Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 697
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:55:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quan trọng hơn là ở nơi đó sẽ hồn ma nào tự tiện xông .
Khương Dư Dư đồng ý: "Được."
Nếu thì dùng rạp phim nhà họ Khương cũng .
Dù chỉ cần một tấm bùa là thể đuổi lũ hồn ma , nhưng Khương Dư Dư lười tay.
Hơn nữa, bộ phim cho là mở kỷ nguyên mới của huyền học , chỉ mới xem nửa đầu thấy xứng với danh tiếng, khiến cô cũng mất hứng thú.
Một lý do khác, ừm, dù thật sự là lý do, là: Rạp phim thì tối, nhưng bên cạnh cô thì vẻ... sáng.
Không quá thích hợp để xem phim kiểu .
Chử Bắc Hạc cũng nhận điều đó nên dứt khoát : "Đến chỗ tiếp theo ."
Khương Dư Dư thắc mắc: "Chỗ tiếp theo là công viên giải trí ?"
Chử Bắc Hạc lắc đầu: "Có một nơi em chắc chắn sẽ thích hơn."
Khương Dư Dư nhướng mày. Đến khi theo đến nơi, ánh mắt cô mới sáng lên.
Chử Bắc Hạc dẫn cô đến phòng đấu giá.
Khương Dư Dư tò mò: "Sao nghĩ đến việc đến đây?"
Với phận của Chử Bắc Hạc, mua gì thì cũng cần tự đến.
Chính xác thì phần lớn những đến phòng đấu giá là thường trợ lý của các gia tộc, giới siêu giàu họ đấu giá từ xa.
"Anh thấy ngọc thô trong thư phòng của em sắp hết ."
Hôm nay đúng lúc ít nguyên liệu ngọc quý đấu giá.
Chử Bắc Hạc ngừng một chút, tiếp: "Trợ lý của còn là con gái ngoài thường thích mua sắm."
Khương Dư Dư: ...
Thì cũng sai.
Chỉ là đến phòng đấu giá để mua sắm, Khương Dư Dư thật sự từng thử.
Dù thì ngọc ở phòng đấu giá đắt, Khương Dư Dư tiền, nếu cần ngọc thì thường mua đá thô nguyên khối tự cắt , so với ngọc quý cắt sẵn thì đá thô rẻ hơn.
Dựa linh khí đá, Khương Dư Dư gần như luôn cắt ngọc .
Còn ở chỗ Dịch Trản, trừ khi yêu cầu đặc biệt chứ cô từng tham gia đấu giá.
Hai cửa phục vụ đưa thẳng lên phòng riêng tầng hai.
Phòng đấu giá chia hai tầng, tầng hai hiển nhiên dành cho những địa vị đích tham gia đấu giá.
Trong phòng một tấm kính lớn đối diện sân khấu trưng bày, bên trong đầy đủ hoa quả, bánh ngọt và rượu.
Hai xuống ghế sofa thì phục vụ lập tức mang đến cuốn danh sách vật phẩm đấu giá hôm nay. Khương Dư Dư mới lật vài trang thì ánh mắt vô tình khựng một chỗ. Cô như thể phát hiện gì đó, vội chọc chọc tay Chử Bắc Hạc.
Cô ít khi những hành động mật như với nên Chử Bắc Hạc bất ngờ, vội đầu , thấy cô hiệu xuống .
Chử Bắc Hạc lập tức theo ánh mắt cô.
Sau đó, bất ngờ nhận một quen.
Lại còn là nhà họ Khương. ...
Tầng một.
Khương Hãn đang trong hội trường chờ buổi đấu giá bắt đầu.
Khác với khác, ngoài bảng đấu giá, còn mang theo một món trưng bày.
Bên cạnh một chỗ trống, đó đặt một chiếc hộp kính đặc chế.
Bên trong hộp chính là món ngọc Tỳ Hưu do Khương Dư Dư .
Việc Khương Hãn mang theo Tỳ Hưu đến phòng đấu giá hôm nay ngẫu nhiên.
Hôm qua, Tô Thành kết án, ma nữ Lâm Mộc Trân tìm đến , chào tạm biệt khi rời .
Khương Hãn dù vẫn sợ cô , nhưng nghĩ đến việc cô sát hại vì cố tố cáo gián điệp nên còn cảm thấy sợ hãi và bài xích như , cũng thật lòng lời tạm biệt.
Tiễn ma nữ xong, đầu , đến chỗ Tỳ Hưu, thử "thương lượng" với nó theo lời Khương Dư Dư .
"Đừng để gặp ma nữa ?"
Dù nhờ ma nữ mà bắt gián điệp ẩn nấp trong Đại học Hải Thị, kết quả đáng mừng, nhưng Khương Hãn thực sự gặp ma nữa.
"Nếu mi thấy thì thể lấy "quà tặng" ? Muốn báo đáp thì đổi sang thứ khác ..."
Có lẽ vì lải nhải như nên đêm đó mơ thấy Tỳ Hưu.
Đặc biệt là nó chỉ một chữ như khi...
Lần hẳn ba chữ!
Nó : "Đói... , chọn..."
Sáng hôm Khương Hãn ngẫm ba chữ đó.
"Đói" thì vốn là trạng thái thường xuyên của nó.
vì sợ nó đói ngọc ăn ăn , Khương Hãn gần như mỗi ngày đều để ngọc xung quanh nó thành một vòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-697.html.]
Thế mà nó vẫn luôn kêu đói mãi thôi.
Kết hợp với hai chữ , nghi ngờ là: Ngọc mua hợp khẩu vị của nó.
Nó tự chọn.
Khương Hãn cũng ngờ, đến ăn ngọc mà nó cũng kén chọn thế .
Không còn cách nào khác, đành đích mang nó đến phòng đấu giá để nó tự chọn!
Ngay khi buổi đấu giá sắp bắt đầu, Khương Hãn nghiêng , cẩn thận lấy Tỳ Hưu ngọc từ hộp kính đặc chế .
Sau đó cung kính nâng nó lên bằng hai tay, đặt đùi .
Cả quá trình đều hành động cứng nhắc vô cùng, đến cả dáng cũng thẳng đơ.
Hành động của kỳ quặc, nhưng đến đấu giá đều ai chú ý.
... là, ngay khi lấy Tỳ Hưu khỏi hộp kính, một luồng linh khí đặc biệt từ nó lan , ngay lập tức khiến một trong hội trường chú ý.
Người đó chỉ liếc nhẹ một cái phát hiện vị trí của Khương Hãn, lập tức dậy, thẳng đến cạnh .
Đó là một phụ nữ khá xinh , ăn mặc mang chút khí chất của nghệ sĩ.
Khương Hãn vốn thích khác gần, trong hội trường còn nhiều chỗ trống, thế mà cứ sát bên , còn chủ động vươn tay : "Chào , thể quen ?"
Khương Hãn liếc tay cô , hề ý định bắt tay, vẫn nghiêm túc nâng Tỳ Hưu trong tay, chút ý định trả lời.
Người phụ nữ thấy cũng giận, chỉ thẳng thắn : " thích món ngọc trong tay , trò chuyện một chút ?"
"Đừng phiền ."
Khương Hãn vốn khách sáo với ngoài.
Thái độ của quá rõ ràng. Cậu tưởng sẽ rời , ai ngờ cô hề nản chí, ánh mắt quét qua quyển danh sách đấu giá bên cạnh đổi cách tiếp cận, : "Hy vọng phiền. là thợ điêu khắc ngọc, thấy món ngọc thì thể rời mắt. Không nhỉ? tên là Như Sinh, trong danh sách đấu giá hôm nay cũng tác phẩm của ."
Khương Hãn vốn định để ý, nhưng khi cái tên quen thuộc đó thì nhịn cô .
Ánh mắt đầy kinh ngạc và khó tin.
"Cô cô là ai?"
Người phụ nữ thấy phản ứng kỳ lạ nhưng vẫn mỉm nhắc : " là Như Sinh."
Khương Hãn: ...
Cô là Như Sinh, Khương Dư Dư là ai?
Ha, đến phòng đấu giá mua đồ, mua gì gặp ngay một kẻ giả danh!
Khương Dư Dư hai danh tính.
Một là Nhược Sinh, chỉ dùng ứng dụng Linh Sự để bán bùa chú. Vì đây cô bùa nhiều và đều đạt chất lượng nên vô tình nổi tiếng trong giới huyền môn. Hiện tại danh tính trong giới gần như là công khai.
Hai là Như Sinh, một nghệ nhân điêu khắc bình thường chút danh tiếng trong giới ngọc.
Bởi vì sư phụ rằng ngọc phù do đích huyền sư điêu khắc sẽ linh hiệu cao hơn nên Khương Dư Dư bước nghề . Ngoài việc học chạm khắc ngọc phù, cô còn tiện tay thêm một vài món đồ nhỏ khác để luyện tay và kiếm tiền.
Dù thì chơi ngọc cũng tốn tiền. Trước khi trở về nhà họ Khương, cô kiểu tiền. Có lúc gặp một khối ngọc là cô vét sạch tiền tiết kiệm để mua, vì bán tác phẩm điêu khắc ngọc trở thành một con đường kiếm tiền khác.
Bởi vì tác phẩm của cô đều phong cách cá nhân rõ rệt nên cũng vô tình nổi danh trong giới.
Thêm nữa là cô bao giờ lộ mặt công chúng, các tác phẩm đều nhờ Dịch Trản giao dịch hộ nên trong giới đồn đại cô là một bậc thầy thần bí của thế hệ mới.
Từ khi Khương Dư Dư trở về nhà họ Khương, vì bận rộn liên tục và thiếu tiền nên lâu cô tác phẩm mới, càng đến tin tức liên quan đến bản cô.
Khương Hãn là đầu tiên phát hiện Khương Dư Dư chính là Như Sinh. Chuyện khác , tưởng cũng gì?
Món ngọc hình Tỳ Hưu đang cầm tay chính là do Như Sinh tự tay khắc!
Ngay cả điều cũng nhận mà còn bảo hứng thú với tác phẩm của ? Khương Hãn xong chỉ thấy buồn .
"Cô cô là Như Sinh, cô bằng chứng gì ?"
Người phụ nữ tuy cảm thấy phản ứng của Khương Hãn chút kỳ lạ, nhưng vẫn thuận theo câu hỏi của . Cô đưa thẻ chứng nhận đặc biệt của .
Ở phòng đấu giá , mua và bán đều bảng tương ứng, nhưng đối với bản sáng tác, phòng đấu giá còn cấp một loại thẻ giống như chứng nhận xác minh danh tính.
Bởi vì những như đối với phòng đấu giá là một nguồn tài nguyên khác. Phòng đấu giá thể thông qua việc cầu nối để giới thiệu cho nhiều khách hàng quan tâm đến tác phẩm hơn.
Khương Hãn vốn tưởng đây chỉ là một kẻ mạo danh mò đại đến, ngờ đây là kẻ mạo danh cả thẻ chứng nhận, lập tức nổi cáu.
Tuy sự thật Khương Dư Dư chính là Như Sinh khiến phần hụt hẫng lúc mới , nhưng việc yêu thích tác phẩm của cô cũng là thật.
Giờ tình huống chẳng khác gì thần tượng của một kẻ nào đó mạo danh, mà công ty quản lý của thần tượng còn xác nhận giùm kẻ đó!
Cậu thể chịu ?
Cậu chẳng buồn chờ lô hàng nữa, lập tức dậy, lạnh lùng liếc phụ nữ một cái, một lời mà ôm lấy miếng ngọc Tỳ Hưu của thẳng ngoài.
Người phụ nữ phản ứng của cho sững sờ trong một thoáng, nhưng vì sự khao khát đối với linh khí phát từ miếng ngọc Tỳ Hưu , cô nỡ bỏ lỡ , bèn dậy theo.
Sắp đến giờ bắt đầu phiên đấu giá, hành động đột ngột của Khương Hãn phía đương nhiên khiến Khương Dư Dư lầu chú ý.
Cô theo bản năng xuống , mới phát hiện bên cạnh Khương Hãn một phụ nữ khác. Khi ánh mắt lướt qua luồng khí xanh nhạt phát từ phụ nữ , Khương Dư Dư đột nhiên thấy khó hiểu.
Cô suy nghĩ một lúc dậy với Chử Bắc Hạc: "Em xuống xem thử."
Chử Bắc Hạc ngay khi cô chú ý đến phụ nữ đó thì chắc chắn sẽ bỏ mặc nên cũng dậy, bình tĩnh : "Anh với em."
Khương Dư Dư nghĩ hôm nay rõ là dẫn "mua đồ", bỏ cũng lắm, bèn gật đầu: "Cũng ."