Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 693
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:55:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau đó, sợi dây đỏ di chuyển nhẹ theo lực từ tay Khương Dư Dư.
Cuối cùng nó dừng ở một hướng.
Khương Dư Dư theo hướng đó. Đây là hướng ban công ký túc xá.
Không nhiều, cô lập tức bẻ đứt dây đỏ, cầm nửa đoạn còn nhanh chóng rời khỏi.
Khương Hãn thấy thì vội vàng theo .
Ba trong ký túc hai vội vã rời , đoạn dây đỏ còn trong ly, nhịn lên tiếng: "Cô bẻ đứt sợi dây đó ?"
"Nghi lễ xong ? Mấy cái bọn cần dọn ?"...
Bên , Khương Dư Dư theo hướng mà sợi dây đỏ chỉ, cuối cùng đến một rừng cây nhỏ hẻo lánh.
Ban ngày cô cũng từng ngang qua đây, nhưng phát hiện khí tức đặc biệt nào.
Dù là bây giờ thì cô cũng cảm nhận âm khí đặc biệt.
Nghĩ một lát, cô chôn nửa đoạn dây đỏ trong tay xuống đất nhặt vài nhánh cây nhỏ cắm quanh sợi dây, lập một trận pháp đơn giản.
Khi cô niệm chú bấm tay, một trong những cành cây nhỏ đột nhiên đổ về một hướng.
Khương Dư Dư theo hướng đó vài mét, đó cúi , dùng tay đào nhẹ trong đất, quả nhiên đào đoạn dây đỏ mà cô chôn.
Khương Hãn còn kịp hiểu sợi dây đỏ từ đó đến đây, đang ngạc nhiên thì thấy Khương Dư Dư đột nhiên dẫm mặt đất nơi đang , hiệu với : "Chính là chỗ , đào ."
Khương Hãn: ?
Đào cái gì?
Ai đào?
Cuối cùng Khương Hãn đành chấp nhận phận, tìm một cái xẻng sắt nhỏ hì hục đào.
May mà lúc là ban đêm, khu rừng nhỏ cũng ai.
Khương Hãn đào một hồi, cuối cùng ánh đèn điện thoại của Khương Dư Dư, họ thấy thứ đào ... một sợi dây giấy.
Dây giấy màu trắng, giống như ai đó cố tình chôn đất, dây còn bùa trắng.
Rõ ràng chôn đất, nhưng dù là dây bùa trắng đều hề đất bẩn. Khương Hãn theo phản xạ định vươn tay chạm thì thấy Khương Dư Dư bên cạnh quát khẽ: "Đừng chạm ."
Giây tiếp theo, thấy cô rút một tấm bùa vàng, nhanh chóng niệm chú: "Thượng triệt T.ử Vi, thiên địa lưu hỏa!"
Lá bùa trong tay theo bay câu chú, khi dán lên sợi dây giấy trắng thì ngay lập tức hóa thành một ngọn lửa, thiêu rụi sợi dây trắng và bùa trắng đó thành tro.
Một làn khói trắng bốc lên từ lòng đất, lấy tạo thành một vòng tròn, lấy lá bùa trắng mà Khương Dư Dư tìm thấy trung tâm.
Ngay khi vòng khói trắng tan biến, bóng dáng ma nữ cũng cuối cùng xuất hiện từ giữa vòng.
"Đại sư... cảm ơn đại sư thả tự do."
Ánh mắt ma nữ đảo qua hai một vòng, đó dứt khoát bỏ qua Khương Hãn, cúi đầu cảm tạ Khương Dư Dư.
Khương Dư Dư thấy ma nữ mặt c.h.ế.t ít nhất mười năm, chỉ hỏi: "Nói , chuyện của cô là ?"Gián điệp" mà cô là ai?"
Ma nữ tỏ vẻ mặt bi phẫn: "Kẻ đó tên là Tô Thành!"...
Ma nữ tên là Lâm Mộc Trân.
Cô từng là sinh viên của Đại học Hải Thị.
Năm hai đại học, cô quen một bạn trai học nghiên cứu sinh, đó chính là Tô Thành.
Hai chung sở thích, học vấn tương đồng, yêu hơn hai năm, thậm chí còn hẹn khi nghiệp sẽ kết hôn.
cô thể ngờ bạn trai qua bí mật với nước N.
Ban đầu cô nghĩ bản đa nghi, nhưng khi âm thầm theo dõi mới ngày càng phát hiện nhiều manh mối.
Vốn dĩ cô định thu thập chứng cứ để tố cáo tên bạn trai, nhưng ngờ gã phát hiện giữa chừng, thậm chí... gã g.i.ế.c c.h.ế.t.
Tô Thành chôn xác cô ở rừng nhỏ trong trường. Có lẽ vì sợ cô báo thù nên gã tìm pháp sư từ nước N, dùng dây giấy trắng và bùa chú vẽ thành trận pháp nhốt cô ở giữa.
Mười mấy năm qua, linh hồn Lâm Mộc Trân trận pháp đó giam giữ, thể thoát .
Cho đến tối hôm qua, trận pháp đó đột nhiên như một thứ gì đó ảnh hưởng nên mở một khe hở, Lâm Mộc Trân lập tức thừa cơ thoát ngoài.
" cũng rõ như , lúc lấy ý thức thì xuất hiện trong ký túc xá của ."
Lâm Mộc Trân chỉ Khương Hãn. Cậu nhịn nghiêng tránh, cảm thấy ma chỉ ớn lạnh sống lưng thế nào .
Khương Dư Dư : "Có lẽ do pháp trận trấn áp cô và đồ án thỉnh quỷ tiên là từ cùng một nguồn gốc."
Tấm giấy thỉnh quỷ tiên đó vô tình kích hoạt trận pháp trấn áp .
Tất cả đều là trùng hợp.
" rời ký túc xá nam tìm gã, phát hiện gã vẫn còn ở trường , thậm chí trở thành giáo sư của trường!"
Nói đến đây, Lâm Mộc Trân tỏ rõ vẻ oán hận: "Người như gã mà bao năm qua vẫn bắt! cam tâm!"
Vì thế cô mới cố gắng tìm giúp đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-693.html.]
Không ngờ trận pháp phá , chỉ là tạm thời lỏng .
Cô mở miệng trận pháp kéo về .
"Khi chôn , gã để im miệng. ngờ gã thực sự ác độc đến mức c.h.ế.t cũng cho ."
Ánh mắt Lâm Mộc Trân tràn đầy căm hận và cam lòng.
Cô về phía Khương Dư Dư, ánh mắt đầy khẩn cầu: "Đại sư, nếu cô thể thả , liệu thể bắt gã ? Gã ngụy trang quá giỏi, bao năm qua lừa gạt bao nhiêu ..."
Khương Dư Dư sự cầu xin trong mắt ma nữ, chỉ bình tĩnh gật đầu: "Yên tâm, tên đó chạy thoát ."
Nói xong cô cầm điện thoại, tên hiển thị cuộc gọi đến, lập tức máy hỏi: "Cảnh sát Phương, các đến ?"
Đầu dây bên là Phương Hựu Nam của cảnh sát Hải Thị. Anh cùng của đến cổng trường, lập tức báo vị trí.
Khương Dư Dư : " đang ở khu rừng nhỏ trong trường, cần bắt là gián điệp nước ngoài, giáo sư Tô Thành của Đại học Hải Thị."
Cô dừng một chút tiếp: "Chính là một trong những nghi phạm trong vụ tám sinh viên tự sát mà các đang điều tra."
Nghe mục tiêu xác định, Phương Hựu Nam lập tức sáng mắt.
"Không vấn đề! sẽ cho tới khống chế tên đó ngay."
Không lâu khi cúp máy, Phương Hựu Nam dẫn theo hai cảnh sát khác đến nơi.
Trên họ đều dương khí quá mạnh. Họ đến gần thì Lâm Mộc Trân lập tức nép một gốc cây.
Khương Dư Dư chỉ chỗ cô , chỗ vòng tròn dây giấy trắng giải thích rõ ràng tình hình. Phương Hựu Nam lập tức cho khai quật.
Khi lãnh đạo nhà trường đến nơi thì lúc thấy họ đào lên một bộ hài cốt. Lãnh đạo suýt thì ngất xỉu tại chỗ.
Nghe c.h.ế.t là sinh viên nữ mất tích từ hơn mười năm , lãnh đạo nhà trường sợ đến tái mặt.
Rồi nạn nhân bạn trai , chính là giáo sư Tô, sát hại, ông ngất thêm nữa.
Lại rằng sinh viên g.i.ế.c vì phát hiện Tô Thành là gián điệp, thì ông ngất thật.
Một gián điệp nước ngoài ẩn náu trong trường mười mấy năm mà ai phát hiện, thậm chí còn trở thành giáo sư.
Lãnh đạo nhà trường nghĩ, nếu việc truyền thì Đại học Hải Thị sẽ xóa tên khỏi bảng xếp hạng các trường danh giá năm .
Sự hỗn loạn bên ảnh hưởng đến Khương Dư Dư. Nhìn thấy Lâm Mộc Trân ngẩn ngơ bộ hài cốt của ở phía xa, cô bước gần, hỏi: "Không tận mắt chứng kiến kết cục của kẻ đó ?"
Lâm Mộc Trân ngẩn , đầu cô.
Khương Dư Dư khẽ gật đầu với cô : "Đi ."
Tranh thủ lúc tên đó còn đưa mà tự tay kết thúc đoạn nhân quả .
Ánh mắt Lâm Mộc Trân bỗng đỏ rực. Sau một lúc, cô trịnh trọng lời cảm ơn Khương Dư Dư xoay , bóng dáng ma nữ biến mất bóng tối. ...
Tại một khu căn hộ cao cấp gần Đại học Hải Thị, Tô Thành trong nhà, sắc mặt âm trầm vì liên lạc với sinh viên của .
Trong lòng Tô Thành bỗng dấy lên cảm giác bất an. Suy nghĩ một lát, gã quyết định tối nay xử lý một việc.
Gã dậy chuẩn ngoài thì vợ gọi : "Khuya còn ?"
Trên khuôn mặt nho nhã của Tô Thành vẻ bất đắc dĩ: "Sinh viên của hình như gặp chút rắc rối, qua xem ."
Vợ gã còn định thêm gì đó thì cô con gái bảy tuổi chạy đến ôm lấy chân gã: "Bố, kể chuyện cho con mà."
Tô Thành dịu dàng cúi xuống bế con gái, hôn nhẹ lên má cô bé, : "Ngoan, bố bận việc, mai kể nhé."
Vừa dỗ ngọt vài câu, gã định đưa con cho vợ thì đột nhiên cô bé đang ngoan ngoãn bỗng đổi nét mặt, lạnh lùng bóp chặt cổ gã: "Không! Con bố kể ngay!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên dữ tợn, một thoáng tự dưng giống hệt một gương mặt quen thuộc khiến Tô Thành kinh hãi vùng thoát , ném mạnh con gái .
Vợ gã kịp ôm lấy đứa bé đang thét, thể tin chồng : "Tô Thành! Anh cái gì ?"
Tô Thành hồn, thì con gái vẫn là đứa bé ngoan ngoãn, như nãy chỉ là ảo giác.
Gã vội vàng tiến đến, cúi xuống định dỗ dành con: "Xin , xin , bố con đau ... ưm!"
Gã kịp hết câu thì cổ bóp chặt.
Lần là vợ gã là tỏ vẻ mặt âm trầm siết chặt cổ gã.
Không chỉ , con gái gã nãy còn quấy cũng ngưng , khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn, tiếp tục bóp cổ gã.
Bị cả hai bóp cổ, mặt Tô Thành nhanh chóng tím tái.
Khi sắp ngạt thở, gã lờ mờ thấy phía vợ và con gái một bóng quen thuộc, hai tay đặt lên gáy họ, như đang điều khiển họ tay với gã.
Tô Thành , trong mắt đầy vẻ khó tin.
Tóc dài, áo trắng, là mối tình đầu của gã.
... cô ở đây?
Rõ ràng cô c.h.ế.t .
Chính tay gã g.i.ế.c c.h.ế.t cô .