Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 652
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:50:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Theo bản năng, giơ tay lên, bàn tay lớn đặt lên đầu Tiết Thải Kỳ, vỗ nhẹ một cách cứng nhắc.
Anh nghĩ, trẻ con như thì hơn.
Trẻ con nên nơm nớp lo sợ ăn thịt.
Tiết Thải Kỳ vỗ đầu nhưng vui vẻ gì, khi thấy Khương Dư Dư và những khác tới thì trong mắt vẫn còn chút đề phòng và bất an.
"Các cô chú thật sự sẽ gọi cảnh sát đến bắt cháu chứ?"
Lộc Nam Tinh rõ chuyện của cô bé, nhưng động não chút cũng hiểu rằng thể để một đứa trẻ mãi ở cạnh bất hóa cốt, theo bản năng định gì đó.
Khương Dư Dư lên tiếng : "Nếu em thì ."
"Thật ạ?" Tiết Thải Kỳ vẫn tin: " mấy định đưa chú ?"
" là sẽ đưa chú ."
Khương Dư Dư cô bé, : " nếu em cùng, chị thể nghĩ cách giúp em."
Nghe , ánh mắt Tiết Thải Kỳ bỗng sáng lên, còn Lộc Nam Tinh thì đơ cả .
Lộc Nam Tinh: ?
Khoan , lúc ký khế ước với bất hóa cốt còn kèm thêm một đứa trẻ?
Cái gọi là gì?
Mua một tặng một ?
Mình chăm con nít ...
Lộc Nam Tinh đang lo lắng thì Khương Dư Dư tiếp với Tiết Thải Kỳ: "Em thể chọn về, nhưng rõ với bên đó, nếu họ sẽ nghĩ em mất tích."
Khương Dư Dư rõ "bên đó" là ai, nhưng Tiết Thải Kỳ hiểu.
Cô bé cúi đầu thấp xuống, xác nhận với Khương Dư Dư rằng cô bé sẽ đưa về thêm một nữa mới gật đầu: "Em chào tạm biệt em."
Nghe Tiết Thải Kỳ , Hoa Tuế cúi đầu, trong mắt như thoáng qua một tia khó hiểu.
Cô bé vẫn còn ?
" chuyện cũng cần vội."
Dù cũng sắp xếp chỗ ở cho cô bé xong mới thể đưa về rõ với bên đó.
Theo lẽ thường, trẻ mồ côi mất cả bố sẽ ưu tiên giao cho nuôi dưỡng, nhưng cũng cần xem xét ý nguyện của đứa trẻ.
Nếu khá giả, mà đứa trẻ cũng sống nhờ khác thì cũng thể ép buộc.
Dĩ nhiên, tình huống của Hoa Tuế cũng phù hợp để sống cùng một đứa trẻ.
Cô bé chỉ thể gửi trại trẻ mồ côi hoặc nơi tương tự.
Nghe đến đây, Lộc Nam Tinh cuối cùng cũng hiểu , lập tức ngay: "Viện trưởng trại trẻ mồ côi nhà Thồ Tinh Trúc , cứ để đứa trẻ ở đó. Sau nuôi Hoa Tuế. Hoa Tuế, kiếm tiền nuôi nó!"
Câu cuối cùng Lộc Nam Tinh với Hoa Tuế, cô nàng mặc định mối quan hệ khế ước giữa hai , còn dự định bồi dưỡng khả năng kiếm tiền của .
Hoa Tuế gọi tên bất ngờ, còn yêu cầu kiếm tiền, khuôn mặt thoáng vẻ mơ hồ.
nhanh, thấy ánh mắt Tiết Thải Kỳ đang .
Ánh mắt dời từ khuôn mặt cô bé xuống bộ đồ sạch sẽ mới tinh cô bé mặc, cuối cùng cũng hiểu "kiếm tiền" nghĩa là gì.
Thế là gật đầu: "Kiếm tiền, mặc đồ mới."
Nếu đây việc Khương Dư Dư lập khế ước với còn rõ ràng thì giờ đây, mong khế ước ngay.
Vì khế ước nghĩa là sống như bình thường, thể kiếm tiền, thể nuôi Tiết Thải Kỳ.
Mọi chuyện quyết định như .
Do Khương Dư Dư và Lộc Nam Tinh cần nghiên cứu về khế ước nên chuyện của Tiết Thải Kỳ giao cho Chử Bắc Hạc lo liệu.
Không dùng mối quan hệ gì mà chỉ trong ngày hôm , thủ tục tất.
Lúc Khương Dư Dư mới gọi Tiết Thải Kỳ, chuẩn đưa cô bé về gặp của .
Khi đó Hoa Tuế đang trong phòng khách chăm chú xem ti vi, tiếng thì lập tức bật dậy, tuy gì nhưng rõ ràng là cùng.
Khương Dư Dư cũng tiện thể đưa luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-652.html.]
Lộc Nam Tinh theo, cô nàng ở nhà chuẩn nghi thức khế ước tối nay.
Sau cuộc nghiên cứu hôm qua, Khương Dư Dư điều chỉnh và tăng cường sức mạnh ràng buộc cho khế ước thây ma của Lộc Nam Tinh để đảm bảo thể dễ dàng hủy bỏ nếu tan xương nát thịt.
Hai bên hẹn tối nay sẽ chính thức lập khế ước, nhưng ai ngờ rằng biến cố xảy nhanh đến . ...
Ban đầu việc tiến triển thuận lợi.
Khương Dư Dư dẫn theo cảnh sát đưa Tiết Thải Kỳ về nhà cô bé.
Trước đó cô bé từng bỏ nhà , Tiết lo lắng, thấy cô bé suýt : "Cháu ! Cháu chạy ? Nếu mà cháu mất tích, hoặc gặp chuyện gì ngoài ... thì ăn thế nào với cháu chứ?"
Cậu Tiết thật lòng thương đứa trẻ , cũng chăm sóc cô bé t.ử tế.
Mợ Tiết thấy cô bé đưa về cũng thở phào nhẹ nhõm. Cô chủ yếu sợ con bé xảy chuyện thì chồng sẽ trách cả đời, giờ thấy cháu bình an trở về nhịn mà trách: "Cháu hư quá, lặng lẽ bỏ nhà lâu như thế, ai còn tưởng mợ ngược đãi cháu đấy! Cháu thì nhẹ cái cháu chứ mợ mang tiếng c.h.ế.t luôn chẳng chơi!"
"Con bé mới về, em ngậm miệng !"
Khương Dư Dư và cảnh sát đến hiểu đại khái tại cô bé rời .
Người tuy , nhưng nếu sự hiện diện của khiến nhà thường xuyên cãi vã thì cô bé thà chọn rời còn hơn.
"Không cần cãi nữa, Tiết Thải Kỳ sẽ ở nhà chị. Chúng xong thủ tục, sắp tới cô bé sẽ rời khỏi An Thị cùng chúng ."
Khương Dư Dư đột nhiên về phía Tiết, nghiêm túc : "Tiết Thải Kỳ tìm một nhận nuôi , điều kiện mặt đều , cô bé sẽ sống hạnh phúc."
Cậu Tiết thì thấy khó tin, vội hỏi Tiết Thải Kỳ thật .
Còn mợ Tiết thì liếc bộ đồ mới tinh trông vẻ đắt tiền mà cô bé đang mặc, định gì đó nhưng thôi, cuối cùng ánh mắt giận dữ của chồng ép ngậm miệng.
Vì Tiết Thải Kỳ nhận nuôi nên Tiết dù nỡ nhưng vẫn chấp nhận. Chỉ là khi cô bé , vẫn giữ cháu gái ở ăn thêm một bữa cơm.
Xem như bữa cơm tiễn cháu đến gia đình mới.
Tiết Thải Kỳ đồng ý nên nhóm Khương Dư Dư dĩ nhiên ý kiến mà dành gian và thời gian cho họ.
Khương Dư Dư và Chử Bắc Hạc dẫn Hoa Tuế đến trung tâm thương mại gần đó để dạo chơi g.i.ế.c thời gian.
Đây là đầu tiên Hoa Tuế dạo phố, trong mắt đầy sự tò mò, cái gì cũng lâu. Cho đến khi ngang qua một cửa hàng quần áo trẻ em, bỗng , nữa.
Khương Dư Dư thấy đó tha thiết , nghĩ một lúc : "Anh thể chọn đồ, kiếm tiền thì trả ."
Hoa Tuế luôn sẽ kiếm tiền, nhưng thực kiếm tiền là như thế nào.
nếu họ thể thì tin .
Thế là ngay khi Khương Dư Dư dứt lời, lập tức bước , chọn vài bộ quần áo giống kiểu mà Tiết Thải Kỳ mặc hôm nay.
Khi họ dạo chơi mua sắm xong thì qua hơn một tiếng rưỡi.
Họ mang đồ trở . Bấy giờ Tiết đang dẫn Tiết Thải Kỳ chơi ở khu vui chơi trẻ em khu chung cư khi ăn xong.
Thấy cô bé yên xích đu đung đưa, Tiết nghĩ một lúc cô bé đợi ở đó, đến tiệm tạp hóa gần đó mua đồ ăn vặt.
Cậu Tiết nghĩ xung quanh vẫn còn lớn và trẻ em, để cô bé ở đây sẽ .
Không ngờ rời thì những đứa trẻ còn trong khu vui chơi cũng lớn đưa .
Chỗ chơi vốn vắng vẻ giờ chỉ còn mỗi Tiết Thải Kỳ.
Cô bé cứ xích đu đung đưa, đợi đón.
Bỗng nhiên, mặt cô xuất hiện một bóng cao lớn.
Tiết Thải Kỳ ngẩng đầu, thấy một đàn ông trung niên mặt, mỉm cô bé, hỏi: "Bé con, một ở đây? Chú dẫn cháu tìm bố nhé?"
Tiết Thải Kỳ ông với vẻ đề phòng, lắc đầu.
Người đàn ông hỏi: "Thế cháu ăn bánh ? Chú mua bánh cho cháu ăn nhé?"
Lần Tiết Thải Kỳ do dự mà lập tức nhảy xuống khỏi xích đu định chạy về phía tiệm tạp hóa, nhưng bước một bước thì một bàn tay to lớn phía vươn tới túm chặt lấy cô bé.
Cả cô bé nhấc bổng lên, theo phản xạ định hét lên: "Chú... ưm!"
Người đàn ông bịt chặt miệng cô bé, mặc kệ cô bé vùng vẫy, bế cô bé chạy nhanh một con hẻm camera gần đó.
Cùng lúc đó, Hoa Tuế đang mang đồ đường bỗng cảm thấy điều gì đó, đôi mắt lập tức chuyển sang đen kịt.
Giây tiếp theo, cả biến mất tại chỗ.