Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:21
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ban đầu còn tưởng chị họ của nghèo rớt mùng tơi, đến năm triệu tiền tiêu vặt cũng .

Cuối cùng mới phát hiện, kẻ hề chính là !

Bố còn bao giờ chuyển cho mười triệu một !

Cuối cùng, Khương Tố tuyên bố, để bù đắp cho tổn thương tâm hồn , hôm nay Khương Dư Dư nhất định dẫn theo.

Khương Dư Dư ngờ rằng em trai phiền đến thế.

Nếu ...

Thôi bỏ .

Khương Dư Dư vẫn quyết định dẫn Khương Tố ngoài cùng.

Tài xế lái xe thẳng đến khu chung cư nơi Lâm Nhị Nhị đang ở.

Vừa xuống xe, thấy tòa nhà cũ kỹ mắt, sắc mặt Khương Tố lập tức đổi: "Chị dẫn em đến cái khu nhà chờ giải tỏa gì?"

Cậu cứ tưởng đây là một khu ổ chuột sắp dỡ bỏ.

thì so với khu chung cư đây mà Khương Dư Dư tự thuê, nơi còn tồi tàn hơn nhiều.

Khương Tố từ nhỏ đến lớn từng đặt chân đến nơi nào xuống cấp như thế .

Đến khi bước tòa nhà, càng kinh ngạc hơn.

"Tòa nhà thang máy ?! Ở Hải Thị vẫn còn tòa nhà thang máy ư??"

Khương Dư Dư nhịn mà liếc một cái, mặt biểu cảm lệnh: "Bây giờ, lập tức, ngay lập tức cút về ."

Khương Tố lập tức bịt miệng : "Em nữa, ?"

Khi leo đến tầng cao nhất và thấy căn hộ một phòng ngủ một phòng khách của Lâm Nhị Nhị, nhận thức về cái nghèo của Khương Tố một nữa nâng tầm. Cậu định lên tiếng thì bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Khương Dư Dư quét qua, liền im bặt.

Nhà họ Lâm ghế tiếp khách, trong phòng khách của Lâm chỉ một chiếc giường để .

sự giáo d.ụ.c từ nhỏ của Khương Tố cho phép tùy tiện lên giường của chủ nhà, vì kéo một chiếc ghế nhựa nhỏ bên cạnh ngoan ngoãn xuống.

Cậu cao lớn, đôi chân dài ghế nhựa trông vô cùng chật vật.

Khương Dư Dư thấy khi cửa dù chút kinh ngạc nhưng tỏ khinh miệt, thế là liếc thêm hai cái.

Đứa nhóc vẻ vẫn còn cứu .

Mẹ Lâm nhận Khương Tố bình thường, dù bộ đồ mặc cũng trông đắt tiền.

đó chút lúng túng, phần lo lắng: "Tiểu đại sư, hôm nay cháu đến đây đặc biệt như , Nhị Nhị còn chuyện gì ?"

"Thân thể vấn đề gì, cháu chỉ thứ đưa cho ."

Khương Dư Dư xong thì để Khương Tố ở bên ngoài, còn phòng chuyện với Lâm Nhị Nhị.

Lâm Nhị Nhị liệt hơn một năm, dù bây giờ bình thường trở nhưng cơ thể vẫn đang trong trạng thái dần khôi phục. Lúc giường, Khương Dư Dư lấy một chiếc đèn lồng giấy nhỏ quen thuộc từ trong ba lô.

Khi thấy chiếc đèn lồng giấy lơ lửng lòng bàn tay Khương Dư Dư, Lâm Nhị Nhị chút căng thẳng, lo rằng chuyện về đứa bé. đó, từ bên trong chiếc đèn lồng, một giọng quen thuộc đột nhiên vang lên: "Lâm Nhị Nhị, xin, xin , ... sai ..."

Cơ thể Lâm Nhị Nhị vô thức run lên, hai tay siết chặt lấy tấm chăn .

Mẹ Lâm ban đầu nhận giọng là của ai, nhưng đến đoạn , mắt bà lập tức đỏ lên, giọng đầy giận dữ: "Đây... đây chính là hại Nhị Nhị thành thế ?! Cô hủy hoại cả đời con gái cô, chẳng lẽ nghĩ rằng một lời xin nhẹ hều như thể tha thứ ?!"

Sắc mặt Lâm Nhị Nhị trắng bệch, nhưng vẫn c.ắ.n chặt môi, rõ ràng chấp nhận lời xin của đối phương.

Hơn nữa, với tính cách của Quan Nhị Nhị, cô tin rằng cô thật lòng xin .

Khương Dư Dư thấy , liền kể tình trạng của Quan Nhị Nhị đó, cũng như việc cô hiểu lầm rằng hồn ma của Lâm Nhị Nhị đến báo thù.

 

Khương Dư Dư giải thích: " bắt cô ghi những lời , một là vì đáng nhận một lời xin , hai là với đoạn ghi âm , thể rửa sạch danh tiếng mạng một năm , để tất cả sự thật."

Nghe cô nhắc đến " mạng", mặt Lâm Nhị Nhị lập tức tái nhợt, rõ ràng cô nhớ đến những lời c.h.ử.i rủa và nghi ngờ tràn lan một năm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-67.html.]

vất vả mới thể tránh xa những điều đó...

Nếu đăng đoạn ghi âm của Quan Nhị Nhị lên mạng, thể cô sẽ minh oan và tha thứ, nhưng chuyện của năm chắc chắn sẽ đào bới , thậm chí vẫn sẽ nghi ngờ và sỉ nhục cô ...

Mẹ Lâm hiển nhiên cũng nghĩ đến những chuyện trong quá khứ, bà càng lo lắng hơn nếu chuyện cũ tái diễn, liệu Nhị Nhị sụp đổ nữa và thứ gì đó thừa cơ cướp mất một hồn phách .

Hai con đều thể hiện rõ sự phản kháng.

Khương Dư Dư cũng ngạc nhiên.

họ cũng khó khăn mới sự bình yên như hiện tại.

Đây cũng là lý do tại Khương Dư Dư giao quyền lựa chọn cho cô .

"Cậu thể chọn tiếp tục sống yên bình từ bây giờ, hoặc thể chọn dùng nó để bảo vệ danh dự của . đưa đoạn ghi âm cho chỉ là để thêm một lựa chọn khác."

Nếu đoạn ghi âm, Lâm Nhị Nhị chỉ thể tiếp tục sống trong những lời chỉ trích và sỉ nhục, nhưng mạng Internet ký ức, cô vẫn thể từ đầu.

Đó là con đường duy nhất của cô .

đoạn ghi âm là con đường thứ hai, con đường thể chọn, nhưng cô xứng đáng quyền lựa chọn.

Khương Dư Dư sẽ tự cho là công lý mà Lâm Nhị Nhị quyết định.

trong cuộc, tư cách khác chọn lựa.

Đặt chiếc đèn lồng giấy lòng bàn tay Lâm Nhị Nhị, Khương Dư Dư thêm gì.

Lâm Nhị Nhị chiếc đèn lồng giấy trong tay, môi vẫn c.ắ.n chặt, cả rõ ràng rơi do dự.

Bên ngoài, Khương Tố thấy động tĩnh bên trong, chút nhàm chán qua gian mười mét vuông mặt. Căn phòng nhỏ như , nhưng nhồi nhét đủ loại đồ đạc.

Cậu đang thầm líu lưỡi, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Khương Tố vô thức về phía phòng ngủ, thấy bên trong vẫn im lặng, dường như ai thấy tiếng gõ.

Cậu định gọi , nhưng tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên nữa, vẻ gấp gáp hơn.

Khương Tố dứt khoát đến cửa, trực tiếp mở .

"Đến đến , đừng gõ nữa!"

Cửa mở , thấy một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi bên ngoài.

Dưới mắt là quầng thâm xanh đen, cả tỏa luồng khí âm u.

Nhìn thấy Khương Tố, mắt đỏ lên như ăn tươi nuốt sống.

Nghiến răng, từng chữ từng chữ bật : "Cậu... là... ai?"

Khương Tố nổi nóng, hất cằm, hỏi ngược : "Thế là ai?"

Chỉ thấy thiếu niên trừng mắt , giọng khàn khàn và lạnh lẽo, nhả hai chữ: "Tần Hạo."

Khương Tố theo bản năng hỏi xem "Tần Hạo" là ai, nhưng ngay giây tiếp theo, trai sải bước lao tới, cố gắng xông bên trong.

" đến tìm Nhị Nhị!"

Không kịp đề phòng, chen qua cửa.

Bên trong, mấy Khương Tư Tư đều thấy động tĩnh. Lúc cửa mở , thấy Tần Hạo, sắc mặt Lâm lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Còn Lâm Nhị Nhị vốn sắc khí gì, giờ phút mặt càng tái nhợt, cả run rẩy theo bản năng.

Tần Hạo cửa thấy Lâm Nhị Nhị đang giường, trừng mắt . Đôi mắt u ám của dường như sáng lên ngay lập tức, giọng điệu đầy vui mừng.

"Nhị Nhị! Anh mà, em c.h.ế.t!"

Nói , sải bước lao về phía Lâm Nhị Nhị.

 

 

 

 

Loading...