Đại Lão Trở Về, Thiên Kim Giả Đừng Diễn Nữa - Chương 70

Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:53:24
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mà thứ còn trong lòng bàn tay Chử Bắc Hạc là một cục bông trắng trắng, trông hệt như một bé nhân sâm mũm mĩm.

Cái cục nhỏ tròn trĩnh đó Chử Bắc Hạc nắm trong tay, tứ chi nhỏ xíu vẫn quơ quào loạn xạ, cố gắng giãy giụa.

Ngay cả Khương Dư Dư cũng từng thấy cảnh tượng bao giờ.

Đôi mắt hạnh mở lớn, mặt hiếm khi lộ vẻ kinh ngạc và hoang mang.

Đây... là con oán linh đó ?

Chử Bắc Hạc cũng rõ thứ trong tay khi luồng khí đen biến mất, trong đôi mắt đen thâm trầm vốn luôn bình tĩnh hiếm hoi thoáng d.a.o động.

Như thể hiểu bản bắt cái gì.

Vô thức, về phía Khương Dư Dư, tìm câu trả lời từ cô.

Thấy cô chỉ trơ mắt thứ trong tay , đôi mày càng nhíu chặt, nhịn lên tiếng nhắc nhở: "Khương Dư Dư."

Nghe tiếng gọi trầm thấp như đang kìm nén của , Khương Dư Dư bừng tỉnh, do dự tiến lên, lập tức rút một lá bùa vàng bọc lấy thứ nhỏ bé trong tay Chử Bắc Hạc.

Thấy nó còn chạy, cô phản ứng cực nhanh, dùng lá bùa quấn vài vòng, gói trọn thành một cục.

Sau đó cô thuận tay lấy một sợi dây đỏ, trói bé nhân sâm như bó giò, xách lên.

Chử Bắc Hạc: ...

Dù lúc , mặt cũng bộc lộ quá nhiều cảm xúc hoang mang nghi ngờ, chỉ khóe mắt giật nhẹ, để lộ tâm trạng phức tạp.

chỉ trong nháy mắt, lấy vẻ bình thản, lạnh nhạt mở miệng: "Đây cũng là thú cưng của cô?"

Lần là một con hồ ly nhỏ, là thứ kỳ lạ đến mức giống thứ tồn tại trong thực tế, cộng thêm tận mắt thấy tơ tằm biến mất.

Chử Bắc Hạc bắt đầu tin rằng cô tiểu thư nhà họ Khương mới tìm về thực sự những năng lực kỳ quái.

Khương Dư Dư ngờ hỏi , khóe miệng co giật, nhưng vẫn bình tĩnh đáp: "Không ."

nuôi quỷ.

"Đây là oán linh bắt tầng thượng của tòa nhà trường học bỏ hoang."

Khương Dư Dư : "Vừa vô tình để nó chạy mất."

Chử Bắc Hạc "đòn chả" vẫn ngừng giãy giụa trong tay cô, đôi mắt đen sâu thẳm thoáng hiện vẻ bất lực.

Khương Dư Dư nghĩ rằng, nếu thể thấy nó thì cũng chẳng cần giấu nữa. Hơn nữa, chuyện ba tia sấm tím lúc , cô vẫn luôn tìm cơ hội thử dò xét, mà bây giờ dịp hiếm hoi.

"Nếu ngại thì trong nhà chuyện chứ?"

Cô giơ "đòn chả" trong tay lên một chút, hiệu về phía biệt thự nhà họ Chử phía .

Sắc mặt Chử Bắc Hạc lạnh lùng. Bình thường, chủ động mời ai địa bàn của .

trong lòng quả thực vẫn còn chút tò mò, nên lặng lẽ trong.

Khương Dư Dư cũng xách theo "đòn chả" mà theo.

Đây đầu tiên cô đến nhà họ Chử, nhưng hai đều là đến vội vội, cơ hội kỹ bên trong biệt thự.

Khác với nhà họ Khương, nội thất nhà họ Sở mang phong cách cổ điển, pha chút xa hoa kín đáo của kiến trúc Trung Hoa.

Tổng thể trang trọng và bề thế, nhưng mơ hồ mang đến cho cô cảm giác trống trải.

Chỉ đến khi theo lên thư phòng tầng hai, Khương Dư Dư mới chợt nhận nguyên nhân của sự trống trải đó.

Biệt thự nhà họ Chử... quá trống.

Dù vẫn cảm nhận , nhưng từ lúc cô bước cho đến khi lên lầu, gần như thấy bóng dáng một ai.

Nghĩ đến chứng cưỡng bách kỳ quặc của Chử Bắc Hạc, cũng khó để đoán rằng thích lởn vởn mặt .

Có lẽ những giúp việc trong căn nhà đều huấn luyện đặc biệt, tùy tiện xuất hiện mắt chủ nhân.

Chuyện cũng chẳng gì lạ.

Khương Dư Dư những gia tộc cũng quy tắc tương tự.

ngoài giúp việc, điều khiến cô thấy lạ hơn chính là... cả lẫn , cô đều từng thấy bất kỳ nào khác trong nhà họ Chử.

 

Họ còn ở đây nữa?

Hay là chuyển cả ?

Trong lúc suy nghĩ, cô theo Chử Bắc Hạc thư phòng.

Không vội mở miệng ngay, Khương Dư Dư tiên treo "đòn chả" trong tay lên tay nắm cửa thư phòng, mới xoay bước , về phía sofa.

Chử Bắc Hạc động tác của cô, ánh mắt thoáng sâu xa thêm nữa cũng tới xuống sofa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dai-lao-tro-ve-thien-kim-gia-dung-dien-nua/chuong-70.html.]

"Cô thể ."

Giọng trầm thấp hề mang theo cảm xúc, lạnh nhạt đến mức như thể thứ bắt một oán linh.

Khương Dư Dư cũng quanh co, ngắn gọn kể về "nghề nghiệp" của , cùng với những chuyện xảy trong tòa nhà dạy học bỏ hoang hôm đó.

Trong đó tất nhiên bao gồm cả Lâm Nhị Nhị và đứa "bé" mất của cô .

Chử Bắc Hạc im lặng lắng , sắc mặt đổi nhiều.

Với các gia tộc lớn, phong thủy huyền môn vốn mức độ tiếp nhận cao, cộng thêm một trải nghiệm thời thơ ấu của , thực cũng mơ hồ đoán ít nhiều.

Chỉ là hôm nay mới đầu tận mắt chứng kiến.

À ... chỉ chứng kiến, mà còn tự tay bắt .

"Trước đây từng thấy ?"

Khương Dư Dư hỏi , nhưng trong lòng rõ ràng... với thể chất ánh sáng vàng kim như của boss, trong vòng mười mét thấy ma quỷ là chuyện bình thường.

Ma quỷ thấy đều tránh xa.

Quả nhiên, Chử Bắc Hạc lắc đầu: "Chưa từng thấy."

Mắt Khương Dư Dư ánh lên một tia suy tư, đột nhiên đưa tay lên, quơ quào quanh một chút xòe bàn tay .

Trên lòng bàn tay cô, rõ ràng là hai đốm ánh sáng vàng kim lấy từ .

Cô cứ thế chìa tay , hỏi: "Thế cái , thấy ?"

Chử Bắc Hạc nhíu mày.

Đây đầu tiên thấy Khương Dư Dư hành động như mặt .

Chỉ là tương đối kín đáo.

Còn thì quang minh chính đại.

Đôi mắt đen của chăm chú cô, chỉ hỏi: "Trong tay cô gì?"

Khương Dư Dư , thấy.

cũng chẳng gì lạ.

Từ khi tiếp xúc với huyền thuật, cô gặp ít trong giới huyền môn.

Những đó nhiều lắm chỉ thể thấy âm khí và quỷ vật, chứ giống cô, cô thể thấy nhiều "màu sắc" khác .

đến đây , Khương Dư Dư cũng định giấu diếm nữa.

, khuôn mặt nghiêm túc, : "Trong tay ánh sáng vàng kim."

Ngừng một chút, cô bổ sung: "Lấy từ xuống."

Chử Bắc Hạc: ...

"Trên nhiều ánh sáng vàng kim." Khương Dư Dư : "Nên mỗi , đều thấy chói mắt."

Chử Bắc Hạc: ...

Anh mơ hồ hiểu mỗi đều chớp mắt liên tục.

"Ánh sáng vàng kim là gì?"

"Thông thường, ánh sáng vàng kim chỉ xuất hiện công đức lớn. hỏi qua, ngoài thỉnh thoảng tham gia đấu giá từ thiện, hành động thiện nguyện nào nổi bật. Vậy nên, ánh sáng vàng kim hẳn là công đức tích lũy từ kiếp ."

Khương Dư Dư tiếp: "Kim quang hộ thể, bách tà bất xâm. Kiếp lẽ là một tích công đức lớn, hoặc thể hiểu nó như một loại phúc báo."

" lẽ" là bởi vì cô thể xem thấu tướng mạo của .

Thực tế, chỉ riêng việc rõ gương mặt qua ánh ánh sáng vàng kim thôi cô nhức cả mắt .

Khương Dư Dư nhận , khi cô đến "phúc báo", đáy mắt Chử Bắc Hạc thoáng hiện một tia giễu cợt khó mà phát hiện.

Tia giễu cợt ẩn trong ánh sáng vàng kim, chớp mắt biến mất.

Khi về phía cô nữa, ánh mắt khôi phục vẻ điềm tĩnh lạnh nhạt.

"Ánh sáng vàng kim ích với cô."

Anh bằng ngữ điệu khẳng định, vô cùng chắc chắn.

Chử Bắc Hạc dù cũng là gia chủ trẻ nhất của dòng chính nhà họ Chử, đầu óc cũng nhanh nhạy hơn thường.

 

 

 

 

Loading...