tên bất hóa cốt khả năng dịch chuyển tức thời, đúng là chơi đùa với .

Chử Bắc Hạc thấy cô hiếm khi lộ vẻ khó chịu thì thử cảm ứng vị trí của bất hóa cốt, nhưng mới tỏa vài tia ánh sáng vàng kim Khương Dư Dư túm .

, ánh mắt đầy vẻ hài lòng: "Anh ánh sáng vàng yếu lắm ? Trước đây ỷ nhiều ánh sáng vàng kim nên xài bừa đúng ?"

Cô nghi ngờ hai mất ánh sáng vàng kim là do tiêu xài lãng phí.

Chử Bắc Hạc đối diện ánh mắt cô, mím môi, bất đắc dĩ : "Không dùng bừa."

Khương Dư Dư thấy nghiêm túc mới tạm tin, tiện tay nhét ánh sáng , : "Có búp bê , tạm thời cần dùng tới . Chạy mất thì thôi, tìm tiếp là ."

Chử Bắc Hạc động tác nhét ánh sáng của cô, ánh mắt tối , nhưng ngoài mặt biểu lộ gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu: "Được, em."

Khương Dư Dư cũng cứ rượt đuổi theo thế cách.

"Phải nghĩ cách dẫn dụ mới ."

hành trình hai ngày qua bất hóa cốt di chuyển, ánh mắt dừng ở quảng trường đài phun nước.

Hôm qua khi rời khỏi nhà bé, Chử Bắc Hạc liên hệ cảnh sát để lấy camera giám sát ở quảng trường.

Trước do mặt mũi của bất hóa cốt, việc lấy camera khó, nhưng nhờ chuyện của bé nên việc khoanh vùng dễ hơn nhiều.

Khương Dư Dư nhớ đoạn video giám sát sáng nay.

Dù camera khá xa và thấy rõ, nhưng khi cứu bé, chỉ lặng lẽ đó.

Mà khi yên ở đó, ai nghĩ là một xác sống.

Nếu xem như một bất hóa cốt, mà là một linh hồn hùng lưu luyến dương thế...

 

 

Loading...