Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 687
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:55:29
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù cô cũng hại c.h.ế.t , nếu giờ đầu t.h.a.i thì kiếp cũng sẽ yểu mệnh như kiếp .
Nghe sẽ dẫn xuống địa phủ, Bao Nghệ Tư thoáng sững sờ, hồi lâu mới ngập ngừng mở miệng: "Có thể... đợi thêm một thời gian nữa ?"
Khương Dư Dư cô , thấy nữ quỷ yếu ớt chỉ tay về phía máy tính trong phòng , nịnh nọt: "Không thể bỏ truyện giữa chừng mà."
Ít nhất cũng đợi cô xong truyện hẵng chứ?
Khương Dư Dư: ...
Thôi , dù còn dựa cô để tìm linh hồn trọng sinh .
Bao Nghệ Tư thấy Khương Dư Dư ý định ép cô đầu t.h.a.i cũng len lén thở phào, cảm thấy linh hồn dường như mạnh hơn chút, thậm chí còn mở máy tính định tranh thủ bổ sung chương mới.
Khi cô mở máy, đúng lúc WeChat máy tính tự động đăng nhập thì một avatar quen thuộc sáng lên.
Bao Nghệ Tư lập tức "á" một tiếng, kích động bay lơ lửng.
Rồi cô nhanh chóng rơi xuống, chỉ máy tính hiệu cho Khương Dư Dư: "Đại sư Khương! Người đó! Người mà cô tìm! Người đó online nhắn tin cho !"
Gần như ngay lập tức, Khương Dư Dư sải bước tới, mở tin nhắn, thấy nhắn đến từ ba mươi phút .
Không chút do dự, cô triệu hồi bé nhân sâm. Bé nhân sâm lập tức chui mạng máy tính.
Vừa mạng, nó như cá gặp nước, thẳng một mạch, cuối cùng cũng theo khu vực mạng của đối phương.
Nó chui khỏi màn hình.
Rồi, nó đối mặt với một khuôn mặt quen thuộc.
Lại bốn mắt .
Người sợ tới mức ngã xuống sàn.
Bé nhân sâm rõ ràng cũng hết hồn, vèo một cái chui màn hình, trở máy tính ở căn hộ thuê.
Vừa chui khỏi màn hình, đầu nó lập tức chui tọt lòng Khương Dư Dư.
Hu hu...
Dạo ai cũng thẳng nó,"dọa ma" quá trời.
Bé nhân sâm tỏ vẻ mặt tủi khiến Khương Dư Dư còn tưởng nó gặp gì kỳ quặc lắm.
Không ngờ, khi bé nhân sâm tên đó, Khương Dư Dư cũng sững .
Sao là... ?...
Bên , Khương Hãn ngã xuống sàn lớp học.
Âm thanh đột ngột khiến ít bạn học xung quanh ngoái .
"Khương Hãn, chứ?"
Bên cạnh nhanh chóng đỡ dậy, nhỏ giọng hỏi han.
Khương Hãn ngẩng đầu màn hình máy tính trống , mắt nhíu , mơ hồ lắc đầu.
" ."
Vừa chỉ là... vô tình gặp ma thôi.
Mà con ma đó, từng gặp qua.
Hình như là con tiểu quỷ mà Khương Dư Dư nuôi. ...
Đây là đầu tiên Khương Hãn thấy ma.
Từ khi đeo miếng ngọc Tỳ Hưu, Khương Hãn phát hiện bỗng khả năng thấy ma.
Dù lúc nào cũng thấy, nhưng thỉnh thoảng gặp một cũng đủ khiến tim đập thình thịch .
Không cần đoán cũng , chắc chắn là do ảnh hưởng từ miếng ngọc Tỳ Hưu.
Ban đầu Khương Hãn định tìm Khương Dư Dư nhờ giúp xử lý.
Kết quả là ngày đầu tiên cô từ Kinh Thành trở về, còn kịp ấm ghế bận xử lý chuyện của bố , là bận tới mức thấy bóng dáng .
Khương Hãn chỉ đành đợi, định đợi cô hết bận sẽ hỏi kỹ hơn.
Không ngờ kịp tìm cô thì con tiểu quỷ của cô chủ động tìm đến ?
Nó... định gì?
Một giờ .
Đại học Hải Thị.
Khương Hãn tan học bước khỏi tòa giảng đường bạn bên cạnh huých gọi.
"Khương Hãn, đó... chẳng là Khương Dư Dư ?"
Khương Hãn theo bản năng định Khương Dư Dư thể đến Đại học Hải Thị . khi theo ánh mắt đối phương, quả nhiên thấy Khương Dư Dư.
Lúc cô đang mấy sinh viên vây quanh, chặn đường... xin chữ ký và chụp ảnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-687.html.]
"Dư Dư, dạo bận học ở Học viện Đạo giáo ? Lâu thấy hoạt động mạng!"
"Cưng ơi là fan huyền học của đó, thể chụp ảnh với ?"
"Khương Dư Dư, đến trường bọn ? Chẳng lẽ trường bọn cái gì đó bẩn thỉu ?"
Khương Dư Dư cũng ngờ chương trình "Linh Cảm" kết thúc một thời gian mà cô vẫn còn fan.
Chẳng bảo nghỉ hoạt động lâu là sẽ lãng quên ?
Tuy trong lòng nghĩ , nhưng đối mặt với những "hâm mộ" , Khương Dư Dư vẫn hiếm khi kiên nhẫn phối hợp chụp ảnh.
Khương Hãn từ xa, trong lòng nghi ngờ việc cô đến Đại học Hải Thị liên quan đến con quỷ nhỏ mà thấy lúc nãy.
Lúc , bạn đột nhiên hỏi: "Khương Hãn, Khương Dư Dư là em họ của đúng ? Có thể giới thiệu cho quen ?"
" đó, nếu thể xem giúp một quẻ thì càng , mới quen bạn gái..."
Nghe , Khương Hãn chỉ lơ đễnh liếc một cái: "Nó thầy bói chân cầu, xem nhân duyên cho ?"
Nói sang khác: "Con bé thích quen lạ, khuyên đừng ý đồ gì với nó."
Ngừng một chút, trầm giọng cảnh báo: "Với , em họ vị hôn phu ."
Mà vị hôn phu đó còn là dễ chọc .
Bị thẳng mặt, hai tỏ ngượng ngùng, nhưng Khương Hãn vốn dĩ tính cách như , họ cũng chẳng tiện gì thêm.
Khương Hãn dứt khoát giao sách cho họ mang về ký túc xá, còn thì về phía Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư cũng chú ý thấy Khương Hãn tới, mấy sinh viên bên cạnh thấy cũng tiếp tục phiền nữa.
Khương Hãn tiến , lướt qua Khương Dư Dư, thấy con quỷ nhỏ mới hỏi: "Em đến tìm ?"
Khương Dư Dư để ý thấy ánh mắt của , : "Cũng thể coi là ."
Nói cô thẳng vấn đề: "Anh gặp bé nhân sâm mà em nuôi đúng ?"
Khương Hãn: ...
Ra cái thứ đó gọi là bé nhân sâm ?
", gặp ."
Khương Hãn vốn cũng định tìm cô hỏi rõ ràng, nay cô chủ động đến, cũng kể việc gần đây thể thấy ma.
Khương Dư Dư xong lập tức nhận linh khí của con Tỳ Hưu ảnh hưởng.
Những linh vật như Tỳ Hưu, tiếp xúc lâu sẽ nhiễm chút linh khí, ở một góc độ nào đó, đây cũng coi như "quà tặng" mà nuôi linh vật nhận .
Nghe đến đây là "quà tặng" từ món ngọc Tỳ Hưu , Khương Hãn lập tức cạn lời.
Cậu cái "quà tặng" thấy ma chứ.
"Anh thể từ chối ?"
"Không ." Khương Dư Dư nghiêm túc đáp: "Quà tặng của bậc trưởng bối thì thể từ chối."
Tương tự, quà của phận tôn quý cũng thể từ chối.
Thấy Khương Hãn mặt mày khó chịu như táo bón, Khương Dư Dư mới bụng : "Nếu thật sự thì tự thương lượng với Tỳ Hưu."
Khương Hãn: ...
Đi thương lượng với một con linh vật ăn ngọc thì ăn như chơi, Khương Hãn chán sống gì?
Phải, đến giờ vẫn chuyện Khương Dư Dư từng dọa là Tỳ Hưu ăn hết ngọc sẽ ăn chỉ là dọa chơi.
Khương Dư Dư cũng quên béng chuyện đó, thấy Khương Hãn mặt đen thui, cô tiếp: "Anh câu trả lời, giờ tới lượt xử lý chuyện của em. Dẫn em đến chỗ thấy bé nhân sâm."
Dù nó rằng theo mạng lưới tìm đến Khương Hãn, nhưng Khương Dư Dư hề cho rằng Khương Hãn là linh hồn từ thế giới khác chuyển sinh qua.
Một là vì hành vi và biểu hiện của ông họ giống, hai là với tính cách của , cho dù tương lai cũng thể tốn công tìm một tác giả nhỏ vô danh mạng để giúp tuyên truyền những chuyện đó.
Hơn nữa thời gian gửi tin nhắn và lúc bé nhân sâm tìm cách đến ba mươi phút.
Không loại trừ khả năng chỉ tình cờ gặp .
Quả nhiên, khi Khương Hãn đưa cô đến phòng máy, suy đoán trong lòng cô xác thực.
"Người dùng máy tính là ai?"
Nghe cô là tìm , Khương Hãn ngờ là tìm dùng máy tính, cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn : "Chắc là sinh viên của tiết ."
Nói Khương Hãn mở điện thoại tra bảng phân bổ sử dụng phòng máy mạng trường.
"Là tiết của lớp 3 khóa 22 khoa máy tính, nhưng cụ thể ai thì rõ."
Khương Dư Dư thì thò đầu qua: "Anh danh sách lớp ?"
Khương Hãn thấy đầu cô bất ngờ thò sát , tay cầm điện thoại siết một chút.
Không hiểu thấy chút hồi hộp.