Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 699

Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:55:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy thế giới huyền học, nhưng ai mà ngờ bản thể gặp chuyện trong sự nghiệp của !

"Chẳng lẽ cô là cây bắp cải ngọc quốc gia bảo tồn?"

 

Theo ông nghĩ, thể thành tinh thì nhất định là cổ vật quốc bảo cấp.

Người phụ nữ ông một cái, đáp nhỏ: "Không ."

chỉ là một cây bắp cải ngọc bình thường.

Người cũng danh tiếng gì.

Không giống vị đại sư mặt.

chắc chắn, vị đại sư mặt chính là Như Sinh thật sự.

Trên khí tức của nghệ nhân chạm ngọc mà cô quen thuộc.

"Cô là ngọc linh."

Khương Dư Dư với giọng chắc chắn.

Người phụ nữ giờ trói, cũng từ bỏ kháng cự, gật đầu: "Cũng thể ."

tiếp: " tên, chắc các cũng ... Anh chuyên giả cổ ngọc cho khác."

Lời dứt, sắc mặt những trong phòng, đặc biệt là phụ trách và nhân viên giám định đều trầm xuống.

Nghề của họ ghét nhất là đồ giả.

"Ban đầu cũng nghề ."

Như biện hộ cho chủ tạo , phụ nữ kể: "Chỉ là may mắn thôi."

Ban đầu, đàn ông bước nghề với tất cả nhiệt huyết, từ học nhận ngọc, đến thực hành, sản phẩm đầu tiên, mất năm năm trời.

Anh mơ trở thành đại sư chạm khắc ngọc nổi tiếng nên dốc hết tiền bạc để bái một đại sư tiếng thầy.

Anh mong rèn giũa tay nghề, cũng mong cơ hội phát triển. Vì , dù cúi đầu, hầu hạ thầy như tổ tiên, cũng nề hà.

Thế nhưng, kết quả nhận thầy chiếm đoạt tác phẩm.

Lần đầu thầy , để tên thầy thì mới thấy tác phẩm.

Lần hai thầy , xem , công nhận , nhưng lúc.

Lần ba, thầy , ký tên ai cũng như , thầy danh tiếng, trò mới coi trọng.

Sau đó thầy bảo: "Cậu nghĩ là ai? Người khen là vì , ."

Nhìn tác phẩm tâm huyết khác chiếm đoạt, đàn ông chịu nổi nữa, vạch trần thầy.

Một là đại sư nổi tiếng, một là học trò vô danh, kết quả thế nào cũng đoán .

Anh coi là phản bội sư môn, mang tiếng , đó còn gài bẫy vu cáo đạo nhái, cuối cùng giới điêu khắc ngọc phong sát.

Vì kế sinh nhai và cả sự tuyệt vọng xâm lấn, bắt đầu điều từng khinh thường nhất, đó là giả cổ ngọc cho khác.

Kỹ nghệ của ngày càng thiện trong quá trình giả, nhưng đồng thời, dần đ.á.n.h mất bản .

Đến khi nhận thì còn khả năng thứ thuộc về chính nữa.

Từng tác phẩm tạo đều mang bóng dáng khác.

Những kẻ buôn đồ cổ nhắc tới đều bảo giỏi giả, thể chép hảo tác phẩm của khác.

Họ khen , bảo sinh là để nghề .

Nghe , chỉ .

Rồi tự sát.

"Trước khi c.h.ế.t, phá hủy tất cả tác phẩm của , kể cả mấy món thầy trộm, chỉ để ... Có lẽ vì chỉ là bản bừa mà thôi."

Khác với những tác phẩm đổ tâm huyết , cô chỉ là một cây bắp cải ngọc chép đại.

Con vẫn , bắp cải đầy ngoài chợ.

Bắp cải ngọc cũng thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-699.html.]

"Thật giả cũng tệ, hiểu vì tự sát."

Giọng cô đầy hoang mang: "Sao chép hảo tác phẩm khác là một tài năng ? Tại nhất định trở thành đại sư danh vọng mới ?"

hiểu, vì khi hóa hình, cô thử đại sư xem sẽ cảm giác thế nào.

Khương Hãn lúc đầu về quá khứ của chủ nhân thì còn thấy chút xúc động, nhưng khi đến lý do cô giả mạo khác thì cạn lời.

Bây giờ tinh quái gì đó đều bướng bỉnh như ?

Thật là... chẳng khác gì món ngọc Tỳ Hưu của , cũng bướng bỉnh như thế!

 

Thật sự chẳng nên gì cho .

Khương Hãn vô thức sang Khương Dư Dư, cô định xử lý cây bắp cải ngọc thế nào.

Cậu Khương Dư Dư gia nhập cái cơ quan gì đó gọi là Cục Quản lý Yêu quái.

Nghe cục quản lý mấy yêu linh nghiêm ngặt.

Thêm cái tính cách " màng " của Khương Dư Dư.

Cậu cảm thấy cây bắp cải ngọc chắc kết cục gì ...

Khương Hãn âm thầm mặc niệm cho cây bắp cải.

Khương Dư Dư giơ tay tháo luôn xích khóa đối phương.

phụ nữ , sắc mặt dịu một chút, chỉ : "Chủ nhân của cô c.h.ế.t vì chấp niệm của , nhưng đó nên là chấp niệm của cô. Lần bỏ qua cho cô."

Nói xong, cô đích đỡ phụ nữ dậy, cảnh cáo: " đừng chuyện như nữa."

Khương Hãn: ???

Hóa Khương Dư Dư chỉ lạnh lùng tàn nhẫn với nhà thôi ?

Người phụ nữ rõ ràng cũng ngờ Khương Dư Dư nhẹ nhàng bỏ qua như , ánh mắt cô còn mang theo chút do dự: "Cô truy cứu nữa ?"

Khương Dư Dư : "Cô truy cứu cô ?"

Người phụ nữ lập tức lắc đầu như trống bỏi: "Không ."

Thấy Khương Dư Dư thực sự tha cho , phụ nữ mừng rỡ cảm động: "Cô thật sự là . Cô yên tâm, tuyệt đối chuyện như nữa."

Nói xong, cô lập tức hí hửng bỏ .

Khương Hãn đến khi xa hẳn mới tiến lên, nhịn : "Em cứ để cô như ?"

giả mạo phận của em đấy!

Từ khi nào mà Khương Dư Dư hào phóng như thế?

Khương Dư Dư trả lời câu hỏi của , mà về món Tỳ Hưu: "Không đến mua ngọc liệu ? Không nhanh thì hôm nay chắc mua thứ gì ."

Khương Hãn mới chợt nhớ , thầm c.h.ử.i một câu, ôm lấy Tỳ Hưu vội vàng rời .

Ngược , phụ trách của phòng đấu giá bước đến tươi rói.

Tuy kẻ mạo danh bỏ trốn, nhưng tình cờ phát hiện thật, nên phụ trách đương nhiên mong cơ hội hợp tác sâu hơn với Khương Dư Dư.

Tiếc là Khương Dư Dư hứng thú.

" ý định tác phẩm mới trong thời gian tới, hơn nữa, đại diện."

Khương Dư Dư thể nổi danh trong giới với lượng tác phẩm ít ỏi trong thời gian ngắn như , ngoài việc tác phẩm linh khí riêng, thể nhắc đến sự giới thiệu của Dịch Trản.

Dù sự giới thiệu đó chẳng đáng là bao trong mắt , Khương Dư Dư cũng thể vì mà bỏ Dịch Trản để hợp tác với khác.

đó keo kiệt thù dai.

Lọt danh sách đen của thì chẳng chuyện gì ho.

Sau khi tiễn phụ trách , trong phòng chỉ còn cô và Chử Bắc Hạc. Lúc Chử Bắc Hạc mới hỏi: "Em định theo dõi ngọc tinh ?"

Khương Dư Dư , ánh mắt rõ ràng ý hỏi: Sao ?

Chử Bắc Hạc chỉ : "Anh thấy lúc em đỡ cô dậy cũng dán một lá búa lên ."

 

 

Loading...